Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-11-2022] Trong những năm gần đây, một vài học viên lớn tuổi ở khu vực của tôi đã gặp quan nghiệp bệnh. Tôi rất tiếc khi biết rằng một số học viên đã qua đời.

Sư phụ giảng:

Tỷ học tỷ tu (Thực tu, Hồng Ngâm)

Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 59 tuổi, tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của tôi sau 5 lần vượt quan nghiệp bệnh bằng cách đối đãi với bản thân như một người tu luyện tín Sư tín Pháp.

Lần đầu tiên

Trong thời gian tôi phải chịu án oan, tôi đã phải uống nước máy nhiễm bẩn giống như các tù nhân khác và chúng tôi đều bị tiêu chảy nặng. Triệu chứng của tôi đặc biệt tồi tệ. Tôi gặp khó khăn khi ra khỏi giường, loạng choạng khi đi lại và sụt cân nghiêm trọng. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi không coi đó là bệnh, nguyên nhân bị tiêu chảy không giống với các tù nhân khác, tôi là đang tiêu nghiệp.

Tôi đã liên tục học thuộc Pháp, cầu xin Sư phụ gia trì và không hề uống thuốc hay tiêm. Tôi đã tranh thủ luyện công nhiều nhất có thể.

Nhân viên nhà tù lo lắng về việc phải chịu trách nhiệm nếu tôi không hồi phục. Họ đã bố trí hai người trông chừng tôi để khi cần sẽ đưa tôi đến bệnh viện. Tôi vẫn tiếp tục bị tiêu chảy. Vào ngày thứ 12, tôi rất yếu và tưởng chừng sắp chết. Đó là lúc tôi ngộ ra rằng khi Sư phụ lợi dụng nghiệp lực của đệ tử để thiết lập các quan nạn, đều sẽ để các đệ tử có thể vượt qua được. Trong tình huống này không chỉ là nghiệp lực mà có vẻ là tà ác đang muốn tôi phải chết.

Tôi cảnh cáo tà ác: “Các ngươi muốn làm gì thì làm, nhưng nếu muốn mạng sống của ta thì phải hỏi Sư phụ của ta trước đã.” Ngày hôm đó, tôi không còn bị tiêu chảy nữa. Tôi đã hồi phục sớm hơn nhiều ngày so với những người dùng thuốc.

Lần thứ hai

Một ngày nọ, khi đang ở trong tù, đầu của tôi đột nhiên tê liệt và tôi không thể đi thẳng. Nhiều người nói tôi bị bệnh, nhưng tôi không coi các triệu chứng đó là bệnh. Tôi nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi cũng đọc thuộc lòng bất kỳ đoạn Pháp nào mà tôi nghĩ đến. Hơn nữa, tôi còn phát chính niệm và luyện công.

Khoảng 10 ngày sau, khi đang ăn trưa, từ mũi phải của tôi chảy ra một chất gì đó. Tôi nhanh chóng tìm thùng rác và để chất đó từ mũi chảy xuống. Tôi biết Sư phụ đang dõi theo tôi, bất cứ thứ gì chảy ra đều là xấu, vậy nên tôi không cảm thấy sợ hãi. Ngay sau khi chất nhầy kia chảy hết ra, đầu óc tôi trở nên tỉnh táo và tôi đã có thể đi lại bình thường. Ngày hôm sau, tôi dọn thùng rác và thấy một loại chất màu đen như keo dính vào thùng.

Lần thứ ba

Vào mùa Đông nọ, khi tôi đang sửa ống nước cho một khách hàng, đầu tôi đột nhiên bị đau nhói. Tôi thấy chóng mặt và không còn chút sức lực nào, nên đã nhanh chóng ngồi xuống nền đất ướt. Tôi cố gắng nói với mọi người rằng tôi cần đi vệ sinh. Sau khi nghỉ chân một lát bên lề đường, tôi cảm thấy thoải mái dễ chịu khi có làn gió mát lạnh thổi vào người. Tôi muốn học thuộc Pháp, nhưng đầu óc tôi trống rỗng và không thể nhớ được một chữ nào. Phải cố gắng lám mới đọc được 5 chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Cuối cùng, tôi cũng đã có thể nhẩm câu “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Đầu óc tôi trở nên thanh tỉnh hơn sau khi liên tục nhẩm 9 chữ đó nhiều lần. Tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều và trở lại làm việc khoảng nửa giờ sau đó.

Lần thứ tư

Một đêm nọ, chỗ ngực trái, vai và lưng của tôi đột nhiên đau dữ dội. Tôi bắt đầu đổ mồ hôi nhiều và khó thở. Tôi yếu đến nỗi không thể cầm nổi một tờ giấy. Vừa xin Sư phụ giúp đỡ, tôi vừa gọi điện cho một đồng tu. Cô ấy vui vẻ nhận lời qua nhà tôi, đưa tôi về nhà mẹ cô ấy khi thấy chỗ tôi ở rất lạnh. Tôi rất biết ơn họ vì đã giúp đỡ tôi. Tôi đã chịu đựng các triệu chứng trong vòng 10 ngày. Mặc dù tưởng như sắp chết, nhưng tâm tôi bất động vì tôi biết rằng Sư phụ Lý vẫn đang dõi theo mình.

Sư phụ giảng,

“Sinh vô sở cầu
Tử bất tích lưu” (Vô tồn, Hồng Ngâm)

Dù khó chịu thế nào, tôi vẫn kiên trì học Pháp, từng chút một, mặc dù tôi chỉ có thể niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi cũng luyện công nhiều nhất có thể.

Sư phụ giảng,

“… Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực” (Sư đồ ân, Hồng Ngâm II)

Cuối cùng, cơn đau và trạng thái yếu ớt đều đã biến mất và tôi đã bình phục.

Lần thứ năm

Sau một thời gian, tôi nhận thấy một số người xung quanh tôi mắc bệnh tiểu đường, trong đó có một công nhân trẻ đã sụt cân rất nhiều vì bệnh này. Sau đó, tôi cũng bắt đầu xuất hiện các triệu chứng của bệnh. Thật sự rất xấu hổ khi chứng són tiểu làm tôi ướt quần. Tuy nhiên, tôi đã hồi phục nhanh chóng khi quay lại với thói quen hằng ngày là học Pháp, luyện công, giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người và đi làm.

Kết luận

Tại sao tôi lại phải vượt quan nghiệp bệnh nhiều lần đến vậy? Tôi đã hướng nội để tìm nguyên nhân dựa trên Pháp. Tôi tin rằng mình phải hoàn trả những món nợ trong lịch sử, đồng thời cũng xuất hiện sự bức hại và cản trở của cựu thế lực, tôi cần học Pháp và luyện công một cách kiên định hơn. Tôi nhận thấy mỗi lần vượt quan nghiệp bệnh nghiêm trọng đều là do bản thân không tập trung học Pháp và luyện công chưa chuẩn xác. Học Pháp tốt là chìa khóa để đề cao trong tu luyện. Một người tu luyện ngoài tam giới sẽ chỉ gặp khảo nghiệm về tâm tính chứ không phải vượt quan nghiệp bệnh.

Tôi biết rằng mình nên chia sẻ với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp để cứu họ, phát chính niệm, học Pháp và luyện công thật chuẩn xác.

Tôi đã vượt qua quan nghiệp bệnh như thế nào? Về cơ bản, Sư phụ đã từ bi chỉ cho đệ tử của Ngài, đồng thời ban phước lành và bảo hộ tôi mọi lúc mọi nơi. Bản thân tôi luôn coi mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Khi gặp vấn đề, tôi đều tín Sư tín Pháp. Tôi đã được Sư phụ tịnh hóa thân thể từ lâu. Các triệu chứng bệnh không phải là bệnh, mà là nghiệp tôi phải trả.

Với Pháp Luân do Sư phụ ban cho và công giúp tôi diễn hóa trong tu luyện, bất kỳ loại bệnh nào xuất hiện đều sẽ bị tiêu diệt, cho dù nghiệp lực xuất hiện cũng không ảnh hưởng.

Sư phụ giảng rằng:

“Là người luyện công chư vị cứ mãi cho rằng đó là bệnh, trên thực tế chư vị đúng là đang cầu [nó].” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Là một học viên, tại sao chúng ta lại tin vào cảm xúc của mình, quan niệm của người thường, hay chẩn đoán của bác sĩ, mà không lắng nghe những gì Sư phụ đã dạy chúng ta? Nếu không tin vào Sư phụ Lý, tại sao chúng ta lại tu luyện?

Những triệu chứng tê, ngứa, đau, chóng mặt và bất kỳ sự khó chịu nào khác trên thân thể đều là hảo sự và có liên quan đến việc tiêu nghiệp, hoặc là điểm hóa của Sư phụ nhắc tôi cần tinh tấn hơn. Những trải nghiệm đó có thể là công chuyển động trong cơ thể, chúng sinh, hoặc những điều tốt đẹp khác mà Sư phụ đã giúp tôi diễn hóa trong tu luyện. Tôi cần biết ơn tất cả những gì tôi đã nhận được. Tuy nhiên, có thể là tà ác đã thao túng các chủ nợ để đòi nợ tôi. Mặc dù nợ thì phải hoàn trả, nhưng chúng ta không được phép để tà ác bức hại.

Nghiệp bệnh thực sự rất khó chịu, đặc biệt là khi thấy mình sắp chết. Con người muốn thành Phật không hề dễ dàng. Chịu đựng gian khổ mới có thể tích đức tiêu nghiệp. Khi cảm thấy không thể chịu đựng được thì mọi người cứ đến bệnh viện cũng không sao. Nhưng tôi hiểu rằng: nỗi sợ sinh tử và sự đau đớn rồi cũng sẽ phải ra đi, khảo nghiệm sinh tử sớm muộn cũng phải vượt qua. Vì vậy, tốt hơn là tôi nên buông nỗi sợ hãi càng sớm càng tốt.

Mọi điều trong sinh mệnh đều đã được an bài và định sẵn, kể cả những vấn đề nghiêm trọng như sinh tử. Những người tu luyện kiên định hiểu rằng các triệu chứng bệnh hoàn toàn không phải là bệnh. Một số đồng tu lo lắng rằng giả tướng nghiệp bệnh của họ có thể ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của Đại Pháp và họ đã tới bệnh viện vì lo lắng cho người nhà của họ. Theo tôi, đây là những lời bào chữa.

Sư phụ giảng,

“…Làm thế là tu.”(Thực tu, Hồng Ngâm)

Chúng ta cần thực sự tín Sư tín Pháp và tu luyện một cách vững chắc.

Con xin cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/29/452365.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/26/207065.html

Đăng ngày 10-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share