Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Nội Mông Cổ, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 19-04-2023] Vào đầu tháng 2 năm 2022, bốn người gồm tôi và các đồng tu, trong đó có đồng tu Mai, đã tới một ngôi làng hẻo lánh để phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi bắt bắt đầu lên đường từ 7 giờ tối.

Tới một ngôi làng, chúng tôi vừa xuống xe liền thấy vài con chó chạy về phía chúng tôi và bắt đầu sủa. Tôi cầm tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp trong tay và nói: “Đừng sủa nữa. Hãy quay về nhà. Chúng ta ở đây để cứu chủ của các ngươi.“ Ngay khi tôi vẫy tay, ánh sáng trắng đã phát ra từ các tờ rơi. Chúng đã ngừng sủa, con thì chạy về nhà ngay, con thì đứng đó nhìn chúng tôi. Chúng tôi chia nhau ra và bắt đầu phát tờ thông tin ở những khu vực khác nhau trong làng. Tôi bắt đầu quay trở lại xe sau khi phát hết tài liệu.

Đột nhiên, tôi thấy đồng tu Mai vội vã đi về phía tôi. Tôi hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Đồng tu trả lời: “Chị đang tìm em. Chúng ta không thể quay trở lại xe nữa. Người lái xe (một trong bốn học viên trong nhóm chúng tôi) đã bị báo cảnh sát. Chị đã xoay sở để thoát khỏi họ và đi tìm em.” Đúng lúc đó, tôi thấy một chiếc xe cảnh sát đang tiến về phía chúng tôi. Chúng tôi chỉ còn cách đi vào trong núi. Khi quay lại, chúng tôi thấy hai con chó to đang đi theo chúng tôi. Đồng tu Mai và tôi mang theo những tờ rơi còn lại và bắt đầu dò dẫm và lê bước vào trong núi sâu. Chúng tôi đi đến đâu hai chú chó lại đi theo chúng tôi đến đó. Màn đêm buông xuốn, chúng tôi bị bao quanh bởi khu rừng rậm rạp và tối tăm. Gió thổi mạnh khắp nơi. Cả đồng tu Mai và tôi đều bị mắc kẹt và lạc lối. Chúng tôi mệt lử và lo lắng vì đã đi bộ hơn ba tiếng đồng hồ. Chúng tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và bảo hộ để đi ra khỏi rừng. Đồng tu Mai đột nhiên nói: “Hãy để hai chú chó này dẫn chúng ta ra khỏi núi.” Chúng tôi quay sang chúng và nói: “Chúng ta bị mắc kẹt ở đây. Hãy dẫn chúng ta ra khỏi đây.”

Có vẻ như hai chú chó hiểu những gì chúng tôi nói. Chúng đi trước và dẫn đường cho chúng tôi. Tôi phải dìu chị Mai bước đi vì đồng tu hơn tôi nhiều tuổi. Giữa cái lạnh buốt giá của mùa Đông và những cơn gió thổi mạnh, mỗi bước đi đều đầy thử thách và gian nan. Hai chú chó nhận thấy chúng tôi đã tụt lại phía sau rất xa. Chúng chơi đùa với nhau trong khi chờ chúng tôi đuổi kịp. Cuối cùng, chúng tôi đã ra khỏi ngọn núi nhờ đi theo hai chú chó. Chúng tôi vẫn còn khoảng hai dặm nữa mới về đến nhà.

Khi ấy, chúng tôi nhìn thấy một chiếc ô tô đang chạy về phía chúng tôi và người lái xe tình cờ lại là cháu trai của đồng tu Mai. Cậu ấy nói: “Các dì hãy lên xe.”

Cháu trai của đồng tu Mai đã đưa chúng tôi về nhà an toàn. Chúng tôi rất xúc động khi ngĩ đến hai chú chó đã dẫn chúng tôi ra khỏi núi một cách thần kỳ vào đêm hôm đó. Chúng tôi biết rằng Sư phụ đã an bài mọi thứ và bảo hộ chúng tôi cho đến khi chúng tôi về đến nhà an toàn.

Con xin cảm tạ Sư phụ!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/4/19/458941.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/27/209574.html

Đăng ngày 03-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share