Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-09-2021] Buổi sáng ngày hôm đó, tôi vào bếp chuẩn bị bữa ăn sáng như thường lệ. Khi gia đình tôi ngồi vào bàn ăn, con gái tôi nhìn thấy một số món ăn còn thừa của ngày hôm trước, cháu liền lẩm bẩm: “Hôm nay không có món mới”. Tôi nói với con gái: “Dù món ăn mẹ nấu có hợp khẩu vị với con hay không thì con cũng nên biết trân trọng những món mẹ đã chuẩn bị cho con. Ngay cả khi con ăn tôm hùm mỗi ngày thì sau một thời gian con cũng sẽ cảm thấy không đúng vị nữa”. Nghe tôi nói như vậy, con gái đã lặng lẽ ngồi vào bàn ăn sáng.
Cả nhà đã ăn xong và rời đi. Khi tôi bắt đầu dọn dẹp, tôi nhận ra rằng hành động của con gái cũng giống như hành động của tôi đã từng làm trước đây! Lúc mẹ chồng tôi (cũng là một đồng tu) còn sống, bà đã chuẩn bị bữa ăn cho cả gia đình. Điều này giúp cho tôi có thời gian để đọc Pháp mỗi sáng sau khi luyện công xong. Sau đó, tôi ăn bữa sáng mà bà đã chuẩn bị. Lúc đó, tôi không hiểu rằng mình nên trân quý những nỗ lực của bà, tôi thường phàn nàn về việc mẹ chồng mình nấu ăn không ngon. Giờ đây khi bà đã ra đi và tôi phải phụ trách việc bếp núc trong nhà thì tôi mới ý thức được những khó khăn mà bà đã phải chịu đựng và tôi đã không đánh giá cao những nỗ lực của bà.
Tôi đã từng coi sự chăm sóc và hy sinh của người mẹ chồng thiện lương là lẽ đương nhiên. Trong khi hạnh phúc và đắc ý về cuộc sống của bản thân thì tôi đã quên mất hai từ “trân quý”. Tôi cho rằng mẹ chồng có địa vị thấp trong xã hội và không làm được nhiều việc. Bà chỉ biết nấu các bữa ăn thông thường và các món ăn thường không đạt tiêu chuẩn của tôi. Chỉ đến khi bà ly thế thì tôi mới cảm nhận được sự quan tâm và chăm sóc mà bà đã dành cho tôi. Tôi tự hỏi bản thân: “Tại sao tôi chỉ biết trân quý một thứ gì đó sau khi tôi đã đánh mất nó?”
Tôi nhận ra rằng không phải các vị Thần không cấp cho con người những thân nhân vĩnh hằng, mà vì nếu con người đạt được như vậy thì họ sẽ không biết trân quý những mối quan hệ này. Nếu con người nhận thấy người thân của họ vẫn luôn ở đó thì họ thậm chí sẽ đối đãi vô tâm hơn với những người thân yêu này và không kiêng dè gì mà làm tổn thương người thân mỗi khi họ tức giận.
Không phải là các vị Thần không cấp cho con người tài phú và quyền lực vĩnh cửu; mà đó là bởi con người có thể trở nên tự mãn hơn nếu họ biết rằng sự giàu có và quyền lực của họ sẽ luôn tồn tại. Không phải là các vị Thần không cấp cho con người tuổi thanh xuân vĩnh hằng, mà bởi nếu con người biết mình trẻ mãi không già thì họ sẽ trở nên tự cao tự đại và cho rằng những người già thật kém cỏi hoặc vô dụng.
Mọi người thường cho rằng cuộc sống của họ đầy rẫy những đau khổ. Nhưng sự thật là hầu hết mọi người đều không biết trân quý những phúc lành đến với mình!
Vì vậy, với danh hiệu là một đệ tử Đại Pháp tôi đã tự hỏi bản thân: “Tôi có trân quý cơ duyên tu luyện của mình không? Tôi có thực sự trân trọng khi có một cơ thể khỏe mạnh và những cơ hội mà Sư phụ đã an bài cho tôi không? ”
Tại sao chỉ khi phải đối mặt với những khổ nạn thì tôi mới nhớ mình là một đệ tử Đại Pháp? Còn vào những thời khắc hạnh phúc, chẳng hạn như kiếm được một số tiền lớn hoặc hài lòng với cuộc sống của mình hoặc cảm thấy năng lực của bản thân mạnh hơn những người khác, thì tôi có còn nhớ rằng mình là một người tu luyện không?
Khi nhìn lại bản thân, tôi đã so sánh với những người thường trong thời kỳ “hoại”, “trụ” và “thành” về phương diện đạo đức, tư tưởng và ngôn hành như thế nào? Tôi đã thực sự đạt được tiêu chuẩn của một người tốt hay một người tốt hơn khi đo lường theo Pháp hay chưa?
Thay vì phải suy xét sự tu luyện của bản thân trong nhất tư nhất niệm, nhất ngôn nhất hành để xem liệu mình có đang tu luyện tinh tấn hay không thì tôi lại mong đợi cuộc bức hại sớm kết thúc.
Tôi nên hành động và bắt đầu bằng việc trân quý danh hiệu thần thánh “đệ tử Đại Pháp”. Tôi sẽ không huyễn tưởng về tương lai tu thành sinh mệnh như thế nào mà sẽ làm tốt mọi việc trước mắt với tâm kiên định và tu luyện bản thân phù hợp theo Pháp.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/30/431998.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/18/196216.html
Đăng ngày 28-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.