Bài viết của Anh Liên, một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-06-2023] Tôi năm nay 54 tuổi và may mắn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2010. Tôi xin chia sẻ câu chuyện tu luyện của bản thân.
Bị ĐCSTQ lừa dối
Tôi lớn lên trong một gia đình nghèo khó ở nông thôn. Mãi đến năm tôi 20 tuổi, gia đình chúng tôi mới có tivi. Chúng tôi cũng không đọc báo. Là người hướng nội và ít tiếp xúc ngoài xã hội, nên trong suốt thời gian dài, tôi không biết gì về Pháp Luân Đại Pháp.
Đêm giao thừa năm 2000 là lần đầu tiên tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Các phương tiện truyền thông nhà nước đã phát sóng vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn. Nhìn thấy một cô gái trẻ trong số những người được cho là tự thiêu, tôi vô cùng choáng váng và sợ hãi, vì bản thân tôi cũng đang làm mẹ. Tôi không hề biết rằng các phương tiện truyền thông đang tuyên truyền bịa đặt để đánh lừa công chúng. Vì thế, tôi tránh gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp và từ chối không nhận tài liệu họ tặng. Có lúc thấy tài liệu của họ trước cửa nhà, tôi liền vứt luôn vào thùng rác.
Trong những năm đó, tôi đã nhìn các học viên Pháp Luân Đại Pháp với ánh mắt kỳ thị. Rồi một ngày, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ nước ngoài, thông báo cho tôi về nạn thu hoạch nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bệnh viện huyết học Tô Gia Truân ở tỉnh của chúng tôi. Mặc dù nghe câu chuyện trong nửa giờ đồng hồ, tôi vẫn không tin và thấy điều đó thật vô lý. Tôi còn nghĩ đó là Pháp Luân Đại Pháp đang ‘đấu’ với ĐCSTQ để giành quyền lực. Trận chiến này, tôi nghĩ, không liên quan gì đến tôi.
Hoa Ưu Đàm và tôi
Với niềm tin có Thần Phật tồn tại, nên tôi luôn quan tâm đến Phật giáo. Tôi đã từng xem một đoạn trong kinh Phật, trong đó Thích Ca Mâu Ni nói với các đệ tử của mình rằng vào thời kỳ mạt Pháp, Pháp mà ông giảng không còn cứu được con người nữa. Ông cũng nói khi hoa Ưu Đàm khai nở, là lúc Đức Phật Di Lặc sẽ đến cứu thế nhân. Tôi cũng đọc sách và đi đến kết luận rằng sau 500 năm nữa Phật Di Lặc sẽ đến thế gian.
Suy nghĩ miên man mình sẽ ở đâu sau 500 năm nữa và liệu có được tái sinh cùng với Phật Di Lặc hay không, tôi cảm thấy ít hy vọng và không tiếp tục theo đuổi sở thích của mình đối với Phật giáo nữa. Tuy nhiên, tôi vẫn thấy tâm thái bình an hơn khi đọc được những gì liên quan đến Phật giáo, và cũng thấy chúng tốt hơn nhiều so với những gì đang hiện hữu ngoài xã hội.
Năm 2000, trong lúc xem các trang web Phật giáo trên Internet, lần đầu tiên trong đời tôi thấy hoa Ưu Đàm. Tôi bị sốc, vì tôi đã từng nhìn thấy những bông hoa này ở nhà tôi vào tháng 5 năm 1992! Loài hoa đặc biệt này đã để lại ấn tượng khó phai trong tôi. Khi tôi nhìn thấy nhiều hình ảnh hoa Ưu Đàm hơn nữa, tôi tin chắc rằng đó là loài hoa mà tôi đã thấy vào năm 1992.
Hồi tưởng lại, tháng 5 năm 1992 là thời điểm Pháp Luân Đại Pháp chính thức được giới thiệu ra công chúng ở Trung Quốc, nhưng lúc đó tôi không hề hay biết. Tôi vẫn nhớ như in kỷ niệm, đó là một ngày nắng đẹp giữa tháng 5 năm 1992, gia đình chúng tôi ra ruộng tát nước. Sau khi tát nước xong, về nhà thay quần áo, tôi nhìn thấy trong gương có gì rất lạ. Tôi bước đến bên cửa sổ và thấy hoa Ưu Đàm trên khung cửa sổ, trên cán xẻng và liềm, và ở nhiều nơi khác nữa.
Ban đầu, tôi nghĩ chúng là một loại nấm ẩm và đã thử dùng giẻ lau sạch chúng. Nhưng lau chùi mãi không đi mà chúng còn mọc thẳng đứng lên. Tôi thấy lạ quá, không biết làm sao và thôi không cố lau sạch nữa.
Năm 2000, tôi đã ngẩn người khi lại nhìn thấy hoa Ưu Đàm trong ảnh. Khi đó trong tôi lóe lên suy nghĩ về sự xuất hiện của Đức Phật Di Lặc. Tôi nhớ lại những lời Phật Thích Ca Mâu Ni giảng cho các đệ tử của Ngài về Pháp trong tương lai có liên quan đến Pháp Luân, và nhiều kinh sách Phật giáo đề cập đến “Pháp Luân Thánh Vương” và “Chuyển Luân Thánh Vương”. Tuy nhiên, tôi đã nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ đó do những lời phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp của ĐCSTQ đã ăn sâu vào tâm trí tôi.
Cuộc đời khốn khổ của tôi
Giống như nhiều người trên thế gian này, tôi đã sống một cuộc đời khốn khổ.
Chồng tôi ngoại tình và công khai chung sống với người phụ nữ khác. Tôi vô cùng tuyệt vọng, lại thêm sức khỏe kém. Động lực sống duy nhất của tôi khi đó là con trai. Tuy nhiên, mỗi ngày sức khỏe của tôi càng giảm sút, khiến tôi chút xíu là suy kiệt. Tôi trở nên lạnh nhạt với chồng, điều đó khiến anh càng không muốn ở nhà.
Con trai tôi cũng có vấn đề về sức khỏe và thường xuyên bị ốm. Tôi phải nghỉ việc để chăm sóc con, trang trải cuộc sống phải nhờ chồng hỗ trợ. Đây là lý do tôi không đòi ly hôn. Trong nhiều năm, tôi ôm giữ tâm oán hận chồng mình sâu sắc, khiến sức khỏe của tôi càng tồi tệ.
Năm 2009, con trai tôi lên trung học. Ngay năm đầu cháu đã có mâu thuẫn với giáo viên và bỏ học. Bị người thân trách mắng, cháu càng trầm cảm nặng hơn. Cháu tự cô lập mình, không chịu gặp gỡ hay nói chuyện với bất kỳ ai. Thay vào đó, hầu hết thời gian cháu chơi game trên máy tính để giảm căng thẳng. Cháu không thể dứt game để đi ngủ và thường thức đến 3, 4 giờ sáng. Sau khi chuyển sang trường mới, cháu cũng không thể thức dậy buổi sáng để đi học. Cháu cũng không muốn nói chuyện với tôi.
Trái tim tôi tan vỡ. Tôi không có cách nào đưa con đi khám bác sĩ và cũng không biết phải làm sao để giúp cháu. Quá hoảng sợ, tôi không thể thoát khỏi cô đơn và đau khổ. Tôi không thể thoát khỏi trạng thái hoảng loạn và luôn cảm thấy tức thở, đến mức tôi cứ phải khom lưng lại để đỡ khó chịu. Để giải thoát, tôi thử niệm “A Di Đà Phật,” nhưng tình hình của tôi không cải thiện. Tôi thấy không thể tiếp tục sống nữa.
“Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã cứu tôi
Một hôm, tôi nghĩ đến một người bạn thời trung học đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước đây tôi thường tránh mặt cô ấy do nghe tuyên truyền sai sự thật, nhưng có gì đó sai khiến, cuối cùng tôi vẫn hẹn gặp cô ấy. Khi chúng tôi gặp nhau, nhìn thấy bộ dạng của tôi, cô đã không cầm được nước mắt. Cô ấy mời cơm tôi và nói cho tôi biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Bạn tôi đã khuyên tôi niệm chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” đảm bảo sẽ giúp ích cho tôi. Dù hoài nghi nhưng tôi tin tưởng cô ấy và hiểu rằng cô chia sẻ điều này vì thực sự muốn tốt cho tôi. Cô đã cho tôi một tấm thẻ bình an trước khi chúng tôi chia tay, giục tôi bắt đầu niệm chín chữ chân ngôn ngay lập tức.
Cầm tấm thẻ bình an trên tay, ngồi trong xe trên đường về nhà, tôi đã thử niệm những lời tốt lành này. Khi tôi niệm xong chữ cuối cùng “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong tâm, tôi cảm thấy có thứ gì đó bị lấy đi khỏi cơ thể mình, và chiếc lưng gù của tôi đã thẳng hẳn ra. Thật kỳ diệu, trạng thái hoảng loạn của tôi biến mất, thay vào đó là cảm giác nhẹ nhõm và hạnh phúc.
Tôi choáng ngợp bởi sự chuyển biến trong cơ thể, cũng đồng thời nhận thấy những thay đổi trong môi trường xung quanh mình. Không khí tràn ngập tiếng cười và giọng nói vui vẻ, tôi nhìn thấy những khuôn mặt hạnh phúc và bầu trời xanh thẳm – những điều mà trước đây tôi chưa bao giờ thấy. Mọi thứ dường như rất tuyệt. Thật không thể tin được rằng tôi đã hoàn toàn thay đổi ngay sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong tâm.
Về đến nhà, tôi mang ngay tấm thẻ bình an cho con trai đang ngồi mải mê trước máy tính. Lúc tôi đặt tấm thẻ xuống, trong tích tắc cháu đã tắt máy tính và nằm xuống giường. Khi tôi hỏi cháu có muốn đi ngủ không, cháu đã giận dữ trả lời: “Ngủ à? Con thậm chí nửa đêm còn chưa thể ngủ được!” Tuy nhiên, con trai đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Lúc đó mới 6 giờ chiều. Cháu đã ngủ suốt đêm và thức dậy lúc 6 giờ sáng hôm sau.
Đêm đó, tôi mơ thấy rất nhiều chất bẩn đang được đẩy ra khỏi cơ thể của con trai. Tôi biết rằng Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp đã giúp hóa giải khổ nạn cho cháu. Tôi hiểu rằng Sư phụ cũng đã làm thế cho tôi khi tôi lần đầu tiên niệm chín chữ chân ngôn.
Kể từ lúc đó, mẹ con tôi đã có cuộc sống bình thường. Cháu đã đi học trở lại và cũng đã chơi cùng bạn bè ở trường.
Bắt đầu cuộc đời mới
Mặc dù không thể dùng logic để lý giải những điều kỳ diệu đã xảy ra với tôi và con trai, tôi vẫn tiếp tục niệm chín chữ chân ngôn.
Một tuần sau, bạn tôi mang cho tôi cuốn sách ‘Chuyển Pháp Luân’ và các file kinh văn của của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi háo hức đắm mình đọc những bài giảng này, không thể rời mắt khỏi màn hình máy tính. Điều khiến tôi ngạc nhiên là Pháp Luân Đại Pháp hoàn toàn khác với những lời tuyên truyền của ĐCSTQ. Ngay sau đó, tôi đã học năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi bắt đầu học các bài giảng và luyện công mỗi ngày. Khi gặp những tình huống khó khăn, tôi cố gắng hành xử theo nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp, đặt lợi ích của người khác lên hàng đầu. Một số bệnh vốn hành hạ tôi trong một thời gian dài đã biến mất trong vòng vài ngày sau khi tôi bắt đầu luyện công. Tôi đã có thể ngủ ngon và thân thể tràn đầy năng lượng.
Hơn thế nữa, ngày nào tôi cũng thấy vui vẻ và tự thấy trông mình trẻ ra và rạng rỡ hơn. Qua những điều Sư phụ dạy, tôi hiểu rằng tất cả những đau khổ mà tôi gặp phải đều là do nghiệp lực của tôi từ kiếp trước. Chịu khổ là đang trả nghiệp, vậy nên tôi không còn than trách cuộc đời mình nữa.
Một buổi sáng, khi tỉnh dậy, trong giây lát tôi quên mất mình là một học viên. Ký ức về những khổ nạn trong quá khứ tràn về, khiến trái tim tôi vô cùng đau đớn. Nỗi thống khổ kéo dài trong vài phút cho đến khi tôi chợt nhớ ra rằng bây giờ tôi đã tu luyện Đại Pháp, và đau khổ không phải là điều xấu. Ngay lập tức, một luồng hơi ấm chạy từ đầu đến chân, và tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Mặc dù tôi chỉ mới tu luyện Đại Pháp trong một thời gian ngắn, nhưng tôi đã nhiều lần cảm nhận được sự hiện diện của Sư phụ bên cạnh mình.
Khi chồng tôi trở về nhà, tôi chào đón anh với thái độ hoàn toàn khác. Tôi mỉm cười và trò chuyện với anh, chuẩn bị bữa tối cho anh. Tôi kể với anh rằng tôi đã học Pháp Luân Đại Pháp và đã minh bạch về những tuyên truyền vu khống của ĐCSTQ. Anh đã chứng kiến sự thay đổi trong tôi và tỏ lòng kính trọng đối với Đại Pháp. Cuối cùng, anh cũng thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên, một tổ chức của ĐCSTQ.
Bây giờ tôi mới hiểu rằng Phật Thích Ca Mâu Ni đã biết Sư phụ sẽ hạ thế cứu độ thế nhân, và Ngài truyền đạt điều này cho các đệ tử của mình. Tôi vô cùng hối hận rằng đã không sớm tìm hiểu sự thật về Đại Pháp và không hiểu rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang thực sự cố gắng cứu người. Tôi đã cố gắng giới thiệu Đại Pháp cho những người bạn theo đạo Phật của mình trong một nhóm trên mạng xã hội nhưng họ không tin và đã xoá tên tôi khỏi nhóm. Tôi rất buồn khi thấy nhiều người vẫn đang tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ.
Hiện giờ tôi đã đi làm trở lại và sống một cuộc sống mới đầy vui vẻ. Tôi hy vọng rằng nhiều người sẽ biết được sự thật và cũng sẽ được thụ ích từ Pháp Luân Đại Pháp.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/2/460191.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/6/209759.html
Đăng ngày 14-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.