Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-11-2021] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Hàng ngày, tôi dậy vào lúc 3 giờ sáng để luyện công, học Pháp và chưa bao giờ chểnh mảng. Tôi luôn khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Khi tôi giảng chân tướng, tôi không cảm thấy mệt mỏi cho dù có đi bộ bao xa. Cháu trai của tôi nói: “Bà thật nhanh nhẹn và đầy năng lượng.” Tôi trả lời: “Đó là vì bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Vào khoảng năm 2007, một đồng tu địa phương chỉ cho chúng tôi cách tham gia một hạng mục giảng chân tướng trên điện thoại di động. Khi đó tôi không có điện thoại thông minh nên không thể cài đặt chức năng gọi liên tục trong điện thoại của mình. Sau khi mỗi cuộc gọi kết thúc, tôi mới có thể quay số tiếp theo.

Vào mùa hè, việc đi ra ngoài gọi điện thoại không có vấn đề gì, nhưng vào mùa đông, điều đó trở nên khó khăn hơn. Sau khi thực hiện mỗi cuộc gọi, tôi cần lấy điện thoại ra để quay số tiếp theo, và tay tôi nhanh chóng bị lạnh cóng.

Tôi đã đan một chiếc găng tay có để hở mấy đầu ngón tay. Ban đầu, găng tay khiến tôi cảm thấy khá ấm, nhưng sau một thời gian tay tôi vẫn bị tê cứng. Việc đặt điện thoại vào trong ống tay áo cho ấm rồi lấy ra để gọi cuộc tiếp theo cũng mất thời gian.

Sau đó, tôi nghĩ ra cách mua loại tấm dán ba chiều, khi dùng tay sờ vào chúng tôi có thể cảm nhận rất rõ. Tôi dán chúng vào những phím tôi hay sử dụng. Tôi bỏ điện thoại vào túi áo và kết nối với tai nghe. Bằng cách này, sau khi người bên kia nghe xong, tôi ấn vào phím lồi là có thể thực hiện được cuộc gọi tiếp theo. Các ngón tay của tôi sẽ không bị cóng và tôi có thể gọi điện trong thời gian dài hơn.

Theo gợi ý của một đồng tu khác, để tránh lộ vị trí của mình, tôi không được đứng lâu ở một chỗ. Tôi cần liên tục di chuyển, vì vậy tôi thường đi bộ trong 3 đến 4 giờ liền. Có lần thì tôi đạp xe. Bất kể mùa đông lạnh buốt hay mùa hè nóng như thiêu như đốt, tôi vẫn kiên trì ra ngoài gọi điện.

Sư phụ giảng:

“Chân tu Đại Pháp
Duy thử vi đại” (Đắc Pháp, Hồng Ngâm)

Tạm diễn nghĩa:

“Chân tu Đại Pháp
Chỉ đó là lớn” (Đắc Pháp, Hồng Ngâm)

Tôi cố gắng cân bằng cuộc sống gia đình và tu luyện. Tôi không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi làm các việc cứu người. Càng có nhiều người sẵn sàng lắng nghe chân tướng và đưa ra lựa chọn đúng đắn, tôi càng cảm thấy được khích lệ để chăm chỉ hơn và làm tốt hơn. Thông thường, ngay khi tôi đề nghị giúp ai đó thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới, họ sẽ nói: “Được”.

Về sau, tôi có một chiếc điện thoại thông minh và mọi việc trở nên dễ dàng hơn. Một số điện thoại di động có thể gọi nhiều cuộc điện thoại cùng một lúc, và thậm chí chúng còn có các chức năng tương tự như bộ đàm. Nếu tôi kích hoạt chức năng gọi điện, tôi có thể thực hiện các cuộc gọi điện thoại giảng chân tướng tự động, và tôi có thể liên lạc với nhiều người hơn. Nếu có điều gì họ không hiểu, tôi có thể giải đáp thắc mắc của họ.

Cảnh báo cho những người đang gặp nguy hiểm

Khi tôi gọi điện cho một người đàn ông trung niên, tôi hỏi ông đã từng nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp chưa. Ông nói ông biết rồi, và thậm chí đã đọc Chuyển Pháp Luân. Ông nghĩ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Thế nhưng, khi tôi đề cập đến việc làm tam thoái, ông lại không muốn nghe.

Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho ông và sau khi nghe tôi giải thích một lúc, ông nói: “Tại sao những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp lại không tập ở nhà? Tại sao họ cứ phải ra ngoài để nói chuyện với mọi người?” Tôi nói: “ĐCSTQ đã tiếp quản Trung Quốc vào năm 1949. Mặc dù không phát động chiến tranh, nhưng đảng đã sử dụng đủ loại phong trào rồi gây ra cái chết của hơn 80 triệu người vô tội ở Trung Quốc, như Tam phản, Ngũ phản, Phong trào chống cực hữu và Cách mạng Văn hóa. Bây giờ, họ đang bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp tin vào Chân-Thiện-Nhẫn. Họ mổ lấy nội tạng của các học viên trong khi họ vẫn còn sống mà không dùng thuốc gây mê để thu trục lợi.”

Tôi tiếp tục: “Vì ĐCSTQ đã làm rất nhiều điều xấu và giết rất nhiều người, làm sao ông Trời có thể dung thứ cho điều đó? Người Trung Quốc chúng ta có câu: ‘Người không trị thì trời trị.’ Người dân Trung Quốc đều sống dưới sự cai trị của Đảng. Để tồn tại, chúng ta đã gia nhập ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.”

“Trời đang diệt nó – nếu chúng ta không từ bỏ tư cách thành viên của mình, chúng ta sẽ bị thanh trừ cùng với nó. Dù chúng ta không làm những điều xấu đó nhưng chúng ta sẽ phải chết theo nó. Chẳng phải vậy sao? Đây là lý do tại sao việc thoái xuất và xa rời ĐCSTQ là rất cấp thiết. Khi Trời diệt nó thì sẽ không liên quan gì đến chúng ta. Mỗi người trong chúng ta đều có quyền biết sự thật và đưa ra lựa chọn cho tương lai của mình. Tôi hy vọng ông không bỏ lỡ cơ hội này.”

Tôi nói tiếp: “Ông nghĩ xem – nếu tôi biết có một khúc cua nguy hiểm trên đường nhưng ông không biết, ông có muốn tôi cảnh báo ông về điều đó không? Hôm nay, ông đang đứng trước sự lựa chọn đó.” Sau khi chúng tôi nói chuyện gần nửa giờ, cuối cùng ông ấy cũng đồng ý thoái Đảng.

Quá trình giảng chân tướng là một cơ hội tu luyện và đề cao. Trong quá trình đó, chúng tôi đã gặp tất cả các loại người, một số người hiểu chân tướng, thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ và nói lời cảm ơn, trong khi những người khác lại nguyền rủa chúng tôi. Một số người muốn được trả tiền để thoái, còn một số khác đe dọa sẽ tố cáo chúng tôi. Tôi không bị dao động bởi bất cứ điều gì. Chúng ta là những sinh mệnh may mắn nhất trong vũ trụ. Dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đang làm điều chân chính nhất. Cho dù gặp phải khó khăn gì đi nữa, tôi vẫn luôn hạnh phúc mỗi ngày!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/24/433852.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/15/199202.html

Đăng ngày 01-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share