Bài viết của Lâm Lâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-06-2023] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng Sáu năm 1997, và tôi đã được thụ ích rất nhiều. Tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm của mình.
Tuổi thơ gian khó
Khi tôi ra đời, gia đình tôi sống trên một con thuyền. Khi tôi lên ba, cha tôi mất và mẹ đã một mình nuôi nấng tôi và bốn anh chị em của tôi. Chúng tôi rất nghèo và tôi nơp nớp lo sợ rằng có thể bị đưa đi và một gia đình nào đó nhận làm con nuôi. Mẹ tôi hiền lành và tốt bụng, và bà rất tin vào sự tồn tại của Phật.
Khi tôi đủ tuổi đến trường, tôi đã bị gửi đến sống ở một nhà khác. Xa cách gia đình mình ở cái tuổi còn quá nhỏ thật vô cùng khó khăn. Cùng với học hành tôi còn phải làm việc nhà. Tôi không phiền vì làm việc nhà, và thấy trân quý thời gian ở trường và tôi đã cố gắng hết sức. Tôi thường học thuộc từ mới trong lúc làm việc. Trong số tất cả anh chị em của tôi, tôi là người duy nhất có cơ hội đến trường.
Sau này, anh trai cho tôi biết rằng để cải thiện tình hình tài chính của gia đình, cha tôi đã chỉ đạo rằng một đứa trẻ trong gia đình phải đến trường và được học hành. Tôi đã được chọn.
Đêm đêm tôi vẫn nhìn thấy cảnh tượng, thậm chí nhìn thấy Bồ Tát. Ban ngày thì tôi không nhìn thấy những thứ như vậy. Tôi thấy sợ và không có ai để kể về nó. Sau này, tôi đã có thể kể với mẹ. Mẹ an ủi tôi và nói đó là điều tốt, đừng sợ. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, tôi mới biết rằng đó là vì khi còn nhỏ thiên mục của tôi đã được khai mở. Mọi điều mà Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã giảng đều là sự thật.
Phục hồi sức khỏe
Tôi đã luôn ốm yếu. Tôi mắc hội chứng suy nhược kinh niên và rối loạn giấc ngủ. Trong năm thứ nhất đại học, tôi còn bị loét trực tràng, đau dạ dày và rồi đến u nang gan. Ở quãng tuổi 40, tôi yếu như một ông lão 80. Tôi đã thử cả thuốc Trung y và Tây y, cũng như khí công, nhưng không có tác dụng gì.
Thật kinh ngạc, mọi bệnh tật của tôi đã biến mất sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể tôi. Tôi cảm thấy rằng mình là người may mắn nhất trên thế gian này.
Một chiều nọ, tôi cảm thấy không khỏe và lăn ra ngủ lúc 6 giờ chiều. Nửa đêm tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đổ mồ hôi rất nhiều đến nỗi quần áo và giường tôi đã ướt sũng. Tôi vẫn nằm trên giường đến tận 6 giờ sáng. Tôi vẫn thấy khó chịu, nhưng vẫn đi làm như bình thường. Vào khoảng 6 giờ chiều, tôi lại bắt đầu đổ mồ hôi, cho đến sáng hôm sau. Vào đêm thứ ba, tôi chỉ còn ít mồ hôi và đã ngủ đến bình minh. Kể từ đó chứng suy nhược kinh niên của tôi đã biến mất. Tôi không còn ốm yếu nữa.
Một lần khác sau bữa tối, tôi cảm thấy dạ dày mình đầy chướng lên mặc dù tôi chỉ ăn rất ít. Đến đêm dạ dày của tôi đau và tôi bị tiêu chảy. Tôi đã đi vệ sinh hơn 30 lần! Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể tôi. Kể từ đó, tôi có thể ăn đồ khô thứ mà tôi không thể tiêu hóa được ngay từ hồi trẻ.
Chẳng bao lâu, u nang gan đã biến mất. Tôi đã được hưởng niềm hạnh phúc không bệnh. Không từ nào có thể diễn tả sự cảm kích của tôi đối với Sư phụ.
Sống sót trong tai nạn
Sư phụ không chỉ tịnh hóa cơ thể tôi mà còn bảo hộ tôi.
Một ngày năm 2001 khi đang đạp xe đi làm, một cái xe tải vượt qua tôi trước một cây cầu. Tôi chỉ tập trung vào việc lên dốc để lên cầu và khi tôi sắp xuống dốc, thì cái xe tải bắt đầu rẽ. Trước khi tôi có thể phản ứng, thì xe đạp của tôi đã đâm thẳng vào cái xe tải. Vào thời điểm khi tôi sắp va chạm cái xe tải, không biết bằng cách nào tôi đã nhảy ra khỏi chiếc xe đạp. Tôi không thể tin nổi điều đó–tôi cảm thấy mình giống như một diễn viên nhào lộn vậy. Tôi tin chắc rằng chính là Sư phụ đã cứu tôi thoát khỏi nguy hiểm đó.
Một hôm khác cũng năm 2001, tôi lại đang đạp xe. Một người đàn ông đang đạp xe lao thẳng vào tôi từ hướng đối diện. Khi anh ta sắp đâm vào tôi, tôi đã cố tránh anh ta nhưng làn đường xe đạp đông đúc. Giây tiếp theo tôi thấy mình đang ngồi trong bồn hoa bên đường với cái xe đạp ở bên cạnh. Việc ấy xảy ra tức thời. Tôi nghĩ chỉ có Sư phụ mới có thể khiến sự việc xảy ra được như vậy.
Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng Bảy năm 1999, tôi vẫn không ngừng nói với mọi người về Đại Pháp và về trải nghiệm của cá nhân mình, và vạch trần cuộc bức hại. Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ biết về sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp mà từ đó được đắc cứu.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/10/461791.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/2/210142.html
Đăng ngày 16-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.