Bài viết của một học viên Pháp luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-08-2011] Năm nay con gái tôi lên năm tuổi. Khi bé gần lên bốn và bắt đầu tìm hiểu về những điều xung quanh bé, tôi đã thực hiện một nỗ lực đặc biệt là xem các đĩa DVD giảng Pháp của Sư phụ cùng bé. Đôi lúc tôi bật máy vi tính để chỉ cho bé xem các bức ảnh về Pháp Luân và hoa sen. Tôi cũng chỉ cho bé những bức ảnh chụp Sư phụ để bé có thể nhận ra Ngài. Vào thời điểm này, tôi thấy rằng thiên mục của bé đã khai mở. Bé có thể thấy Pháp thân của Sư phụ cũng như những bông sen ở các không gian khác. Bé cũng nói về những điều mà cô giáo chưa từng dạy bé. Ví dụ, bé có thể kể những con rồng đã làm ra sấm sét, mưa, sấm chớp và gió như thế nào. Đôi khi tôi đưa bé đi chơi bằng xe máy và hỏi bé có thấy những con rồng không. Bé sẽ nói rằng những con rồng trên trời đang chào mừng chúng tôi; rồng sẽ gọi tên chúng tôi và chào đón chúng tôi. Bé cũng nói rằng trong những căn phòng của các học viên Pháp Luân Đại Pháp, đặc biệt là những căn phòng dùng để sản xuất tài liệu giảng chân tướng, có rất nhiều bông sen và Pháp Luân ở đầy khắp căn phòng.

Cuối tuần trước, chúng tôi đi thăm quan đại lí viện một dinh quan cũ. Khi chúng tôi ngồi trên ghế đá và quan sát mọi người xung quanh đang đi dạo một mình hoặc là cùng với những đứa trẻ, nhiều người là cán bộ chính phủ cũng như cán bộ đã nghỉ hưu. Tôi hỏi con gái tôi, “Con có thấy ba cô bé đằng kia không, ở trên thân họ có hoa sen không?” Thật bất ngờ, con gái tôi nói, “Hai người trong số họ thì có còn người còn lại thì không ạ. Cô bé đứng trước có một bông sen màu tím còn cô đứng đằng sau có một bông sen màu hồng.” Thoạt đầu, tôi nghĩ rằng con gái tôi đang nói đùa. Sau đó tôi chỉ vào ba cậu con trai lớn tuổi hơn ở phía bên kia vườn hoa. Tôi hỏi bé có thấy hoa sen ở trên thân họ không. Bé nói với tôi rằng một người trong số họ là có còn hai người kia thì không. Những người trong khu vườn hoa này thông thường không phải là học viên Pháp Luân Công. Hầu hết trong số họ đi ra ngoài để tập thể dục buổi sáng mà chủ yếu là thực hành các môn khí công khác. Đa số họ đang tập các bài dưỡng sinh theo nhạc dành cho người lớn tuổi. Kể từ sau ngày 20 tháng Bảy năm 1999, khi bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Công, tất cả viên chức nhà nước bị cấm tập Pháp Luân Công. Tất cả mọi người đều bị cấm như thế. Do đó, những người mà chúng tôi thấy trong khu vườn phần lớn là những người thường. Hơn nữa, theo suy nghĩ của tôi thì ngoại trừ những ai thực sự tu luyện, hầu hết người thường đều không thể có hoa sen ở trên thân. Sau khi nghe con gái tôi nói, tôi nhận ra rằng mình đã sai. Mọi người trên thế gian đều đến từ các tầng thứ cao. Hơn nữa những bông sen được nhìn thấy trên thân bạn bè và người thân của các học viên Pháp Luân Công thậm chí còn rực rỡ hơn.

Tôi hướng vào một căn nhà nhỏ ở bên trong khu vườn. Tôi biết rằng chủ nhân của căn nhà đó biết cách đoán trước tương lai và thường xuyên nói với mọi người về vận mệnh của họ. Ông ta bán bùa chú và thường không để ý vấn đề tu khẩu. Ông ta cũng tán tỉnh phụ nữ và bị chấp trước truy cầu thiên mục khai mở. Người này cũng khoe khoang rằng ông ta vừa tu Phật vừa tu Đạo. Tôi đoán có lẽ những thứ ông ta mang trên thân là bất thường. Mặc dù vậy, khi con gái tôi nhìn ông ta, bé nói rằng ông ta còn có nhiều bông sen và một con hổ ở trên thân. Ông ta cũng có một con hổ là sao? Tôi không tin điều đó, do vậy tôi hỏi lần nữa, “Có phải là những bông sen và con hổ của ông ta màu đen và trông tà ác?” Con gái tôi nói, “Tất cả chúng đều rất tốt ạ!

Khi tôi nói chuyện với con gái tôi, tôi phát hiện ra vài người có bông sen ở phía trên đỉnh đầu của họ; một vài người có chúng ở trên vai của họ; một vài người có chúng ở trên dạ dày; một vài người thì có chúng ở trên mu bàn chân của họ. Trên đường về nhà, một lần nữa tôi nói bé hãy nhìn vào những người đang đi qua xem có bao nhiêu người có hoa sen. Câu trả lời là hơn một nửa trong số những người đó có hoa sen.

Con gái tôi thường nói rằng bé có một trăm con rồng vàng kim ở trên thân. Những con rồng này được tạo ra trong suốt sự tu luyện của bé. Tôi có tám con rồng màu vàng ở trên thân. Tôi lại hỏi những con rồng đó là tự bản thân tu xuất lai hay là được Sư phụ cấp. Con gái tôi trả lời rằng tôi không thể tu xuất lai chúng mà tất cả chúng đều là Sư phụ ban cho. Sau khi tôi luyện công, bé nói rằng những đóa hoa sen của tôi phát phóng năng lượng và trông rất đẹp mắt. Ba chú rồng nhỏ hợp lại tạo thành một con rồng lớn. Đương nhiên, bất kỳ điều gì mà một người nhìn thấy bằng thiên mục đều là giới hạn trong tầng thứ tu luyện và hoàn cảnh của người đó. Bởi vậy những thể nghiệm kể trên chỉ có thể dùng để tham khảo và chỉ là thể ngộ của cá nhân tôi, tuyệt đối không thể dùng như là nội hàm của Đại Pháp.

Khi tôi đọc các bài giảng gần đây của Sư phụ, tôi biết rằng con người thế gian tất cả đều đến từ các tầng thứ cao. Như thế khi chúng ta chứng thực Pháp, chúng ta không nên phân biệt sang hèn, chức nghiệp hoặc thậm chí phân biệt họ là chính hay tà. Mỗi một người đều là mục tiêu cứu độ của chúng ta. Hơn nữa họ đều là những sinh mệnh thượng giới và để cứu độ chúng sinh mà hạ xuống tam giới. Mặc dù một số người trở nên mê lạc trong thế giới này và ngay cả đã làm nhiều việc xấu, nhưng khi chúng ta cứu độ người này chúng ta có thể cứu tầng tầng không gian với vô lượng chúng sinh đối ứng với người đó.

Thời gian còn lại cho Chính Pháp sắp kết thúc, do vậy thời gian còn rất ít. Mỗi lần chúng ta phát chính niệm đều biết rằng tà ác tại không gian khác đã càng ngày càng ít đi. Thậm chí tại không gian của bản thân tôi đã không còn tà ác. Công của tôi đã đánh ra rất xa để tiêu diệt tà ác. Nhưng xung quanh vẫn có rất nhiều con người không chịu nghe chân tướng về Pháp Luân Công. Nhiều người tin vào những lời dối trá của tà ác và không thể tự thoát khỏi. Chúng ta phải phải tận dụng thời gian còn lại để cứu người!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/8/16/世上的人多数都是有来头的-245425p.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/8/29/127744.html
Đăng ngày 10-9-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share