Bài viết dựa trên lời kể của một học viên Hồng Kông, đồng tu chỉnh lý
[MINH HUỆ 13-04-2021] Tôi là một đệ tử Đại Pháp ở Hồng Kông, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2002. Trước đây tôi làm phụ bếp ở nhà hàng. Công việc này rất vất vả, khi việc kinh doanh phát đạt lại càng vất vả hơn. Do thường xuyên phải đi lại nên tôi bị đau đầu gối, lúc bị đau thì tôi xoa dầu thuốc, nhưng chỉ có thể tạm thời giảm đau, sau đó sẽ lại thường xuyên tái phát. Thời điểm đó tôi mới ngoài 30 tuổi, nghĩ đến người thân già trẻ lớn bé, cần phải kiếm tiền nuôi gia đình nhưng cứ đau đầu gối rồi không tìm được việc thì phải làm sao? Tôi rất lo lắng về vấn đề này.
Tình cờ biết đến Pháp Luân Công tại công viên
Lúc đó, khi đang làm việc ở Tsim Sha Tsui. Mỗi ngày tôi đều đi qua Công viên Kowloon và thấy một nhóm người đang đả toạ ở đó. Tôi nghĩ hình thức đả tọa này rất phù hợp với mình, có thể tốt cho chứng đau đầu gối của tôi. Trước khi tu luyện Đại Pháp, lúc 20 tuổi khi [sống] ở Trung Quốc Đại lục tôi đã từng ngồi thiền. Thời điểm đó, khí công rất phổ biến ở Trung Quốc Đại lục và bạn cùng lớp đã dạy tôi học thiền.
Tôi tiến đến và hỏi; Các bạn đang luyện công gì vậy? Một trong số họ nói với tôi rằng đó là Pháp Luân Công và các bài công pháp sẽ được dạy miễn phí. Lúc đó tôi cảm thấy lạ lắm, sao học các bài công này lại không cần trả phí? Trước đây ở Đại lục, học môn nào cũng cần đóng tiền. Cũng chính trong thời gian đó, tôi đã mượn sách Pháp Luân Công trong thư viện, vừa đọc là không thể ngừng lại được, cứ như vậy đọc một mạch đến 3 giờ sáng được hơn một nửa cuốn sách.
Tôi gần như cùng một lúc học luyện công và đọc sách. Cứ như thế, tôi bắt đầu ngồi thiền và luyện công với các đồng tu. Thật thần kỳ, sau một tháng liên tục luyện công, chân tôi không còn đau nữa. Nhưng sau đó đôi khi tôi vẫn cảm thấy đau, nhất là do công việc của tôi đòi hỏi phải thường xuyên di chuyển trên nền cứng nên rất đau chân.
Trong suốt quá trình này, khi chân đau thì tôi kiên trì đả tọa, ngồi một tiếng mỗi lần, khi đả tọa chân tôi rất đau, đau như dao cắt, mỗi lần đau thậm chí còn muốn kêu cứu mạng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, nhưng tôi vẫn kiên trì luyện tiếp. Cảm giác lúc đó thật sự rất tuyệt vời, nếu nhẫn chịu được cơn đau thì sẽ không thấy đau nữa, một lúc sau lại bắt đầu đau. Cứ như vậy tôi kiên trì được nửa năm. Tôi nghĩ việc tiêu nghiệp sẽ được phản ánh trên tất cả các phương diện, và đau chân khi ngồi thiền chỉ là một trong số đó. Sư phụ đã vì tôi mà tiêu giảm không biết bao nhiêu nghiệp lực, tôi mới có thể đắc độ thế này, tôi vô cùng biết ơn sự từ bi cứu độ của Sư phụ!
Kiên trì giảng chân tướng, quan niệm của người nhà chuyển biến
Hơn mười mấy năm trước, tôi thường viết thư giảng chân tướng gửi về Đại lục, cha tôi không hài lòng lắm về điều đó, ông lo lắng cho sự an toàn của tôi và nói rằng cảnh sát Đại lục sẽ bắt tôi. Thời gian đó, tôi và cha tôi tranh cãi nảy lửa, đều cảm thấy rất khó thuyết phục đối phương.
Cha tôi rất thích đọc báo, hàng ngày tôi đi giao báo The Epoch Times, thuận tiện mang báo về nhà đặt trên bàn. Cha tôi dần dần coi việc đọc The Epoch Times như một thói quen không thể thiếu đối với ông ấy, và ông ấy rất thích tờ báo này. Hơn mười năm qua, cuối cùng quan niệm của cha tôi cũng thay đổi, tôi còn giúp ông thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong.
Còn anh rể tôi, mười mấy năm nay, mỗi khi họp mặt Tết Nguyên Đán năm nào tôi cũng khuyên anh ấy tam thoái. Cuối cùng, đến năm ngoái, anh đã đồng ý tam thoái.
Tôi nghĩ, kiên trì giảng chân tướng và cứu người là điều quan trọng nhất, chúng ta đừng sợ thất bại. Tôi đã thấy một điều đáng mừng, chính là những năm gần đây, ngày càng có nhiều người ở Hồng Kông có được hiểu biết đúng đắn về Đại Pháp.
Tu luyện hiển Thần tích: Đầu ngón tay bị đứt lìa được nối lại
Một ngày, khi tôi đang làm việc, đốt đầu tiên của ngón tay giữa không cẩn thận bị máy cắt đứt. Lúc đó tôi không để ý, cũng không thấy đau hay chảy máu nhiều, chỉ cảm thấy kỳ lạ, ngón tay của mình sao không thấy nữa. Sau đó tôi mới phát hiện ngón tay đã rơi xuống đất. Tôi liền nhặt nó lên khỏi mặt đất và lắp trở lại vào ngón tay của mình. Tôi ngay lập tức đến bệnh viện, bác sỹ khám xong và nói rằng ngón tay của tôi không được nữa rồi, cần phải cưa đi.
Hình ảnh: Ngón tay bị đứt lìa đã được nối liền
Tôi rất kiên định đáp lại Không sao đâu, bác sỹ chỉ cần giúp tôi khâu lại là được. Bác sỹ thấy tôi rất kiên trì nên khâu rất đơn giản cho tôi. Quả nhiên, không bao lâu sau ngón tay của tôi đã lành lại, chỉ có điều bác sỹ đã không nghiêm túc xử lý khi khâu chỉ, nên đã để lại một số vết sẹo ở chỗ ngón tay bị cắt, nhưng hết thảy những thứ khác vẫn bình thường.
Trên đây là trải nghiệm tu luyện cá nhân của tôi trong quá trình tu luyện Đại Pháp. Mong các đồng tu chỉ ra những điểm không phù hợp.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/13/修炼显神迹-割断的手指尖再安上-423322.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/23/191998.html
Đăng ngày 04-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.