Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 15-10-2022] Có một thời gian do bận rộn với khi thi sát hạch năng lực ở công ty nên tôi đã giải đãi trong việc học Pháp, dần dần trở nên chểnh mảng trong tu luyện, do đó những mâu thuẫn ở nơi làm việc bắt đầu xuất hiện. Ban đầu tôi đã hành xử như một người thường nhưng điều đó càng khiến mâu thuẫn xảy đến nhiều hơn.

Người quản lý trực tiếp của tôi, cũng là một trưởng bối trong nhà, đã thẳng thắn bày tỏ sự không hài lòng về cách làm việc của tôi. Chị nói rằng tôi làm việc không tốt bằng những người khác, xuất hiện nhiều vấn đề, thậm chí giao tiếp với các bộ phận khác cũng không tốt. Đối với những người khác, chị ấy không chú ý đến vậy, riêng với tôi, chị ấy luôn tỏ ra không hài lòng.

Một lần chị ấy nói bản báo cáo tôi làm không đúng với yêu cầu, hoàn toàn không hiểu ý của chị, chị ấy nói rằng làm việc với tôi thật phí công, trong khi các đồng nghiệp khác đều hiểu việc và làm báo cáo chính xác. Tôi liền mượn báo cáo của một đồng nghiệp để đối chiếu và thấy nó chẳng khác gì với bản mà tôi đã gửi. Tôi đã so sánh hai bản báo cáo này với chị ấy để chứng mình rằng chúng giống nhau nhưng chị ấy đã phớt lờ và bảo tôi quay về chỗ làm việc.

Tôi nghĩ chắc hẳn chị ấy có thành kiến với mình. Tôi cũng đã cố gắng nói chuyện với chị ấy nhưng đổi lại chỉ nhận được những câu hỏi và sự thờ ơ của chị. Thái độ của chị vẫn rất lạnh lùng khiến tôi cảm thấy rất thất vọng.

Tôi đã không nhận ra đó chính là một khảo nghiệm tu luyện mà Sư phụ an bài cho mình. Tôi đã không coi mình như một đệ tử Đại Pháp khi nhìn nhận vấn đề, nên tôi đã hành xử giống như người thường. Dần dần trạng thái tu luyện của tôi đã trở nên tồi tệ hơn.

Cuối cùng tôi cũng ý thức được rằng mình là một đệ tử Đại Pháp, không thể để mâu thuẫn liên tục xảy ra ở nơi làm việc như vậy. Tôi phải thay đổi, nhưng lại không biết cụ thể phải làm như thế nào. Tôi đã học Pháp nhiều hơn. Khi học Pháp, tôi đọc chậm hơn, đọc kỹ từng từ. Tôi tiếp tục duy trì việc luyện công vào buổi sáng và chú trọng việc phát chính niệm nhiều hơn nữa. Thông qua học Pháp, dần dần tôi bắt đầu nhìn ra những nguyên lý thâm sâu hơn của Pháp.

Sư phụ giảng:

“Tất cả các tâm chấp trước, miễn là chư vị có, thì cần phải vứt bỏ tại các chủng hoàn cảnh [khác nhau]. [Sẽ] làm cho chư vị trượt ngã, từ đó mà ngộ Đạo; tu luyện là như thế.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngộ ra được rằng hoàn cảnh làm việc cũng là do Sư phụ an bài để tôi có thể tống khứ các chấp trước. Sau đó khi gặp phải những mâu thuẫn trong công việc, tôi đã tìm ra những chấp trước của mình.

Tôi nhận ra chính cái tình đã khiến tôi mong chờ cấp trên sẽ công nhận và khen ngợi mình. Chị ấy khó tính với tôi trong công việc bởi vì tôi truy cầu sự hoàn hảo và có tâm hiển thị. Việc chị ấy không công nhận năng lực của tôi là vì tôi có tâm tranh đấu, chỉ muốn giỏi hơn người khác. Tôi cho rằng chị ấy có thành kiến với mình, khen ngợi người khác nhưng trách lỗi tôi, trên thực đó đó chính là biểu hiện của tâm tật đố.

Tôi đã tăng cường phát chính niệm rất nhiều lần và cầu xin Sư phụ gia trì để tôi có thể trừ bỏ những chấp trước này. Sau khi thanh lý chấp trước đó, thái độ của cấp trên đã thay đổi. Chị ấy không còn khắt khe và tỏ ý khinh thường tôi nữa mà quan tâm tới tôi nhiều hơn khi tôi gặp khó khăn trong công việc.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã từ bi an bài để giúp đệ tử đề cao tâm tính trong tu luyện. Trong Tương lai con sẽ chuyên tâm học Pháp nhiều hơn và hướng nội khi gặp các mâu thuẫn.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/15/450784.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/11/205129.html

Đăng ngày 14-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share