Bài viết của Nhạn Quy, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-04-2023] Lần đầu tiên tôi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân là vào mùa Thu năm 1995. Tôi không hề biết rằng nhân duyên này sẽ thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi. Tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm đáng nhớ mà tôi có được kể từ khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Từ tác động sâu sắc sau khi đọc sách, trải nghiệm chữa lành kỳ diệu cho đến sự phát triển tâm linh, hành trình của tôi tràn ngập điều kỳ diệu và lòng biết ơn.

Đắc Pháp

Mẹ tôi đắc Pháp từ mùa Hè năm 1995 nhưng tôi không hề biết, mẹ tôi cũng không nói cho tôi. Khi nhìn thấy cạnh giường của mẹ có cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, tôi liền hỏi mẹ đây là sách gì. Cha tôi khi đó đang đứng bên cạnh liền nói: “Rất phù hợp để con gái của chúng ta đọc, con hãy mau đọc cuốn sách này đi.”

Nghe cha tôi nói vậy, trong tâm tôi cảm thấy do dự, từ nhỏ tôi đã không thích đọc sách, mỗi khi đọc báo cũng đều buồn ngủ, hơn nữa văn hóa thấp, chỉ học một năm trung học cơ sở, cuốn sách này dày như vậy, chắc là nhiều từ mới lắm, liệu tôi có đọc được không? Mẹ tôi cũng cảm nhận được tâm tình của tôi, cha mẹ tôi đều nói: “Con cứ đọc trước đi, đọc xong rồi tính.” Mẹ tôi cũng nói: “Còn có 5 bài công pháp nữa, buổi sáng con hãy dậy sớm một chút, đi ra ngoài tập công!” Nghe mẹ tôi nói vậy, không biết vì sao tôi lập tức thốt ra một tiếng: “Được ạ!” Kỳ thực, tôi là một người thích ngủ nướng, sao tôi lại vui vẻ đồng ý như vậy chứ? Mãi sau này tôi mới biết điều thần kỳ trong đó.

Khi đi sâu vào các bài giảng, tôi thấy mình bị cuốn hút và không thể đặt cuốn sách xuống được nữa. Bình thường đọc sách tôi hay buồn ngủ, nhưng lần này thì không. Trí huệ uyên thâm ẩn chứa trong các trang sách đã khiến tôi chấn động, và tôi bắt đầu nhận thấy rằng nếu ai ai cũng đọc cuốn sách này thì chắc chắn xã hội sẽ trở nên tốt đẹp. Con người ta sẽ không tranh đấu với nhau nữa, tất cả mọi người đều không tham không chiếm, không làm hại người khác, như vậy thật tốt biết bao!

Những lý giải mới đã khiến tôi cảm thấy phấn chấn, tôi háo hức luyện năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù không phải là người hay dậy sớm, nhưng tôi đã dậy lúc 5 giờ 30 phút sáng để tham gia các buổi luyện công cùng các học viên khác. Vào mùa Đông, sáng sớm trời vẫn còn tối nên chồng tôi đã đi cùng tôi. Thật ngạc nhiên, khi luyện công tôi đã cảm nhận được một hơi ấm tỏa ra từ bên trong, ngay cả trong thời tiết lạnh giá. Đó là một trải nghiệm kỳ diệu, giúp tôi tăng thêm tín tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Chứng kiến những điều phi thường

Khi tiếp tục hành trình tu luyện của mình, tôi đã may mắn được trải nghiệm một số điều kỳ diệu khiến niềm tin của tôi vào Pháp Luân Đại Pháp được củng cố vững chắc hơn. Một kỷ niệm đáng nhớ là tôi được nhìn thấy một Pháp Luân xoay chuyển trước mắt. Pháp Luân có màu xanh ngọc sáng, và tôi nghe thấy tiếng leng keng, giống như tiếng chuông gió.

Cơ thể tôi cũng được tịnh hóa trong quá trình tu luyện. Tôi nhớ rất rõ một đêm nọ, cơn đau bụng dữ dội đã khiến tôi tỉnh giấc. Tôi biết rằng khi ấy cơ thể của tôi đang được Sư phụ tịnh hóa. Khi thức dậy để đi luyện công vào buổi sáng như thường lệ, cơn đau hầu như không còn đáng kể. Tôi yên tâm đi luyện công, mặc dù chồng tôi vẫn thấy lo lắng. Thật kỳ diệu, cơn đau giảm hẳn ngay lúc đó, các chứng bệnh dạ dày lâu năm của tôi sau đó cũng đã được chữa khỏi vĩnh viễn.

Tôi cũng trải qua một tai nạn khác rất đau đớn đó là bị bỏng nước sôi ở bàn tay, cánh tay và ngực, khiến da bị phồng rộp một mảng rộng. Với niềm tin kiên định, tôi kiên trì niệm theo lời dạy của Sư phụ:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Ngạc nhiên thay, các vết thương đã lành sau hai tuần mà không để lại vết sẹo đáng kể nào. Đó là minh chứng cho sức mạnh của chính niệm và uy lực của Pháp Luân Đại Pháp.

Trong suốt hành trình tu luyện của mình, tôi đã gặp vô số khảo nghiệm, cả về thể chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, tôi tin chắc rằng Sư phụ đã luôn ở bên tôi trên mọi bước đường, chỉ dẫn và bảo hộ cho tôi.

Khi tôi bị chẩn đoán u xơ tử cung vào năm 2007, bác sĩ đã đề nghị tôi làm phẫu thuật. Niềm tin của tôi vào Pháp Luân Đại Pháp và sự từ bi của Sư phụ đã khiến tôi hướng đến Pháp Luân Đại Pháp. Trong thời gian một tuần chờ nhập viện, nhờ tăng cường học Pháp, chia sẻ với các đồng tu và giữ vững tín tâm, khối u của tôi đã cải thiện đáng kể. Chồng tôi đã rất ngạc nhiên và từ bỏ ý định làm phẫu thuật cho tôi. Khối u cuối cùng đã biến mất hai tuần sau đó. Anh ấy đã chứng kiến ​​sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp và tự nguyện bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ thật vô cùng vĩ đại! Một bước đi của đệ tử đều có sự bảo hộ của Sư tôn từ bi! Ngài đã vất vả rồi! Đệ tử xin quỵ bái Sư ân! Đệ tử nhất định sẽ không cô phụ sự cứu độ từ bi của Sư tôn.

Hợp thập!

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/4/10/445048.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/14/209877.html

Đăng ngày 27-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share