Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-09-2011] Một buổi chiều cuối tháng 8 năm 2011, bốn học viên Pháp Luân Công lớn tuổi trong một ngôi làng nhỏ ở tỉnh Sơn Đông đến nhà của một học viên để cùng học Pháp. Trong khi họ đang phát chính niệm vào 3 giờ chiều, khoảng mười viên chức từ Đội an ninh nội địa và đồn công an đã đột nhập vào.
Trong khi ba học viên kia tiếp tục phát chính niệm, người học viên sống ở đó hỏi các viên chức công an muốn gì. Một công an mặc thường phục hỏi đây có phải nhà của học viên nào đó không, và người học viên đã trả lời, “Không. Đây là nhà của chồng tôi, nhưng anh ấy đã qua đời vì các người đã bức hại anh ấy.” Viên công an nói với bà ấy rằng họ đến từ một thành phố khác và họ đang tìm người. Sau đó anh ta lấy ra một bức ảnh và hỏi xem bà ấy có biết người trong ảnh không. Bà ấy trả lời là không biết.
Con gái của người học viên đó, Tuệ Tuệ, không phải là học viên Pháp Luân Công, lúc đó xuất hiện. Khi viên công an cho cô xem bức ảnh, cô cũng nói rằng không biết người trong ảnh. Một viên công an nói với Tuệ Tuệ rằng họ muốn xem phòng của bố cô. Cô không thể hiểu được tại sao họ lại muốn như vậy. Những viên công an nằng nặc đòi, nên cô mở khóa cửa và nói, “Các anh đến rất đúng lúc. Bố tôi đang đợi các anh trong đó.” Khi cô mở cửa, những viên công an có vẻ rất sợ và quyết định không vào trong. Một viên công an hỏi Tuệ Tuệ xem mẹ của cô có rủ người đến nhà để tập Pháp Luân Công không. Cô trả lời, “Miễn là điều đó giúp bà khỏe mạnh và hạnh phúc, tôi sẽ ủng hộ bà.”
Ba học viên lớn tuổi vẫn phát chính niệm trong khi các viên công an tự động ngồi xung quanh phòng và bắt đầu đọc các tài liệu giảng chân tướng có ở đó. Những tờ rơi đã vạch trần sự bức hại đối với các học viên địa phương. Căn phòng rất im lặng.
Sự im lặng kéo dài khoảng 30 phút, rồi một viên công an hỏi những tờ tài liệu giảng chân tướng ở đâu ra. Khi công an chuẩn bị bắt các học viên, Tuệ Tuệ cố ngăn họ lại và nói rằng các học viên ở đó chỉ để thăm mẹ của cô vì bố của cô đã qua đời. Tuy nhiên, công an vẫn bắt họ và đưa họ đến đồn công an địa phương. Tuệ Tuệ lập tức gọi điện cho họ hàng của những người học viên đó.
Công an vẫn muốn biết các tài liệu giảng chân tướng ở đâu ra và ra lệnh cho mẹ của Tuệ Tuệ phải nói ra. Bà nói, “Tôi không biết ai làm những tài liệu này. Cho dù tôi biết, tôi cũng không nói với các ông.” Công an sau đó dọa sẽ bắt bà vào đồn công an để phạt. Tuệ Tuệ nói bằng một giọng nghiêm khắc, “Các anh đã gây ra cái chết của bố tôi rồi. Các anh không thể đưa cả mẹ tôi đi nữa.” Sau đó một công an tìm thấy một cuốn Chuyển Pháp Luân và chuẩn bị lấy cuốn sách đi, nhưng Tuệ Tuệ đã giành lại và khóa cất cuốn sách đi.
Khi một công an nói với Tuệ Tuệ rằng bố của cô chết do bị bệnh, Tuệ Tuệ tiếp tục nói với họ rằng bố của cô đã thu được nhiều lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công như thế nào và tất cả những bệnh tật của ông đều biến mất sau khi tập. Cô nói, “Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, các anh đã bắt bố tôi, giam giữ ông ấy, tra tấn ông ấy, tẩy não ông ấy, và nhiều lần chiếm đoạt tiền của ông. Nếu không bị bức hại thì bố tôi sẽ rất khỏe mạnh.”
Tuệ Tuệ nấu đồ ăn cho ba học viên cao tuổi đã bị bắt và mang đến đồn công an địa phương cho họ. Khi cô nói với một công an rằng cô muốn gặp các học viên, công an này ngay lập tức từ chối. Tuy nhiên, anh ta lấy đồ ăn và nói rằng sẽ thay cô mang đồ ăn đến cho họ. Tuệ Tuệ đợi cho đến khi nhìn thấy viên công an mang đồ ăn đến phòng nhốt các học viên thì mới chịu dời đi.
Buổi sáng hôm sau cô mang thêm đồ ăn cho các học viên và đi thẳng đến căn phòng nhốt các học viên. Từ khi bị bắt, các học viên vẫn giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho các viên công an. Họ đã được thả vào ngày hôm sau đó. Kể từ đó trở đi, mẹ của Tuệ Tuệ không bị công an quấy nhiễu nữa.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/17/记一次大法弟子家属配合正念除恶的经历-246853.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/6/128554.html
Đăng ngày 24-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.