Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-10-2021] Vào ngày 15 tháng 10 năm 2021, sáu quan chức chính phủ đã ghé thăm nhà tôi và lấy lý do quan tâm và chào hỏi để yêu cầu tôi ký vào bản cam kết từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Một người trong số họ là Giám đốc Phòng 610 của quận, vị này nổi tiếng là người trung thành với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi đã giảng chân tướng Đại Pháp cho cô ấy nhiều lần nhưng đều không có kết quả.
Hai quan chức đi cùng đã bước đến và tự giới thiệu, một người là trưởng khu phố và người kia là trưởng đồn cảnh sát. Trông họ có vẻ hòa ái và lịch sự, đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau nên tôi đã mời họ vào nhà. Còn ba người nữa tôi không muốn mời vào nhà nhưng họ đã thuyết phục tôi cho họ vào trong.
Sau khi hỏi mục đích chuyến thăm của họ, tôi đã chính niệm giảng cho họ nghe chân tướng về Đại Pháp và tình huống Đại Pháp được hồng truyền khắp thế giới. Giám đốc Phòng 610 lúc này ma tính đại phát, cô ấy bắt đầu phỉ báng Đại Pháp và ngăn cản những người khác liễu giải chân tướng. Trước tình thế này, tôi cảm thấy nhẫn vô khả nhẫn nên đã cảnh cáo cô ấy: “Đây không phải là nơi để chị cư xử như vậy! Đây là nhà của tôi. Chị có thể rời đi nếu chị không muốn nghe”. Cô ấy liền trở nên im lặng.
Tôi nói rằng người tu luyện Đại Pháp đến từ mọi giai tầng, có rất nhiều người là tinh anh trong xã hội, họ làm việc trong giới chính trị, quân đội, an ninh, doanh nhân, giáo dục, v.v… Pháp môn tu luyện đã được hồng truyền tới nhiều quốc gia, nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ các quan chức chính phủ cũng như các nhóm cộng đồng, và nhận được hàng ngàn tuyên bố và giải thưởng.
Tôi cũng nhắc đến tàng tự thạch ở tỉnh Quý Châu có khắc sáu chữ: “Trung Quốc cộng sản đảng vong”, đồng thời giảng tiếp về cuộc thỉnh nguyện ôn hòa của các học viên Đại Pháp vào ngày 25 tháng 4 năm 1999 cũng như vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn, tôi kể cho họ nghe về các cuộc vận động chính trị của ĐCSTQ đã giết chết hàng triệu người dân, và những nỗi thống khổ của cha tôi khi trải qua những chiến dịch đó.
Tôi giải thích rằng việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc là hợp pháp, và bất kỳ ai tham gia vào cuộc bức hại đều là phạm tội ác. Tôi đưa cho họ ví dụ về việc một số thủ phạm đã gặp báo ứng vì bức hại các học viên như: Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai, hai cựu quan chức cấp cao của ĐCSTQ đã bị kết án tù chung thân vì tội tham nhũng.
Với sự tan rã của Đảng Cộng sản Liên Xô và sự sụp đổ của Đảng Cộng sản ở Đông Âu thì ĐCSTQ cũng đang đi đến cùng đường mạt lộ rồi. Tôi đã khuyên các quan chức có mặt hôm đó hãy thiện đãi các học viên và không dẫm vào vết xe đổ của ĐCSTQ.
Chuyến thăm của họ kéo dài cho đến đầu giờ chiều, và vị giám đốc Phòng 610 thậm chí còn không đề cập đến việc yêu cầu tôi ký vào bản cam kết nữa.
Trưởng khu phố và trưởng đồn cảnh sát là những người cuối cùng rời đi. Tôi nói với họ hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để có thể bình an vượt qua kiếp nạn. Họ gật đầu đồng ý và nói rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người thực sự can đảm và có chính khí.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/24/432839.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/10/198074.html
Đăng ngày 12-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.