Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 05-09-2021] Gia đình con trai tôi đã từ nước ngoài trở về quê đón Tết Nguyên Đán cùng tôi vào cuối năm 2019. Tôi đã dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo để chào đón gia đình con trai và có chút lơ là trong tu luyện. Tôi đã không làm tốt ba việc và không ưu tiên việc tu luyện của mình. Kết quả là, cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở đó của tôi.
Khi tôi đang đi phát tài liệu giảng chân tướng vào tháng Hai, tôi đã bị báo cảnh sát và bị bắt giam tại đồn cảnh sát trong hai ngày. Tôi đã được thả nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Khi trở về, tôi đã hướng nội tìm nguyên nhân dẫn đến sai lầm lần này. Tôi thấy bản thân còn nhiều tâm chấp trước của người thường chưa tu bỏ. Tôi đã không đối xử với việc tu luyện một cách nghiêm túc kể từ khi tôi bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm trước. Tôi đã không tuân thủ nghiêm khắc các yêu cầu của Pháp và đôi khi tôi chỉ làm mọi việc một cách hời hợt. Tôi quyết tâm sẽ tu luyện bản thân một cách vững chắc trong tương lai.
Tôi bình tĩnh lại và suy xét xem điều gì đã xảy ra với bản thân khi bị giam giữ. Tôi đã tìm ra rất nhiều chấp trước và quan niệm của người thường. Tôi đã coi những quan niệm hậu thiên là con người thật của mình. Chủ ý thức của tôi không mạnh nên các nhân tố bất hảo đã tích tồn lại trong trường không gian của tôi. Tôi đã không thực sự tu luyện bản thân hay đề cao bản thân trong Pháp. Tôi muốn tìm ra những thứ bất hảo này để phơi bày chúng và loại bỏ chúng.
Tâm hiển thị và mưu cầu danh lợi
Tôi thường cảm thấy hài lòng với chính mình khi được ai đó khen ngợi. Tôi thích khoe khoang với các đồng tu khi bản thân làm được nhiều tài liệu và giảng chân tướng cho nhiều người, vì vậy tôi cảm thấy hài lòng với những việc mình đã làm và tôi giữ được thể diện. Tôi không thích người khác nhìn thấy những khuyết điểm của mình và chỉ để mọi người biết đến những điều tốt của bản thân. Khi các học viên chỉ ra thiếu sót này của tôi, tôi đã cố gắng bào chữa cho bản thân, tìm cách biện hộ và thậm chí còn nói dối. Tôi đã cố gắng bảo vệ bản thân và giữ gìn thể diện. Tôi thích thể hiện và hào hứng đưa ra những quan điểm của mình. Tôi chấp trước vào cái danh của bản thân và luôn có thế thượng phong trong mọi chuyện. Tôi đã đạo văn những thể ngộ sâu sắc của các học viên khác trên Minh Huệ và chuyển thành của mình để khoe khoang với các học viên địa phương và cho họ thấy tôi có khả năng như thế nào.
Lời bình của Sư phụ về bài chia sẻ “Không bỏ tâm hiển thị thì rất nguy hiểm” là một lời cảnh tỉnh đối với tôi nhưng tôi đã không nhận ra điều đó. Tôi vẫn tu luyện bản thân một cách hời hợt. Tôi chỉ nhận ra tầm quan trọng của việc tu bỏ tâm hiển thị qua lần bị bắt giữ này. Tôi đã học thuộc phần “Tâm lý hiển thị” trong Bài giảng thứ sáu của Chuyển Pháp Luân sau khi tôi được thả về nhà. Tôi tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp. Ngay khi tâm muốn hiển thị của tôi xuất hiện, tôi sẽ nắm lấy nó và thanh trừ nó. Dần dần, chấp trước này ngày cành yếu đi.
Ham muốn, dục vọng và đa nghi
Chồng tôi đã từng ngoại tình nên tôi luôn nghi ngờ anh ấy. Nếu anh về muộn, tôi sẽ nghi rằng anh đang đi với ai đó hoặc làm điều gì đó không tốt. Đôi khi tôi kiểm tra điện thoại di động của anh để biết anh đã liên lạc với ai hoặc anh đã đi đâu. Những hình ảnh không đứng đắn đôi khi hiện lên trong đầu tôi với nhiều suy nghĩ ích kỷ. Tôi nhận ra rằng tôi có tâm đa nghi cũng như ham muốn, ghen tuông, tranh đấu và oán hận. Đôi khi các tà niệm xuất hiện và tôi không thể trấn áp chúng, tôi đã học thuộc lòng phần “Chủ ý thức phải mạnh” trong Bài giảng thứ sáu của Chuyển Pháp Luân để loại bỏ các tà niệm. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì chính niệm để tôi có thể thoát khỏi những suy nghĩ bất hảo. Đồng thời tôi cũng nhìn mọi thứ theo quan điểm của chồng, tôi cố gắng bao dung anh, hiểu anh và chăm sóc cho anh.
Tôi ngộ ra từ Pháp rằng khi anh đối xử tệ với tôi, điều đó nhắc nhở tôi phải tu luyện bản thân. Anh ấy giống như một tấm gương phản chiếu trạng thái tu luyện của tôi. Nếu tôi không thanh lý những nhân tố bất hảo và không tu luyện bản thân thì cựu thế lực sẽ lợi dụng sơ hở của tôi và làm những người thường xung quanh tôi trở nên tệ hơn và hủy diệt họ. Tôi sẽ không thừa nhận bất cứ an bài nào của cựu thế lực và chỉ làm những gì Sư phụ yêu cầu các đệ tử phải làm. Vì vậy, tôi đã dành thời gian học Pháp nhiều hơn và củng cố thêm chính niệm. Khi những niệm đầu bất hảo xuất hiện, tôi ngay lập tức phủ định, thanh trừ và giải thể chúng. Những niệm đầu bất hảo xuất hiện ngày càng ít dần và đầu óc tôi trở nên thanh tỉnh hơn. Tôi sẽ tiếp tục tu luyện bản thân một cách vững chắc.
Lo sợ
Một ngày nọ, có sáu nam cảnh sát xông vào nhà và bắt tôi. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì nhưng tâm trí tôi rất bất ổn. Trên đường đi đến đồn cảnh sát, tôi đã giảng chân tướng cho các sĩ quan nhưng tâm tôi có chút sợ hãi. Tôi nhẩm thuộc Pháp và phát chính niệm, dần dần tôi đã bình tĩnh trở lại. Khi bị thẩm vấn, tôi đã nói với cảnh sát về Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao tôi lại tu luyện. Khi họ hỏi về thông tin cá nhân, tôi nói với họ rằng họ đã biết tất cả thông tin cá nhân của tôi. Khi họ hỏi tôi về thông tin của các học viên khác, tôi đã từ chối trả lời. Cuối cùng, tôi đã viết “Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp” vào bản tuyên bố thẩm vấn, ký tên vào đó và đặt dấu vân tay của tôi lên đó. Tôi nghĩ rằng tôi làm như vậy là đúng.
Khi đào sâu thêm gốc rễ những suy nghĩ của mình, tôi nhận thấy có một nỗi sợ hãi tiềm ẩn. Tôi sợ rằng tôi sẽ bị bức hại thêm nữa, rằng tôi sẽ có thể mất đi tự do và gia đình, và gia đình tôi sẽ lo lắng và oán hận tôi. Tôi biết mình đã sai và đã hợp tác với tà ác. Tôi nên làm gì đây?
Tôi tiếp tục hướng nội và học thuộc Pháp cho đến khi tôi nhớ ra đoạn Pháp mà Sư phụ đã giảng:
“Đừng bị tà can nhiễu, đừng bị chúng lay động, vậy thì những nhân tố bất hảo sẽ không từ chính mình sinh ra, tà ác sẽ thành nhỏ bé, bản thân chư vị sẽ cao lớn, chính niệm sẽ đầy đủ. Thật sự đều là như thế.“ (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009], Giảng Pháp tại các nơi X)
“Chư vị có thể chính niệm đầy đủ, thì chư vị có thể là cao lớn trong phạm vi của mình; và trong phạm vi của mình, chư vị đè ép những thứ bất hảo xuống.” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009], Giảng Pháp tại các nơi X)
Chính niệm của tôi phát ra bởi vì trong tâm tôi có Pháp. Trước đây tôi đã không làm tốt nhưng bây giờ tôi sẽ làm cho thật tốt. Tôi sẽ không để cái tình của người thường hay tà ác làm dao động.
Tôi tự đặt câu hỏi cho mình: “Tôi là ai? Tôi từ đâu đến? Tôi có ký thệ ước với Sư phụ không? Tôi có thể buông bỏ gia đình và tình cảm con người trong thế gian này không? Điều gì là quan trọng nhất trong tâm tôi ở thời điểm đặc biệt này? Tôi nên làm gì để trở thành một đệ tử Đại Pháp chân chính, có vô số sinh mệnh trong vũ trụ đang theo dõi tôi? Tôi nên làm như thế nào để Sư phụ hài lòng? Sư phụ muốn tôi làm những gì? ”
Tôi dần dần trở nên minh bạch hơn. Tôi hiểu rằng tôi là một đệ tử Đại Pháp và đến đây vì thệ ước tiền sử muốn chứng thực Đại Pháp và cứu độ chúng sinh, đó là sứ mệnh và trách nhiệm của tôi. Tôi đã có thể buông bỏ tình cảm, gia đình và mong muốn có một cuộc sống thoải mái, hết thảy những điều này không quan trọng. Điều quan trọng là tôi có thể hoàn thành thệ ước và trở về cùng với Sư phụ. Tôi chỉ muốn có Đại Pháp và nguyện đi theo Sư phụ trở về nhà.
Tâm trí tôi trần đầy chính niệm, trang nghiêm và ấm áp. Trường không gian của tôi trở nên tĩnh lặng và thản đãng. Tôi đã quyết tâm và tôi biết Sư phụ đang ở bên cạnh tiếp thêm sức mạnh cho tôi, lòng tôi tràn đầy biết ơn Sư phụ.
Với chính niệm mạnh mẽ, tôi không hề cảm thấy sợ hãi hay lo lắng. Tôi chỉ muốn làm những gì mà các đệ tử Đại Pháp nên làm. Trong thời gian tôi bị giam giữ, tôi đã giảng chân tướng cho hàng chục người. Hai trong số họ đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Một cảnh sát trẻ được giao phụ trách theo dõi tôi. Tôi đã giảng chân tướng cho cậu ấy vì tôi muốn cứu cậu ấy. Tâm tôi đầy thiện niệm và tôi đã nói chuyện với cậu ấy một cách chân thành. Cậu ấy cảm động và tỏ ra tôn trọng tôi, chúng tôi đã nói chuyện như những người bạn. Cậu ấy thừa nhận những gì tôi nói và kiên nhẫn lắng nghe. Cậu ấy đưa ra nhiều câu hỏi và tôi đã trả lời từng câu hỏi một. Cậu ấy đã hiểu ra rất nhiều điều, đặc biệt là về bản chất thực sự của ĐCSTQ. Cuối cùng, cậy ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và tôi đã sớm được thả về nhà.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/5/429353.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/18/196210.html
Đăng ngày 30-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.