Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 10-12-2021] Khi hoàn cảnh tu luyện của chúng ta ngày càng nới lỏng, lúc tà ác ngày càng rời xa chúng ta, ma nạn chúng ta gặp phải ắt sẽ là trạng thái vô hình, ví như tâm an dật im hơi lặng tiếng, không thể trừ bỏ, nó khiến cho tất cả cám dỗ trong người thường bao vây chúng ta, dùng nhân tâm gián cách phần Thần, cản bước chúng ta tinh tấn.

Trong cuộc sống bình ổn, tìm lại cảm giác tu luyện như thuở đầu dường như khó hơn, tiến triển làm ba việc ngày càng chậm và khó khăn, vậy chúng ta đột phá nó thế nào?

Chúng ta không còn nghe thấy những lời phản đối trong lúc giảng chân tướng, thay vào đó là những lời như “Xin bạn hãy tôn trọng tín ngưỡng của tôi, tôi không muốn nghe những điều này”, “Tôi không nhận chiếc đĩa này đâu, tín ngưỡng của chúng ta khác nhau nên tôi trả lại nó cho bạn”. Nghe vậy, tôi cũng càng ngày càng không biết nói gì, hầu như tất cả mọi lối vào đều bị chặn lại. Trong cõi vô minh cảm thấy ánh mắt của người ta vẫn chú ý đến tôi, thậm chí mỗi từng cử chỉ hành động của tôi đều bị dõi theo, như vậy từng lời nói hành động của tôi cũng trở thành một mặt biểu hiện của chân tướng, khó là khó ở chỗ lúc bình thường không đụng phải chuyện tốt, chuyện lớn hay oanh động gì, gần như là một cuộc sống tầm thường và việc tầm thường, tôi nhận ra mình đang gặp phải một hoàn cảnh an dật thực tại.

Thông qua học Pháp thật nhiều, tôi phát hiện một cuộc sống tầm thường có thể bắt nguồn từ một trái tim cao thượng của người tu luyện, và cũng có thể xuất ra từ một cái tâm người thường, vậy nên chúng ta cần phân biệt rõ hai cái này. Người xưa nói: “Từ những điều nhỏ bé nhìn thấy sức sống, lặng lẽ thấm nhuần vạn vật”. Như vậy, chỉ cần chúng ta có tâm cứu người, thì chân tướng vẫn có thể đi sâu vào lòng người như thường. Tôi đang đột phá về phương diện này.

Dần dần trong lúc học Pháp và luyện công, đã xuất hiện trạng thái buồn ngủ hoặc ngủ quên lỡ mất thời gian luyện công buổi sáng, trạng thái luyện công cũng ngày càng sai kém, không phải là buông lỏng kết ấn, thì là không nghe khẩu lệnh của Sư phụ, từ đó làm sai. Kết quả là, tôi còn chưa làm hoàn chỉnh động tác bài công pháp thứ năm thì đã hết giờ. Tôi nhận ra mình đã bị ma “an dật” can nhiễu.

Nhờ điểm ngộ của Sư phụ và Đại Pháp, tôi đã tăng thời gian luyện công, bão luân 1 tiếng đồng hồ, đồng thời cũng giảm bớt thời gian ngủ nghỉ. Trải qua ba ngày kiên trì và điều chỉnh, tôi đã làm được, trạng thái dường như cũng tốt lên. Sau đó, tôi chuyển địa điểm luyện công từ trên giường xuống dưới đất trong phòng, sau lại dời lên sân thượng, bỗng dưng tôi phát hiện mình chẳng phải đang luyện công ở ngoài trời hay sao? Không khí sáng sớm trong lành, gió thổi hiu hiu, tinh thần dễ chịu, tư thế ngồi ngay ngắn, động tác cũng làm đến nơi đến chốn, từ đó tâm trạng cũng thấy thoải mái, tìm lại được cảm giác tu luyện như thuở đầu.

Thuận theo thời tiết chuyển lạnh, mỗi ngày tôi đều đối diện với những vấn đề khác nhau, nào là gió lạnh thấu xương, bứt rứt trong tâm, tay đông cứng. Dường như tôi đã quay về trạng thái luyện công buổi sáng trước năm 1999. Hồi ức ngồi đả tọa giữa trời đông tuyết phủ thường xuyên khích lệ tôi cần phải kiên trì tiếp tục. Tiến thêm bước nữa, tôi tắt máy sưởi trong nhà, mặc thêm quần áo, và ngồi ở đó học Pháp, dù hơi lạnh chút, nhưng đột phá được cơn buồn ngủ.

Tôi kiên trì như vậy hết ngày này sang ngày khác. Dần dần, tôi phát hiện tinh tấn vẫn hiển hiện từng li từng tí trong cuộc sống của chúng ta, chỉ cần chúng ta có quyết tâm thì có thể làm được.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/12/10/突破安逸心-434400.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/5/197989.html

Đăng ngày 21-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share