Bài viết của một học viên tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-12-2021] Tôi muốn chia sẻ cách mình đã vượt quan sinh tử bằng chính niệm. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.

Tôi đến từ tỉnh Liêu Ninh, năm nay 68 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 nhưng không nghiêm túc tu luyện. Tôi tu luyện lúc có lúc không mặc dù biết Đại Pháp là tốt. Tuy nhiên, Sư phụ không bao giờ bỏ rơi tôi và thường bảo hộ tôi vào những thời khắc quan trọng.

Vào mùa đông năm 2013, tôi bị sốt, khó thở và kiệt sức. Tôi đã không chính niệm và coi các triệu chứng như một căn bệnh. Tôi đã tiêm tĩnh mạch mỗi ngày nhưng không đỡ.

Tôi cảm thấy như mình đang đứng trước cửa tử. Mẹ tôi sợ và đưa tôi đến bệnh viện. Bệnh viện đã tiến hành một số xét nghiệm nhưng bác sỹ vẫn không biết tôi bị bệnh gì. Tôi lên cơn sốt rất cao-lên đến 40 độ C trong viện.

Cuối cùng tôi đã trở nên thanh tỉnh và khởi được chính niệm. Tôi nghĩ: “Mình không thể ở đây nghĩ rằng đó là một căn bệnh. Mình nên trở về nhà. Mình sẽ để Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) quyết định sinh mệnh của mình.”

Sáng hôm sau, tôi nói với bác sỹ rằng mình muốn được xuất viện. Thấy tôi nhất quyết, bác sỹ cho tôi ra viện với em gái.

Tôi vẫn bị sốt sau nhiều ngày ở nhà. Tôi thực sự đã bị sốt trong hơn 40 ngày. Toàn bộ cơ thể và khuôn mặt của tôi sưng phù đến mức không thể đi giày hay mở mắt. Vùng gần tim là nơi duy nhất trên cơ thể tôi không bị phù.

Chồng tôi nhìn thấy tình trạng đó và bảo tôi tới bệnh viện. Ông ấy giận đến mức cầm một cây gậy lớn đập xuống sàn nhà. Tôi không muốn ông ấy làm phiền bất kỳ ai, vì vậy tôi nói: “Xin đừng làm ồn nữa. Tôi sẽ đến bệnh viện.”

Tôi rời đi cùng với em gái, người đã khích lệ tôi giữ chính niệm. Khi chúng tôi đi bộ, tôi nhìn thấy một người bán tiền âm phủ và ký tự “con đường” màu xanh lá cây đập vào mắt tôi. Tôi nghĩ: “Nếu mình tới bệnh viện một lần nữa, mình sẽ bước đi trên con đường của một người thường, không có đường về.”

Thay vào đó, em gái tôi đã đưa tôi đến nhà mẹ đẻ. Lúc đó bà đã ngoài 80. Khi bà nhìn thấy tôi, bà đã sợ và hỏi tại sao tôi lại tới.

Tôi khẳng định với mẹ rằng mình vẫn ổn. Sau đó, tôi nghe mẹ tôi phàn nàn với em gái, “Tại sao con lại đưa chị đến đây?” Em gái tôi trả lời: “Đừng sợ. Không có gì đâu mẹ. Chị ấy là con gái mẹ.”

Tôi nằm xuống giường. Cả đêm, cảm giác như thể ai đó đang dùng ba ngón tay để kéo mọi thứ ra khỏi toàn bộ cơ thể tôi. Ngoài ra, tôi cảm thấy từng sợi tóc của mình bị kéo ra và tôi phải thường xuyên dậy để đi vệ sinh.

Mẹ tôi lo lắng tới mức đêm đó bà đã dậy nhiều lần để kiểm tra xem tôi còn thở hay không.

Sáng hôm sau, em gái mang đồ ăn sáng cho tôi và đã rất sốc khi nhìn thấy tôi. Cơ thể phù nề của tôi đã biến mất-tôi đã hoàn toàn bình phục.

Tôi đã có thể vượt quan sinh tử dưới sự bảo hộ của Sư phụ. Không có từ nào có thể diễn tả những gì tôi cảm nhận được. Tôi biết rằng những gì mình đã phải chịu đựng không thể sánh với những gì mà Sư phụ đã phải gánh chịu cho tôi.

Chứng kiến sự hồi phục của tôi, các thành viên trong gia đình đã vô cùng kinh ngạc trước sự mỹ diệu của Đại Pháp. Mẹ và em gái tôi cũng bắt đầu tinh tấn tu luyện.

Các học viên đã khích lệ tôi chia sẻ trải nghiệm của mình để chứng thực Pháp mặc dù tôi đã không tinh tấn tu luyện.

Con chân thành cảm ân Sư phụ từ bi vĩ đại! Tôi cũng muốn cảm ơn các bạn đồng tu đã vô tư giúp tôi.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/9/434516.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/2/198867.html

Đăng ngày 14-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share