Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-03-2022] Trong một buổi học Pháp nhóm, một đồng tu đã đọc các bài viết trên Minh Huệ như một tài liệu tham khảo chia sẻ về các vấn đề đã nảy sinh trước đây tại điểm học Pháp của chúng tôi. Nhưng tôi tin rằng chúng tôi nên tu luyện dựa trên Pháp, và nên học Pháp. Sau khi học viên đọc hai bài viết trên Minh Huệ, tôi xen vào, nói: “Hãy học Pháp trước, sau đó đọc bài chia sẻ sau”. Người học viên hỏi cô ấy có thể đọc nốt được không, vì cũng không còn nhiều nữa.
Sau khi đọc xong, cô ấy phê phán tôi thiếu linh hoạt, độc đoán, tự cho mình là trung tâm, ích kỷ và không chín chắn. Những lời của cô ấy khiến tôi bị sốc.
Tôi kiềm chế bản thân để không đáp trả, và cẩn thận hướng nội tìm. Thông qua việc học Pháp và chia sẻ với các học viên khác về việc trừ bỏ văn hóa Đảng, tôi bắt đầu nhận ra rằng vì tôi đã làm việc trong các tổ chức của ĐCSTQ trong một thời gian dài, những gì tôi nhìn thấy, nghe thấy và nói ra quả thực là theo phương thức của tà đảng. Tôi đã bị ô nhiễm nghiêm trọng. Những quan niệm bại hoại và tư duy cố hữu đã ngăn cản một cách nghiêm trọng việc tôi nhận thức Pháp và đồng hóa với Pháp.
Suy ngẫm sâu sắc về biểu hiện văn hóa đảng trong bản thân
Sư phụ giảng:
“Tu luyện là tu nhân tâm, tu chính mình; khi có vấn đề, khi có mâu thuẫn, khi có khó khăn và bị đối xử bất công bằng, thì vẫn có thể hướng nội tìm trong bản thân mình, thế mới là tu luyện thật sự, mới có thể đề cao không ngừng, mới có thể đi cho chính con đường tu luyện, mới có thể tiến về viên mãn!” (Lời chúc gửi Pháp hội Đài Loan 2016)
Sau khi bắt đầu làm việc trong một tổ chức đảng, tôi đã hình thành một tư tâm bại hoại là cố chấp, tự cho mình là trung tâm và kiêu ngạo, điều này thường gây ra căng thẳng giữa tôi và người khác. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi mọi thứ diễn ra theo ý mình, và phàn nàn khi không được như ý. Tôi bị đầu độc bởi các nhân tố văn hóa Đảng như dễ phát tiết mặt tiêu cực, tâm tật đố, tranh đấu, độc đoán và khát máu. Ép buộc người khác làm theo suy nghĩ của mình cũng là một biểu hiện của văn hóa Đảng.
Một ngày nọ, tôi đến nhà một đồng tu để học Pháp và cô ấy đang chia sẻ kinh nghiệm và nhận thức của mình với một học viên ở ngoại thành. Khi nghe nói rằng môi trường tu luyện ở địa phương của họ vẫn còn rất nghiêm ngặt, tôi hăng hái đề nghị, “Chúng ta hãy cùng nhau học Pháp”.
Mặc dù học viên chủ nhà đã đồng ý, nhưng sau khi chúng tôi học Pháp xong, cô ấy nói với tôi một cách nghiêm túc, “Chị chỉ nghĩ về việc học Pháp của chị, chứ không phải về người học viên đến từ xa và muốn chia sẻ với chúng ta. Chị có vẻ sợ nó sẽ làm xáo trộn thời gian học Pháp của mình. Điều này rất ích kỷ. Chị thậm chí không quan tâm đến phép lịch sự cơ bản trong cách ứng xử với mọi người. Chị nên thể hiện phong thái của một học viên Đại Pháp”.
Tôi đã sốc và sau một lúc, tôi đã hướng nội. Tôi thấy mình dường như rất chăm chỉ học Pháp, nhưng tôi đã sa vào hình thức của văn hóa Đảng. Tôi đã không tu luyện bản thân vững chắc và đã đi đến cực đoan. Tôi chú trọng bản thân và chỉ quan tâm đến lợi ích của mình.
Trừ bỏ văn hóa Đảng
Tôi nhận ra rằng tôi nên trừ bỏ văn hóa Đảng. Người dân ở Trung Quốc luôn cẩn thận giữ cho hành vi và suy nghĩ của họ phù hợp với các yêu cầu của ĐCSTQ, và đã bị nỗi kinh hoàng ngấm sâu vào trong gen của họ. Tất cả chúng ta đã đánh mất phẩm giá của mình. Tư duy méo mó này bắt nguồn từ văn hóa Đảng, đi ngược lại với trí tuệ truyền thống và quy luật của vũ trụ.
Chúng ta có thể đưa ra phán xử đúng đắn khi khả năng suy nghĩ bình thường trở lại. Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp) dạy người ta tu luyện dựa trên Chân-Thiện-Nhẫn. Nó có lợi cho quốc gia, cho người dân và hoàn toàn không có hại. Quyền tự do tín ngưỡng được quy định trong Hiến pháp. Pháp Luân Công không nằm trong danh sách các giáo phái do Quốc hội và Bộ Công an công bố vào năm 2000, và lệnh cấm xuất bản các sách của Pháp Luân Công đã bị Cục Quản lý Báo chí và Xuất bản bãi bỏ vào năm 2011. Tất cả đều cho thấy rằng tập Pháp Luân Công là hoàn toàn hợp pháp ở Trung Quốc.
Lấy Pháp làm Thầy, và Trừ bỏ văn hóa đảng bằng chính niệm
Tôi nhận thức được rằng tôi nên học Pháp nhiều hơn, đọc Cửu Bình, Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản, và Giải thể Văn hóa Đảng Trung Cộng nhiều hơn nữa, nhận rõ và bài trừ các yếu tố văn hóa Đảng độc hại trong bản thân và cuối cùng là loại bỏ nó. Đồng thời, tôi cần chú ý nhiều hơn đến việc phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố cựu thế lực ở không gian khác đang cố gắng gây gián cách giữa các đệ tử Đại Pháp bằng việc sử dụng những tàn dư của văn hóa Đảng chưa được xóa bỏ hoàn toàn trong quá trình tu luyện của chúng tôi.
Buông bỏ quan niệm của con người
Khi nói về việc buông bỏ tâm oán hận, một học viên nói, “Nếu chúng ta có thể thay thế quan niệm con người bằng tư tưởng của Thần, thì những tâm chấp trước như oán hận, tật đố và tranh đấu sẽ mất đi cơ sở tồn tại. Nó giống như lấy củi từ dưới vạc; do đó, văn hóa Đảng cũng mất môi trường để sinh sôi”. Tôi hoàn toàn đồng ý với những chia sẻ của anh ấy.
Văn hóa đảng biểu hiện ở tính ích kỷ và tự cho mình là trung tâm đến mức cực đoan. Những người bị ô nhiễm bởi văn hóa đảng chỉ nghĩ đến bản thân mà không bao giờ nghĩ đến người khác. Tất cả những gì họ truy cầu là danh, lợi, tình. Do đó, chúng ta nên tu luyện bản thân theo một hướng ngược lại bằng cách trừ bỏ những chấp trước vào danh, lợi, tình, và thay thế nó bằng tâm từ bi.
Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (“Hồng Ngâm”)
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/8/439821.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/22/202907.html
Đăng ngày 15-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.