Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-11-2021] Tôi đã nghỉ việc cách đây vài năm để có thể in tài liệu giảng chân tướng và ra ngoài nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Con trai tôi đã theo tôi và tu luyện Đại Pháp cùng tôi khi cháu còn nhỏ. Khi lớn hơn, cháu buông lơi tu luyện, nhưng cháu hoàn toàn ủng hộ những nỗ lực của tôi.
Bất chấp những nhu cầu tài chính khi lập gia đình và mua nhà, cháu hiểu mong muốn nghỉ việc của tôi, vì việc trợ giúp Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) cứu độ chúng sinh là quan trọng hơn. Kể từ đó, Sư phụ nhân từ đã chăm sóc cho con trai tôi, giúp cháu vượt qua hai khổ nạn lớn về thân thể. Khi tâm chúng ta ở trong Pháp, Sư phụ an bài nhiều thứ cho chúng ta.
Phân phát tài liệu trong đại dịch
Thành phố của chúng tôi bị phong tỏa vào mùng 6 Tết Nguyên đán năm 2020. Kết quả là, thật khó để gặp người dân trên đường phố để giảng chân tướng. Vì vậy, việc sản xuất và phân phát tài liệu trở thành trọng tâm chính của tôi. Tôi có thể dễ dàng vào các khu vực khác để phân phát tài liệu và gặp gỡ các đồng tu bằng thẻ ra vào [khu dân cư] của mình. Khi gặp học viên A, tôi phát hiện ra cô ấy cũng đã sử dụng thẻ ra vào để vào các khu vực khác. Hai chúng tôi mỉm cười hiểu ý khi nhìn thấy nhau.
Tuy nhiên, không lâu sau mọi thứ đã thay đổi. Mỗi ngày người dân chỉ được phép vào một lần và thẻ ra vào cho mỗi khu vực là khác nhau, vì vậy chúng tôi không thể đi lại dễ dàng. Một ngày nọ khi tôi đang đi bộ trên phố, tôi cảm thấy buồn vì không thể đi vào các khu vực khác, tôi gặp một học viên đang từ nơi làm việc trong khu vực chính quyền về nhà. Anh nói rằng thậm chí các quận nhỏ hơn cũng đang bị phong tỏa, và anh không có cách nào để lấy tài liệu, vì vậy tôi đã đưa anh một số tài liệu của tôi.
Vài ngày sau, học viên này đã tặng tôi một tấm thẻ đi lại của nhân viên phòng dịch. Nhờ có tấm thẻ này, tôi đã có thể đi vào các khu vực khác nhau. Để đạt hiệu quả cao nhất, tôi đã đến nhà của họ viên A, và chúng tôi đã thay phiên nhau sử dụng thẻ để phân phát một lượng lớn tài liệu trên nhiều quận. Học viên A nói rằng chiếc thẻ thông hành là do Sư phụ ban tặng cho chúng tôi. Khi chúng ta đặt tâm vào cứu người, Sư phụ sẽ an bài điều tốt nhất cho chúng ta.
Giảng chân tướng trực diện
Để giúp đỡ về tài chính cho gia đình, tôi đã tìm một công việc gia sư cho học sinh làm bài tập về nhà. Mặc dù công việc trước đây của tôi không liên quan đến giáo dục, trí huệ mà tôi có được thông qua tu luyện giúp tôi thực hiện công việc dễ dàng, và các học sinh đều thích lớp học của tôi. Giờ làm việc linh hoạt và điều đó không ảnh hưởng đến việc tôi phải ra ngoài giảng chân tướng. Nhiều học viên đã chọn những công việc có thời gian tương đối linh hoạt. Mặc dù lương thấp hơn, nhưng việc làm tròn thệ ước của chúng ta quan trọng hơn.
Tuy nhiên, tôi đã mất việc sau khi giảng chân tướng cho hai học sinh. Sau đó tôi đã vượt qua cuộc phỏng vấn cho một trung tâm gia sư tương đối lớn khác. Tuy nhiên, họ sử dụng hệ thống WeChat để liên lạc với phụ huynh. Tôi biết WeChat có vấn đề về bảo mật đối với các học viên, vì vậy tôi đã từ bỏ công việc. Ông chủ của trung tâm không hiểu tại sao tôi không sử dụng ứng dụng này và tỏ ra nuối tiếc khi tôi xin nghỉ.
Bây giờ, tôi làm việc cho một trung tâm gia sư nhỏ hơn không yêu cầu sử dụng WeChat. Trong trận đại dịch, tôi đã giảng chân tướng cho ông chủ trung tâm và giúp ông thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi cũng đã liên hệ với một số học sinh. Một trong số họ bị bệnh dạ dày nghiêm trọng và thường xuyên phải nghỉ học. Tôi đã giảng chân tướng cho cậu ấy và giúp cậu thoái Đảng. Tôi cũng khuyên cậu thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bất cứ khi nào bệnh tật phát tác.
Một ngày nọ, cậu ấy tâm sự: “Thưa cô, điều này thật thần kỳ. Bụng em lại đau dữ dội khi tham gia lớp học hôm nay, vì vậy em niệm những chữ đó trong đầu. Bụng em sau đó dần không còn đau nữa. Phương pháp này thực sự hiệu quả!” Tôi nói với cậu ấy rằng đây là uy lực của Phật Pháp. Sau đó, cậu kể với tôi rằng không chỉ bụng cậu không còn đau nữa mà cậu còn có được trí huệ sau khi học thuộc lòng những chữ đó. Có nhiều điều trong giáo trình mà trước đây cậu ấy không hiểu nhưng bây giờ lại hiểu được. Từ đó, cậu ấy thường hỏi tôi những câu hỏi về bí ẩn sinh mệnh và vũ trụ.
Sau đó, tôi giảng chân tướng cho các học sinh khác khi lớp kết thúc, và cậu học sinh này đã nói lớn: “Em đã được hưởng lợi từ Đại Pháp. Em đã niệm chín chữ này cho đến khi khỏi bệnh dạ dày.” Những học sinh cùng lớp đó cũng rất biết ơn. Tôi cảm thấy hài lòng vì mặc dù lớp học nhỏ và tôi không kiếm được nhiều tiền nhưng tôi đã làm được những gì cần làm.
Đi bộ đi làm để giảng chân tướng
Nhà tôi khá xa trung tâm gia sư, và tôi thường mất hai giờ đồng hồ đi bộ để đến nơi làm việc. Lẽ ra tôi đã đi xe buýt, nhưng tôi chọn đi bộ để có thể giảng chân tướng cho mọi người trên đường đi. Tôi cố gắng hết sức để nói chuyện với mọi người tôi gặp và sẽ cung cấp cho họ tài liệu giảng chân tướng. Trong suốt quá trình này, có rất nhiều trải nghiệm khiến tôi xúc động sâu sắc.
Tôi đến trò chuyện với một người đàn ông và một phụ nữ làm nông bên ngoài trường học. Người phụ nữ rất phấn khích khi tôi tặng cô một lá bùa hộ mệnh. Cô ấy nói: “Chị đúng là chị gái tốt của em. Cảm ơn chị!”
Tôi nói với cô ấy rằng Sư phụ Đại Pháp muốn chúng tôi cứu người, và cô ấy nên thử niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, là chín chữ được viết trên bùa hộ mệnh để giúp tránh được các thảm họa và được bình an. Cô ấy đồng ý. Sau khi quay lưng bước đi, tôi có thể nghe thấy cô đang niệm chín chữ chân ngôn.
Tôi trò chuyện với một người đàn ông ngồi trên băng ghế và đang đọc sách từ điện thoại di động. Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy. Ban đầu, anh không đồng ý với những gì tôi nói: “Tôi là một kỹ sư. Tôi chỉ tin vào khoa học chứ không tin vào những thứ cô nói.”
Tôi tiếp tục: “Anh không thể thấy các tín hiệu được gửi đến điện thoại của mình, nhưng anh vẫn nhận được chúng. Trái Đất quay mặc dù không ai đẩy nó. Có rất nhiều điều mà khoa học không thể giải thích được.” Anh ấy bắt đầu nghĩ về những gì tôi nói, nhưng vẫn không muốn thoái Đảng.
“Tôi rất bội phục các học viên Pháp Luân Đại Pháp như chị khi tôi thấy chị nói chuyện với mọi người [về Đại Pháp] một cách không mệt mỏi. Nên đừng lãng phí thời gian của chị ở đây, hãy tìm người khác nói chuyện. Chị nhanh đi đi.” Tôi không còn cách nào khác là bỏ đi. Tôi nghĩ rằng người đàn ông này vẫn còn lương tri, nhưng tại sao anh ấy không muốn thoái ĐCSTQ? Tôi cầu xin Sư phụ: “Sư phụ, xin hãy cứu anh ấy!”
Sau đó, tôi lấy một ổ USB flash từ trong túi ra và nói với anh ấy: “Cái này chứa nhiều video giảng chân tướng. Xin hãy xem kỹ. Anh là người tốt. Có thể những giải thích của tôi chưa đủ rõ ràng, nhưng anh sẽ hiểu khi xem những video này.” Anh ấy nhận ổ đĩa flash và đọc to dòng chữ được viết trên đó: “Nghìn vạn năm chờ đợi, kiếp này đắc được thật vô cùng may mắn.”
Người học viên làm ra chiếc USD đã đặt hết tâm huyết của mình vào việc làm nó. Chiếc USB được đựng trong một chiếc túi nhỏ niêm phong cùng một tập tài liệu giảng chân tướng được sản xuất tỉ mỉ. Trên bìa tập sách có ghi hai dòng chữ kia, còn bên dưới là hình vẽ một bông hoa sen đẹp.
Sau khi người đàn ông đọc hai dòng đó, thái độ của anh ấy hoàn toàn thay đổi. Anh hào hứng nói: “Điều mà nghìn vạn năm chờ đợi. Được rồi, tôi thoái. Tôi sẽ xem mọi thứ trên ổ đĩa này. Cảm ơn chị!” Nước mắt tôi trào ra. Có thể câu nói ‘Nghìn vạn năm chờ đợi, kiếp này đắc được thật vô cùng may mắn“ đã thức tỉnh phần biết của anh ấy.
Vào một lần khác, tôi đang đi bộ về nhà sau một buổi dạy và nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trước cửa nhà mình. Tôi đến chào ông ấy và nói chuyện với ông về Đại Pháp. Ông nói rằng ông đã làm việc dưới chế độ cộng sản cả đời và rất rõ bản chất xấu xa của Đảng. Ông sẵn sàng đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng. Tôi đưa cho ông một túi tài liệu nhỏ chứa cuốn Cửu Bình, một tập sách giảng chân tướng và một tấm bùa hộ mệnh. Ông ấy đứng dậy và nói: “Cô đã tặng cho tôi một món quà quý giá như vậy. Làm thế nào tôi có thể cảm ơn cô? Hãy để tôi mời cô một ly nước.”
Tôi đáp: “Không cần đâu! Việc ông minh bạch chân tướng là niềm vui lớn nhất của tôi rồi.” Đi được một đoạn khá xa, tôi quay lại thì thấy ông ấy vẫn đang đứng đó tiễn tôi.
Khi suy nghĩ của tôi hướng về Pháp, trí huệ cần cho việc cứu độ chúng sinh không ngừng tuôn chảy trong đầu não tôi. Tuy nhiên, khi suy nghĩ của tôi bị đủ loại chấp trước ước chế, ý chí cứu người của tôi bị cản trở. Mặc dù tôi đã cố gắng buông bỏ chấp trước vào danh, lợi ích cá nhân và cái tình của mình dành cho con trai, nhưng vẫn có lúc tôi không thể làm được.
Nghiệp tư tưởng cũng tạo nên những can nhiễu và phản ánh những tư tưởng xấu vào đầu não của tôi, trở ngại tôi làm tốt nhất việc của mình. Sinh mệnh của tôi là dành cho Pháp, vì vậy tôi không thể để những vấn đề này ngăn trở mình. Tôi phải học Pháp nhiều với sự tập trung cao độ, thái độ trang nghiêm; Tôi cũng phải phát chính niệm để loại bỏ can nhiễu.
Tôi sẽ cố gắng đề cao trong tu luyện của mình để có thể hoàn thành thệ ước của bản thân và theo Sư phụ trở về nhà.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/30/434183.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/24/199302.html
Đăng ngày 07-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.