[MINH HUỆ 10-7-2011] Jessie là một sinh viên đến Toronto từ Trung Quốc đại lục vào năm 2009. Công việc đầu tiên của cô là thúc đẩy một chương trình phúc lợi của chính phủ. Trong một thời gian rất ngắn, cô đã trở thành một thành viên chủ chốt của dự án. Jessie cho biết sự thành công của cô đến từ Pháp Luân Công, điều đã ban cho cô trí tuệ.

2011-7-9-toronto-jessie--ss.jpg

Jessie đang ngồi thiền tại Công viên Milliken

Jessie đã từng lo lắng về mọi điều mà cô cần phải làm: liệu rằng cô có thể hoàn thành tốt công việc, liệu những người khác có hài lòng về hiệu quả công việc của cô v.v… “Đầu tôi đầy những mối quan tâm và tôi luôn lo lắng”, Jessie cho biết.

Trạng thái này của cô bắt đầu khi vào trung học, và cô không thể ăn ngon ngủ yên vì sự lo lắng. Khi cô cao 1,65m, cô chỉ cân nặng 50 kg và phải mất nhiều thời gian để đi lên một tòa nhà 6 tầng. Cô có được điểm số tốt, nhưng hiếm khi hạnh phúc.

Jessie bắt đầu tập Pháp Luân Công vào năm 2005 khi đang là một sinh viên đại học. Trong khi phấn đấu để sống theo tiêu chuẩn của một người tu luyện, cô ngày càng trở nên hòa ái hơn và có thể ăn ngủ bình thường. Dần dần cô bắt đầu nhận ra: “Lo lắng chỉ vô dụng. Tôi chỉ cần tập trung làm việc và kết quả tự nhiên sẽ đến.” Kết quả của việc thay đổi suy nghĩ này đã khiến cô đạt được điểm số tốt hơn và được tuyển thẳng lên cao học.

Ngay sau khi bắt đầu công việc đầu tiên tại Toronto, cô đã đối mặt với những thử thách mới:

Ban đầu, cô làm mọi việc mà ông chủ yêu cầu. Chẳng bao lâu, cô cảm thấy rất tốt và bắt đầu nghĩ rằng ông chủ có vấn đề và mọi thứ có thể được thực hiện tốt hơn. Cô nói: “Chẳng mấy chốc, tôi cảm thấy có một sự xung đột rất lớn đến nỗi tôi không thể làm việc ở đó nữa.”

Vào giai đoạn khó khăn nhất, Jessie đã làm theo tiêu chuẩn của một người tu luyện: nhìn vào trong để xem xét mình có làm gì sai không.

“Thực ra, tôi chỉ lùi lại một bước nhỏ để thừa nhận rằng mọi người là khác nhau và để tìm ra thiếu sót của riêng mình”, cô nói: “Bằng cách này, xung đột đã biến mất. Ông chủ của tôi đã có những ý định tốt, vấn đề duy nhất là kế hoạch của ông không chính xác như tôi mong đợi. Nếu tôi cố thay đổi ông, mâu thuẫn này sẽ không bao giờ được giải quyết.”

Trên căn bản, cô đã nhận ra rằng mình có tâm tranh đấu do ảnh hưởng bởi môi trường sống và cách giáo dục ở Trung Quốc.

Cô nói: “Nếu tôi không phải là một học viên Pháp Luân Công, khi một mâu thuẫn như vậy với ông chủ xảy ra, có lẽ tôi đã nghỉ việc. Vì là một học viên, tu luyện bản thân đã giúp tôi giải quyết mâu thuẫn và cân bằng môi trường làm việc của mình. Tâm tranh đấu và đố kỵ là những cảm xúc tiêu cực và chúng dễ dàng làm tổn thương tinh thần lẫn thể chất của bạn. Tu luyện giúp tôi vượt qua chúng và khiến tôi có một sức khỏe tốt.”

Nhiệm vụ chính của cô là phục vụ cộng đồng, hội thảo để giải thích chi tiết phúc lợi chính phủ. Càng có nhiều người tham gia, thì cô càng nhận được nhiều tài trợ.

Jessie chia sẻ: “Có lúc tôi làm việc rất nhiều để kiếm tài trợ, tuy nhiên không có nhiều người tham gia vào hội thảo của tôi. Dần dần, tôi bỏ đi chấp trước này và tập trung vào việc nâng cao chất lượng hội thảo. Ngay sau đó, ngày càng có nhiều người đến và tài trợ nhiều hơn. Quá trình này giúp tôi hiểu rằng tôi phải thực hiện tốt công việc. Nếu tôi tập trung vào việc làm thế nào để có được nhiều tài trợ hơn, vấn đề về tiền bạc sẽ đánh lạc hướng tôi và tôi không có năng lượng để nâng cao chất lượng công việc của mình.”

“Tu luyện đã ban cho tôi trí huệ. Nhiều người cho biết rằng tôi trưởng thành hơn tuổi thật của mình. Tôi nghĩ rằng tu luyện đã cho tôi nhìn mọi việc một cách thông minh. Tu luyện sẽ không thành công trong một đêm. Tuy nhiên, tôi có thể thăng tiến mỗi ngày. Nếu tôi thực hành theo nguyên lý của Pháp Luân Công mỗi ngày, tôi sẽ trở thành một người tốt hơn.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/7/10/新移民在修炼中获得人生智慧(图)-243725.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/7/12/126660.html
Đăng ngày 20-7-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share