Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 20-06-2021] Tôi 67 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2008. Trong vòng ba tháng, các bệnh như thoát vị đĩa đệm, viêm gan B và các chứng bệnh khó chữa khác của tôi đều biến mất. Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã ban cho tôi một thân thể khỏe mạnh. Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 10 năm và uy lực siêu thường của Đại Pháp đã nhiều lần triển hiện cho gia đình tôi.
Hồi sinh trên bờ vực cái chết
Vào tháng 9 năm 2019, tôi trèo ra ngoài ban công để lau cửa sổ như đã làm nhiều lần trước đó. Nhưng lần này, tôi bị trượt ngã từ tầng ba xuống đất và bất tỉnh.
Tôi không biết mình đã nằm dưới đất được bao lâu cho tới khi có ai đó phát hiện ra tôi và gọi cứu thương. Tôi được đưa đến một bệnh viện và bị hôn mê trong vài ngày. Sau khi tỉnh lại, tôi không thể cử động hay nói được gì.
Phải mất một lúc để tôi nhận ra mình đang ở đâu. Chỉ khi thấy giá truyền dịch có chứa chất lỏng màu trắng sữa đang treo trên đầu thì tôi mới nhận ra mình đang ở trong bệnh viện. Khi con trai vào thăm tôi, tôi vẫn chưa thể nói được, nên lấy ngón tay vạch vài chữ trên tay cháu: Mẹ phải xuất viện!
Kết quả chẩn đoán của bệnh viên cho thấy tôi bị hôn mê sau khi rơi xuống. Khuôn mặt tôi bị biến dạng nghiêm trọng. Từ đầu đến chân, tôi có tám chỗ xương gãy và một vết thương hở ở đầu chảy máu trong một giờ. Chất dịch cũng tích trong não và rỉ ra từ tai.
Bác sĩ nói rằng tôi vẫn chưa qua khỏi cơn nguy kịch và nếu tôi chọn xuất viện thì tôi phải tự chịu rủi ro. Để tránh phải chịu trách nhiệm, bác sĩ nhất quyết rằng tôi phải ký giấy trước khi xuất viện. Tôi về nhà sau 11 ngày hôn mê.
Với một tâm trí thanh tỉnh, tôi nghe Sư phụ giảng Pháp gần như là liên tục. Các học viên đến nhà tôi học Luận Ngữ và Hồng Ngâm V. Tôi cố gắng học cùng họ, nhưng tôi phát âm không rõ. Các học viên thấy đầu não tôi không có vấn đề gì và vẫn có trí nhớ tốt. Vì vậy họ khích lệ tôi bằng cách nói rằng tôi sẽ sớm khỏe lại.
Tôi chỉ còn hai chiếc răng ở hàm trên nhưng đã bị lung lay. Tôi bị khâu vài mũi trên miệng và chỉ có thể ăn đồ ăn lỏng. Thính giác của tôi rất tệ đến nỗi tôi không thể nghe thấy người khác nói nếu họ không ở gần tôi.
Chồng tôi đã qua đời, còn vợ chồng con trai tôi thì làm việc ở một thành phố khác, nên các cháu không thể ở lại với tôi lâu được. Các học viên ở xung quanh lo lắng rằng nếu tôi thuê người chăm sóc thì tôi sẽ mất đi môi trường tu luyện. Tôi nghĩ thật tốt biết bao nếu có một vài học viên có thể chăm sóc cho tôi.
Lòng tốt cao thượng của một học viên
Một học viên cao tuổi trong thành phố nghe được tin tức của tôi và vội vã đến, nói rằng bà đã có lương hưu và không cần nhận tiền công chăm sóc tôi. Trong thời đại chạy theo lợi ích này, ở đâu có thể tìm được người tốt như các đệ tử Đại Pháp đây? Học viên này không lấy tiền, nhưng con dâu của tôi lo lắng rằng bà sẽ rời đi bất cứ lúc nào. Để con dâu tôi yên tâm, học viên này đã đồng ý nhận 1.000 nhân dân tệ.
Thấy các học viên rất tốt bụng và quan tâm đến người khác trước, con dâu tôi rất cảm kích và tận mắt chứng kiến sự tốt đẹp của Đại Pháp.
Vài ngày sau, tôi nhờ vị đồng tu này tháo nẹp và băng gạc mà bác sỹ đã đặt lên vết thương của tôi. Học viên này đọc Pháp cho tôi nghe mỗi ngày. Các học viên khác sống gần chỗ tôi đã giúp tôi mua hàng tạp hóa, giữ cho môi trường sống của tôi được đảm bảo và chia sẻ với tôi nhận thức Pháp của họ.
Tôi liên tục nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Khi tôi có thể ngồi dậy, học viên này đặt một cuốn Chuyển Pháp Luân lên một cái bàn nhỏ cạnh giường tôi, nên tôi có thể ngồi dậy và học Pháp cùng bà.
Sư phụ giảng:
“Vậy nên một khi người ta nghĩ đến tu luyện, [thì] các Giác Giả thấy rằng tâm ấy cực kỳ trân quý, nên có thể giúp đỡ một cách vô điều kiện. Cũng như học viên chúng ta ngồi đây hôm nay, nếu chư vị [muốn] tu luyện thì tôi có thể giúp chư vị vô điều kiện.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Khi đọc đoạn giảng Pháp này, tôi đã bật khóc, vì tôi cảm nhận được Sư phụ thời thời khắc khắc luôn ở bên cạnh mình.
Sư phụ đã cứu tôi từ bờ vực cái chết. Mỗi ngày tôi đều hòa tan trong Pháp và nghe audio chia sẻ trải nghiệm trên Minh Huệ mỗi tối. Có Sư phụ ở bên và được các đồng tu khích lệ, tôi tràn đầy tín tâm.
Triển hiện thần tích khi có đức tin vào Đại Pháp
Tôi bị gãy hai cánh tay và da toàn thân bị ngứa ngáy vô cùng. Tôi nhờ vị học viên cao tuổi này gãi ở những chỗ ngứa cho tôi. Một ngày, tôi không thể chịu được ngứa ngáy nên đã dùng tay phải để gãi. Rồi tôi nhận ra mình có thể di chuyển được cánh tay phải. Sau đó tôi cố gắng cử động nhiều hơn và nhận thấy mình có thể lật được các trang sách Chuyển Pháp Luân và ăn được đồ ăn mà không gặp khó khăn gì nhiều.
Con dâu tôi tới thăm tôi và muốn đưa tôi tới chỗ của cháu để cháu có thể chăm sóc cho tôi tốt hơn. Cháu nói rằng người thân của cháu mở một nhà dưỡng lão có trang bị thang máy. Cháu có thể đưa tôi đến ở đó và mua cho tôi một chiếc xe lăn.
Tôi biết cháu muốn điều tốt nhất cho tôi, nhưng tâm tôi không động. Tôi tự nhủ: “Mình không muốn bất cứ điều gì. Cơ thể mình còn nguyên vẹn và không thiếu thứ gì.” Tôi cũng nói với cựu thế lực ở không gian khác rằng chớ có bức hại tôi: “Ta có Sư phụ và không một sinh mệnh nào khác được phép thao túng ta. Đây là môi trường mà Sư phụ đã an bài cho ta để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh. Ta sẽ không đi bất cứ đâu!”
Vào thời điểm quan trọng, vị học viên cao tuổi kia nói rằng bà ấy sẽ ở lại với tôi. Bà ấy đã cho tôi rất nhiều sự tự tin và trợ giúp.
Chưa đầy hai tháng, tôi bắt đầu ngồi luyện công được trên giường. Tôi từ từ kéo chân trái lên để vắt chân và dần dần tăng thời gian luyện công. Có khi cả buổi sáng tôi không muốn bỏ chân xuống
Đối với một chấn thương nghiêm trọng như vậy, không có dùng thuốc và cũng không bị nhiễm trùng. Thính lực và thị lực của tôi dần dần hồi phục và lỗ tai tôi đùn ra một vảy máu.
Ý chí kiên định tu luyện của tôi
Trong dịp Tết Nguyên đán, tôi cố gắng ra khỏi giường. Tôi nghĩ mình có thể luyện công bình thường nếu có thể đứng. Ngay khi có ý niệm này, một cảnh tượng xuất hiện trong đầu tôi: Tôi thấy một người nằm trên mặt đất, mặc chiếc áo bông màu vàng của tôi. Tôi biết rằng đó là cựu thế lực diễn hóa giả tướng. Nếu tôi luyện công, cựu thế lực sẽ khiến tôi nằm trên mặt đất. Tôi nhìn thấu thủ đoạn của chúng và hoàn toàn phủ nhận những an bài đó. Có Sư phụ và Pháp ở đây, không ai có thể thao túng tôi – không gì có thể lay chuyển tôi!
Từ ngày hôm đó trở đi, tôi quyết tâm luyện các bài công pháp đứng mỗi ngày. Xương chân trái của tôi bị lệch và không thể chịu được sức nặng, vì vậy tôi phải dựa vào thành giường. Hai chân tôi cũng không dài như nhau, nên tôi đi một chiếc dép đế dày hơn ở chân ngắn để cân bằng hai chân.
Trong toàn bộ thời gian tôi trải qua khổ nạn, có những khảo nghiệm để xem tôi sẽ đối đãi bằng chính niệm hay nhân tâm. Tôi tin rằng an bài của Sư phụ dành cho tôi là tốt nhất. Dù cựu thế lực có bày chiêu gì, thì tất cả đều là giả tướng.
Xương gãy ở cổ tay trái không ở đúng vị trí và tôi đau không chịu được khi cử động tay đó. Khi luyện tĩnh công, tôi cảm thấy như một con dao đang đâm vào da thịt mình. Một khúc xương dài 1cm đã lòi ra khỏi thịt. Một số người bảo tôi đến bệnh viện khám xem tôi có cần mổ không, tuy nhiên, tâm tôi không động.
Một học viên đã nhắc nhở tôi về Pháp mà Sư phụ giảng:
“…, cái tốt lưu lại, cái xấu bỏ đi;…” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Đại Pháp có uy lực vô hạn và có thể khôi phục mọi thứ trở lại bình thường.
Tôi di chuyển bàn tay của mình và nghe thấy “tách” một tiếng. Tôi nghĩ rằng phần xương lộ ra có thể đã rời khỏi xương bàn tay. Một vài ngày sau, tôi nhẹ nhàng kéo phần xương này và giống như móng tay vậy, mảnh xương rời khỏi thịt một cách kỳ diệu. Con xin tạ ơn Sư phụ, ân cứu độ không lời nào có thể diễn tả được!
Tính cấp bách mà hiện nay chúng ta phải đối mặt
Đối mặt với dịch bệnh, con người có thể mất đi sinh mệnh bất cứ lúc nào. Tôi nghĩ rằng mình có thể tự chăm sóc bản thân và không nên làm ảnh hưởng đến vị đồng tu đang chăm sóc cho tôi. Bà ấy cần phải giảng chân tướng và trợ giúp Sư phụ cứu người. Tôi đã để bà ấy về nhà và lần lượt có bốn học viên khác sẵn sàng chăm sóc tôi.
Sau khi vị đồng tu cao tuổi này rời đi, tôi tự mình đi xuống cầu thang. Mọi người thấy tôi hồi sinh từ cõi chết và chứng kiến sự siêu thường của Đại Pháp! Con gái của nhà hàng xóm ở tầng trên, ôm tôi và vui vẻ hỏi tôi: “Bác khỏe rồi sao?” Tôi trả lời đúng vậy: “Đại Pháp thật siêu thường!”
Gần đây một người đàn ông đã lắng nghe khi tôi giảng chân tướng cho anh. Tôi nói với anh về trải nghiệm sống sót sau cú ngã từ độ cao như vậy của mình. Anh ấy ủng hộ tôi và nói rằng chuyện này quả là không thể tin nổi. Tôi nói với anh vài lần rằng mình được Thần bảo hộ. Anh ấy hỏi xin tôi bùa hộ mệnh, đồng thời muốn tôi làm tam thoái cho anh và con gái anh.
Phần kết
Hồi tưởng lại quan sinh tử này, đây quả thật là một cuộc chiến kinh tâm động phách giữa thiện và ác ở không gian khác. Sự phối hợp chỉnh thể của toàn thể các học viên đã phá trừ an bài của cựu thế lực.
Tại sao cựu thế lực lại bức hại tôi quá tàn độc và muốn giết tôi? Tôi suy ngẫm về trạng thái tu luyện của mình thời điểm đó: Con trai tôi mới mua một ngôi nhà mới. Cháu có một khoản vay thế chấp và tôi có cái tình đó là tôi không thể buông bỏ được mong muốn giúp cháu. Tôi không thể tìm thấy thẻ lương hưu hay thẻ căn cước bị mất, chuyện này khiến tâm tôi phiền não. Rồi thì tôi buông lơi làm ba việc và bắt đầu phàn nàn về các học viên khác. Tôi phát hiện ra mình có tâm tự tư, tâm giữ thể diện và tâm tật đố. Tu luyện là nghiêm túc và bài học giáo huấn là vô cùng sâu sắc!
Tôi sẽ trân quý khoảng thời gian được kéo dài thêm mà Sư phụ đã ban cho tôi, phối hợp tốt với các đồng tu khác và nguyện đi tốt con đường trợ Sư chính Pháp mà Sư phụ an bài.
Tạ ơn Sư phụ đã cứu độ con! Cảm ơn các đồng tu đã giúp đỡ tôi trong suốt chặng đường.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/20/427116.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/17/194659.html
Đăng ngày 03-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.