Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc
[MINH HUỆ 19-09-2021] Tôi là một nữ đệ tử Đại Pháp ở vùng nông thôn, năm nay tôi 66 tuổi. Trình độ văn hoá của tôi không cao, tôi chỉ được đi học có 3 năm. Tôi bắt đầu đắc Pháp vào năm 1998, hôm nay tôi viết ra kinh nghiệm tu luyện của bản thân để biểu đạt lòng cảm ân đối với ơn cứu độ của Sư phụ. Cảm tạ Sư phụ đã từ bi cứu độ!
Tôi còn nhớ khi tôi 8 tuổi, tôi hỏi mẹ rằng con người đến từ đâu. Mẹ nói tôi từ trên thiên thượng hạ xuống đây, câu nói của mẹ đến giờ tôi vẫn không quên.
Khi 10 tuổi, tôi bắt đầu đan các sản phẩm từ cỏ, rơm, 12 tuổi tôi không đi học nữa. Mặc dù tôi làm việc đồng áng chăm chỉ, nhưng tôi vẫn rất nghèo và phải chịu khổ nhiều, ngay cả khi đã kết hôn.
Từ bỏ thói nghiện chơi mạt chược
Hàng ngày tôi đều làm việc ngoài đồng ruộng, những người chơi mạt chược bên đường thường cười nhạo tôi bởi họ xem tôi như một kẻ ngốc. Sau đó tôi đã học được cách chơi mạt chược và các trò chơi bài khác. Sau đó, tôi bắt đầu bị viêm túi mật, đau đầu và mất ngủ. Tuy nhiên, tôi vẫn tiếp tục chơi mạt chược và uống rượu cho đến khi không còn tiền nữa mới thôi.
Một người phụ nữ nói với tôi rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong làng của chúng tôi đang tham dự các buổi phát băng hình các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí. Cô ấy nói rằng mọi người có thể bỏ thói quen chơi mạt chược nếu họ bắt đầu tu luyện.
Tôi nghe thấy vậy liền theo cô ấy đi nghe giảng Pháp, nhưng nghe cả nửa ngày tôi cũng không hiểu gì. Tuy nhiên sau đó về đến nhà, hễ nhìn thấy người chơi mạt chược là tôi cảm thấy buồn nôn. Các học viên nói với tôi rằng điều đó có nghĩa là Sư phụ Lý đã quản tôi, không để tôi chơi mạt chược nữa. Nếu tôi không tự mình trải nghiệm điều này, tôi sẽ không bao giờ tin.
Kể từ đó, tôi không còn chơi mạt chược nữa, và thân tâm được thụ ích rất nhiều. Con xin cảm tạ Sư phụ đã cứu độ con!
Chồng tôi sống sót sau một tai nạn lao động
Vào mùa xuân năm 2004, chồng tôi đã cảm thán thốt lên: “Sư phụ của bà thực sự bảo hộ bà!” Tôi nói: “Nếu ông ủng hộ Đại Pháp, thì Sư phụ cũng sẽ bảo hộ ông!”
Chồng tôi là một thợ điện. Một ngày nọ, ông ấy cần phải tháo dỡ một số dây điện khỏi cột điện. Trong lúc ông đang đứng làm việc trên cây sào cao chín mét thì nó đã bị đổ và khiến ông ngã xuống nền xi măng. Vợ của một đồng nghiệp đến thông báo với tôi rằng ông ấy đang ở trong bệnh viện. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là ông ấy sẽ không sao cả. Tôi cũng không hoảng sợ, và nhờ một người thân đưa đến bệnh viện.
Tại lối vào của phòng cấp cứu, tôi thấy người quản lý công ty nói: “Ông ấy đang ở bên trong. Tôi không rõ tình trạng hiện giờ của ông ấy ra sao”. Chồng tôi sau đó đã được đưa ra khỏi phòng điều trị tích cực (ICU) trên một chiếc xe lăn. Câu đầu tiên ông ấy nói là: “May mắn là bà tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã làm kiểm tra toàn thân, đều không có vấn đề gì, chỉ bị rách một ít ở đùi”.
Những người trong thôn biết chuyện chồng tôi sống sót sau một tai nạn lớn như vậy, đều nói là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên chồng tôi đắc được phúc báo. Tôi nói với họ rằng: “Đây là nhờ Sư phụ Đại Pháp đã cứu mạng ông ấy! Đại Pháp thật siêu thường!”
Các bác sĩ chưa muốn để chồng tôi về nhà, muốn giữ ông lại kiểm tra thêm vài ngày xem có bị nội thương không. Các con của chúng tôi đều ở trên thành phố nên tôi không kể cho chúng nghe những gì đã xảy ra và tự mình chăm sóc chồng. Lãnh đạo đơn vị chồng tôi rất vui vì chồng tôi không bị thương. Ông ấy đưa cho tôi 500 nhân dân tệ để chi trả tiền ăn uống và các chi phí khác và nói rằng ông ấy sẽ đưa thêm khi tôi tiêu hết. Tôi đã mua đậu phụ cho chồng và cháo kê cho bản thân để ăn sáng. Tôi ngồi trên ghế đẩu cạnh giường của chồng trong bảy ngày liền.
Công ty của ông ấy đã hoàn trả tiền viện phí cho chúng tôi. Các bác sĩ muốn giữ ông ấy lâu hơn để theo dõi thêm, nhưng chúng tôi không muốn công ty của ông tốn thêm chi phí và quyết định đưa ông ấy về nhà sau một tuần.
Chúng tôi đã mời đồng nghiệp của chồng đến dự bữa tiệc chúc mừng tại nhà tôi. Một người trong số họ nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ!” Một vài người khác thì hô lớn: “Chúng tôi cũng muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!” Họ đã mượn tất cả sách Đại Pháp của tôi. Họ cũng đọc Cửu Bình và thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.
Kể từ đó, toàn bộ đồng nghiệp của chồng tôi đều nỗ lực làm việc và thường được lãnh đạo biểu dương.
Suốt quá trình tu luyện hơn 20 năm qua, Sư phụ đã luôn bảo hộ cho gia đình tôi. Không ngôn từ nào có thể biểu đạt hết lòng cảm ân của tôi đối với Sư phụ. Tôi chỉ có thể tinh tấn thực tu và làm tốt ba việc để cảm tạ ơn từ bi cứu độ của Sư phụ!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/19/428335.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/23/197119.html
Đăng ngày 18-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.