Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-10-2021] Khi kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học sắp đến gần, học sinh của tôi phải chịu đựng rất nhiều áp lực. Trong công việc, tôi luôn nghiêm khắc yêu cầu bản thân chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Các học sinh yêu thích lớp học của tôi bởi tôi luôn quan tâm đến chúng. Các em cũng biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công, hay còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp.
Các em học sinh sắp tốt nghiệp mà tôi vẫn chưa có cơ hội giúp các em làm tam thoái. Tôi dự định giảng chân tướng cho các em trong lớp học buổi tối, nhưng ban đầu lại e ngại rằng sẽ ảnh hưởng đến thành tích của các em. Thông qua việc tĩnh tâm học Pháp, tôi kiên tín vào Phật Pháp vô biên và Đại Pháp là không gì không thể; giảng chân tướng mới là điều tối quan trọng, và các em học sinh sẽ đạt được thành tích tốt hơn nếu được đắc cứu.
Trong một vài lớp học buổi tối, tôi đã cho các em xem những đoạn video từ bộ phim tài liệu Cửu Bình, trong đó bàn luận đến cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và tội ác của ĐCSTQ trong việc mổ cướp nội tạng sống của các học viên Đại Pháp để thu lợi nhuận. Sau khi xem xong các em đã khóc, một số em khác nói rằng những gì được nói đến trong sách giáo khoa về Pháp Luân Công là sai sự thật, và học sinh có thành tích đứng đầu lớp của tôi nói rằng em đã bị ĐCSTQ lừa dối.
Tôi đã nói với các em trong nước mắt rằng: “Hôm nay cô đứng đây để giảng chân tướng cho tất cả các em, mặc dù điều đó có nghĩa là cô có thể phải đối mặt với nguy hiểm bị mổ cướp nội tạng. Tuy nhiên, cô vẫn phải giảng cho các em điều này vì tương lai của chính các em. Đây là trách nhiệm của cô và cũng là sự quan tâm chân thành mà cô dành cho các em. Khi các em về nhà, cô khuyến khích các em hãy kể cho gia đình mình nghe những gì các em được nghe ngày hôm nay”.
Tôi đã khích lệ các em học sinh sống theo Chân-Thiện-Nhẫn và tương trợ lẫn nhau. Tôi dặn dò các em đạt điểm cao nhất trong lớp hãy giúp đỡ các bạn có thành tích học tập chưa tốt, bởi đây là biểu hiện của một tấm lòng thiện lương, và các em nhận được sự giúp đỡ nhất định phải trân quý những gì mà bạn đã làm cho mình.
Gần đến kỳ thi tốt nghiệp thì lớp học buổi tối là thời gian gian khổ nhất trong ngày của các học sinh. Tôi sẽ bật bản nhạc “Phổ độ” và “Tế thế” khi các em đang học. Tôi nói với các em rằng âm nhạc này không chỉ giúp các em thư giãn mà còn đả khai trí tuệ và giúp các em thuận lợi vượt qua những ngày tháng cuối cấp.
Cuối cùng, tất cả học sinh trong lớp của tôi đều chọn thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Các em đã đạt được điểm số đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh vào đại học, thành tích vượt xa so với lớp có điểm cao thứ hai. Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại! Một học sinh đã viết trong một tờ giấy và chuyển cho tôi: “Thưa cô, em sẽ luôn ghi nhớ thiện niệm của cô và hy vọng rằng cô sẽ bình an truyền rộng thiện niệm của mình”.
Giúp học sinh trả lời các câu hỏi nhiều lựa chọn
Vào kỳ thi cuối cùng, đa phần những học sinh mà tôi làm giám khảo đều không phải là những học sinh mà tôi đã giảng dạy. Trong suốt kỳ thi, tôi liên tục phát chính niệm và sử dụng thời gian nghỉ giải lao để yêu cầu các em trả lời hai câu hỏi trắc nghiệm.
Đối với những học sinh khoảng 13 tuổi, tôi giới thiệu một hoạt động như sau: “Cô đang giúp một người bạn ở nước ngoài thực hiện một cuộc khảo sát xã hội” (Tôi nghĩ rằng các đồng tu nước ngoài đang làm việc trên website tam thoái đều là bạn của tôi, vì vậy điều mà tôi nói là chân thật).
“Có bao nhiêu học sinh Trung Quốc ở độ tuổi 13 biết rõ tổ tiên của mình là ai?” Mỗi lần các em nghe câu hỏi này đều nhìn tôi một cách ngây thơ và thuần thiện. “Chúng ta có hai câu hỏi. Câu hỏi đầu tiên là: ‘Điều nào là tốt? A. Chân-Thiện-Nhẫn hay B. Giả, ác, đấu?’ (Tôi sẽ viết ra câu hỏi và các lựa chọn lên trên bảng nếu thời gian cho phép). Hãy nói to cho cô biết nào”. Các em sẽ đồng thanh trả lời: “Chân-Thiện-Nhẫn!” (Đây là thanh âm đẹp đẽ nhất mà tôi được nghe thấy trong lớp học).
Câu hỏi thứ hai mà tôi viết trên bảng là: “Hãy chọn một trong hai đáp án:” A: Là con cháu của Viêm Hoàng, hay B: Là người thừa kế của chủ nghĩa cộng sản (chủ nghĩa Mác-Lê nin)
Khi một số học sinh trả lời rằng các em muốn chọn cả hai đáp án, tôi đã giải thích tại sao lựa chọn đáp án A – con cháu của Viêm Hoàng – mới là câu trả lời đúng đắn. Tôi nói với các em rằng người Trung Quốc luôn tin rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo và chúng ta phải kính thiên kính địa. “Thiên Đàn, Địa Đàn ở Bắc Kinh là nơi mà tất cả các Hoàng Đế Trung Hoa trong lịch sử tế lễ để thể hiện sự tôn kính với Trời Đất. Người Trung Quốc chúng ta là con cháu của Viêm Hoàng, một lòng tín Thần. Còn nếu chọn B- là người kế thừa chủ nghĩa cộng sản (chủ nghĩa Mác-Lênin), tức là đấu trời, đấu đất, đấu nhân loại, là bất thiện. Nó không tin vào Thần và không tin thiện ác hữu báo. Như vậy có nghĩa A và B là hai đáp án loại trừ vì chúng tuyệt nhiên là khác nhau.
“Các em đã đọc nhiều câu chuyện thần thoại nên hãy suy nghĩ một chút. Nếu các em là con cháu của Viêm Hoàng, thì nhất định không thể kế thừa chủ nghĩa cộng sản. Cô tin rằng các em đều sẽ chọn A và thừa nhận tổ tiên thực sự của mình. Cô sẽ yêu cầu từng em nếu chọn A thì đưa lên một mảnh giấy có ghi tên của mình, còn nếu chọn B đưa lên một tờ giấy trắng.”
Vì tâm tính có hạn nên tôi đã không dám nói ra ba từ “Pháp Luân Công”. Tuy nhiên, khi tôi rời khỏi lớp học, tôi đã nghe thấy một số học sinh nhắc đến Pháp Luân Công!
Bằng cách sử dụng phương pháp đặt ra câu hỏi nhiều lựa chọn này, có nhiều học sinh mà tôi không trực tiếp giảng dạy đã lựa chọn Chân-Thiện-Nhẫn, lựa chọn làm con cháu của Viêm Hoàng và từ bỏ chủ nghĩa cộng sản! Vì có quá ít thời gian nên tôi nghĩ rằng lựa chọn của các em học sinh là dựa trên nền tảng văn hóa truyền thống của các em.
Vì thời gian có hạn, nên có khoảng 3/4 số học sinh (hơn 30 em) đã chọn trở thành con cháu của Viêm Hoàng. Đôi lúc chúng tôi chuẩn bị xem xét các câu hỏi thì hiệu trưởng có thể đến kiểm tra. Tôi đề nghị các em trở lại với câu hỏi sau đó. Nhờ nỗ lực của các học viên Đại Pháp trong trường chúng tôi nên hầu hết các giáo viên đều đã minh bạch chân tướng và âm thầm ủng hộ chúng tôi.
Gửi thư giảng chân tướng
Thông qua trang web Minh Huệ tôi biết được rằng các học viên ở Trường Xuân đang bị bức hại nghiêm trọng. Tôi tự hỏi mình có thể làm gì để giúp đỡ họ và đã nghĩ tới việc gửi thư giảng chân tướng cho các luật sư ở Trường Xuân. Tôi có được danh sách các công ty luật ở Trường Xuân từ một trang web pháp lý. Tôi đã gửi một lá thư điện tử giảng chân tướng cho từng luật sư ở Trường Xuân, bao gồm cả các luật sư ở tất cả các huyện và thị trấn. Sau đó, tôi tiếp tục gửi thư đến từng công ty luật ở tỉnh Cát Lâm, tỉnh Hắc Long Giang, tỉnh Liêu Ninh, tỉnh Sơn Đông, tỉnh Hà Bắc và tỉnh Hà Nam. Tổng cộng tôi đã gửi hàng trăm lá thư đến mỗi tỉnh. Tôi cũng gửi thư cho một số giáo sư đại học và các đồn công an trên khắp đất nước. Lúc đầu, tôi đã từng lo lắng liệu họ có đọc một bức thư đơn giản như vậy không, nhưng một học viên khác cũng gửi thư giảng chân tướng đã động viên tôi, nói rằng miễn là tâm của chúng ta thuần tịnh thì Sư phụ sẽ giúp chúng ta!
Ban đầu khi đại dịch bùng phát, tôi không cảm thấy bị ảnh hưởng nhiều lắm, chỉ cảm giác rằng trách nhiệm mà bản thân mang trên vai là rất lớn. Cùng với sự đề cao tâm tính của mình, tôi nhận thấy hoàn cảnh sản xuất tài liệu đột nhiên trở nên dễ dàng hơn trong thời kỳ đại dịch. Đầu tiên, tôi phân phát các cuốn sách nhỏ do đồng tu trong khu vực của tôi chuẩn bị. Sau đó, tôi bắt đầu in các tập sách nhỏ nói về đại dịch. Các tư liệu kịp thời của Minh Huệ Net đã khiến cho tôi nhận thức được sự cấp bách của việc cứu người!
Một ngày nọ khi học Pháp và đọc đến từ “đệ tử”, tôi bỗng bật khóc và không sao cầm được nước mắt. Vào lúc đó, tôi thực sự cảm nhận được mình là đệ tử của Sư phụ! Con xin tạ ơn Sư phụ! Pháp của Sư phụ giảng ra, là lý bạch ngôn bạch. Đệ tử từ chân tâm lắng nghe từng lời của Sư phụ và chân tâm tu luyện. Đệ tử sẽ học Pháp, luyện công, và kiên định giảng chân tướng!
Trong thời gian dịch bệnh, tôi đã có một giấc mơ rất sống động, trong đó tôi đang ngồi trên một chiếc ô tô phóng nhanh đến mức tôi không thể suy nghĩ được điều gì. Tôi không biết mình đã đi bao lâu, nhưng cuối cùng tôi đến một nơi vô cùng rộng lớn và không có ánh mặt trời. Trên khắp các ngọn núi xung quanh có những lò hỏa thiêu xác người thành tro. Dường như cũng có nhiều lò thiêu dưới lòng đất. Mọi người đang xếp hàng dài chờ đến lượt hỏa thiêu. Tôi chết lặng người và điên cuồng tìm kiếm lối ra nhưng không thể tìm thấy. Vào thời khắc nguy nan đó, tôi vừa chạy vừa bắt đầu hét: “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Tro từ những thi thể bị thiêu khiến cổ họng tôi đau rát nhưng tôi vẫn tiếp tục hét: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Sau đó, tôi nghe thấy những người đang chờ bị thiêu bắt đầu hét lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Trong giấc mơ tôi vô cùng chấn động và cuối cùng đã chạy được ra ngoài và nhìn thấy ánh mặt trời! .
Khi tỉnh dậy, một lúc lâu sau tôi vẫn không thể bình tĩnh trở lại được. Đó là một cảm giác phi thường thống khổ và cũng rất đáng sợ, bởi có rất nhiều chúng sinh vẫn đang chờ đợi các đệ tử Đại Pháp đến cứu độ, vậy mà tôi còn cách quá xa tiêu chuẩn của Đại Pháp. Tôi sợ rằng nếu các đệ tử Đại Pháp không tu luyện tốt thì tổn thất đem lại sẽ là quá lớn.
Trên đây là trải nghiệm và thể ngộ tại tầng thứ hữu hạn của cá nhân, nếu có điều gì chưa thỏa đáng mong các đồng tu từ bi chỉ chính.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/9/432288.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/22/196678.html
Đăng ngày 24-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.