Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 10-09-2021] Hai vợ chồng tôi năm nay đều đã ngoài 60, chúng tôi cùng nhau tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã hơn 20 năm. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, chúng tôi đã bước đi đến ngày hôm nay. Để chứng thực sự siêu thường và thần tích của Pháp Luân Đại Pháp, tôi xin chia sẻ kinh nghiệm ba lần vượt quan giả tướng nghiệp bệnh của chồng tôi với các đồng tu.

Lần thứ nhất là vào năm 2015. Khi ấy, mẹ tôi ốm nặng, hai vợ chồng tôi về nhà chăm sóc mẹ. Một hôm, chồng tôi cảm thấy nửa bên người không thoải mái; cơ thể, chân, bàn chân, cánh tay và đầu não bị tê liệt, không thể cử động. Tôi nói với chồng: “Không sao đâu, nó là giả tướng, là tiêu nghiệp.” Sư phụ giảng:

”Thân thể chúng ta đột nhiên cảm thấy không thoải mái; bởi vì hoàn [trả] nghiệp, nó sẽ thể hiện tại các phương diện khác nhau. Đến một thời kỳ nhất định còn làm cho chư vị [thấy] thật không thật, giả không giả” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta đừng xem nó là gì cả, có Sư có Pháp ở đây, chúng ta học Pháp nhiều, luyện công nhiều, phát chính niệm nhiều, thì không có quan nào không qua được.

Con gái lớn gọi điện thoại cho tôi, vừa khóc vừa nói phải đến đưa bố đi bệnh viện. Tôi nói với cháu: “Bố con và mẹ đều học Đại Pháp, hết thảy mọi việc đều do Sư phụ quản, Đại Pháp là siêu thường, đây là tiêu nghiệp. Chỉ cần bố mẹ học Pháp luyện công cho tốt, đề cao tâm tính, thì sẽ không có chuyện gì, con hãy yên tâm nhé.” Con gái vẫn muốn đưa bố đến bệnh viện, tôi biết người thường giảng về hiếu thuận, cháu sợ chậm trễ sẽ xảy ra chuyện. Tôi nói với cháu: “Nếu bố mẹ nghe lời Sư phụ, học Pháp nhiều, luyện công nhiều, tinh tấn thực tu, thì mọi việc sẽ ổn thôi.” Con gái nói: “Mẹ có thể bảo đảm với con không?” Tôi nói: “Bố mẹ nhất định làm được, con hãy chờ tin tốt của bố mẹ nhé!”

Không lâu sau, dưới sự gia trì của Sư phụ, chồng tôi đã hồi phục bình thường. Tôi nói vói con gái: “Bố con đã khỏe rồi, con không cần lo lắng nữa. Đại Pháp thần kỳ quá phải không?” Con gái không nói gì, cháu chỉ lặng lẽ chấp nhận.

Lần thứ hai là vào buổi sáng một ngày tháng 4 năm 2021. Trong lúc đang tắm, chồng tôi thình lình té ngã xuống đất. Lúc đó tôi đang nấu cơm, nghe thấy “phịch” một tiếng. Ông lớn tiếng gọi tôi: “Bà mau tới đây! Tôi bị ngã rồi, mau tới giúp tôi!” Tôi vội vã chạy vào phòng tắm đỡ chồng lên, loay hoay khoảng năm phút mới đỡ ông dậy được. Sau khi ngồi dậy, nửa bên người của ông không thể cử động. Chân không đi được, tôi bèn dìu ông lên giường.

Tôi thấy ông không hề sợ hãi, tôi cũng không động tâm, chúng tôi chỉ nghĩ là quan lại đến rồi. Lúc này, chồng tôi nói: “Hôm nay bà đừng ra ngoài giảng chân tướng, ở nhà giúp tôi học Pháp luyện công nhé.” Tôi nói: “Ừ, tôi sẽ ở nhà với ông.” Chúng tôi bắt đầu học Pháp, phát chính niệm, luyện công. Chồng tôi kiên trì luyện bão luân một tiếng đồng hồ. Lúc luyện tĩnh công, ông ngồi đơn bàn mười phút mới có thể kéo chân song bàn, ông đã kiên trì luyện trong một tiếng đồng hồ.

Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, chồng tôi nói: “Chúng ta phải ra ngoài cứu người.” Tôi nói: “Vậy chúng ta đi nhé!” Kỳ thực, lúc nói ra lời này, nửa bên người của chồng tôi vẫn chưa thể nhúc nhích, ông không nhấc chân lên được, chỉ có thể lết đi. Tôi mặc quần áo cho ông, rồi dìu ông ra ngoài cửa. Ông bái lạy Pháp tượng của Sư phụ, sau đó mở cửa đi ra, một tay vịn vào lan can cầu thang, một tay kéo lê chân xuống.

Nhà tôi ở lầu năm, chồng tôi từ từ lết xuống lầu một. Tôi nghĩ, phía trước không có lan can biết làm sao đây? Nhưng thật không ngờ, chồng tôi bỏ vịn lan can và lết mười mấy bước về phía trước, sau đó ông đã có thể bước đi, lúc đến chỗ cầu thang lên lầu, ông đã đi đứng bình thường.

Tòa nhà của chúng tôi có tổng cộng năm khu, nhà tôi ở khu số hai. Ban nãy, chồng tôi vẫn còn lết chân xuống lầu, vậy mà đi được khoảng 50 mét thì ông ấy đã có thể đi đứng bình thường. Quả thật đúng như Sư phụ giảng:

”Đệ tử chính niệm túc Sư hữu hồi thiên lực“

(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm 2)

Tạm dịch:

“Đệ tử chính niệm đủ
Thầy có lực hồi thiên”

Hai vợ chồng tôi ngồi xe buýt ra ngoài cứu người, hiệu quả khá tốt. Dưới sự gia trì của Sư phụ, chúng tôi đã khuyên mấy người làm tam thoái. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, giả tướng nghiệp bệnh của chồng tôi đã biến mất.

Giả tướng nghiệp bệnh lần thứ ba cách lần thứ hai khoảng mười ngày, nó xảy ra lúc 7 giờ rưỡi sáng. Chồng tôi lại bị ngã trong nhà vệ sinh, cũng giống như lần trước, nửa bên người không thể cử động. Tôi nghĩ, tại sao cứ đến thời gian đi làm thì ông ấy lại ngã? Tôi bèn hỏi chồng: “Không phải ông phải đi làm hay sao?” Chồng tôi nói: “Sư phụ điểm hóa tôi, muốn tôi học Pháp nhiều, luyện công nhiều, phát chính niệm nhiều, xem nhẹ lợi ích.” Tôi nói: “Vậy ông đừng đi làm, ở nhà học Pháp nhiều, luyện công nhiều, phát chính niệm nhiều nhé.”

Do chồng tôi đi làm, nên sáng sớm không muốn thức dậy luyện công và phát chính niệm. Sư phụ nhìn thấy ông không tinh tấn, nhưng vẫn chưa ngộ, nên đã điểm hóa ông. Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, không chờ chồng nói, tôi đã nói trước: “Chúng ta đi cứu người nhé!” Lần này ông lại nói: “Tôi có thể đi được không? Tôi có thể lên xe được không?” Tâm sốt ruột của tôi nhảy ra. Chồng tôi im lặng chẳng nói gì, chỉ đi theo tôi ra ngoài.

Một đồng tu ở dưới quê lên thăm nhà tôi, tôi và đồng tu đã dìu ông ra hành lang, rồi đi xuống lầu một, nhưng chồng tôi lại không có chính niệm. Tôi nói với chồng mình: “Vậy ông về nhé.” Tôi cùng đồng tu đi ra ngoài, còn chồng tôi tự mình đi về.

Lúc chúng tôi về, chồng kể với tôi, khi ông về đến cửa nhà, đã bị vấp té và một cái túi to rơi trúng vào đầu. Tôi nói: “Vậy chúng ta nên ngộ ra. Tôi đã nôn nóng, tâm sốt ruột nổi lên.” Chồng tôi nói: “Hôm nay tôi không có chính niệm.”

Ngày thứ ba, sau khi ăn sáng xong, chồng tôi nói: “Hôm nay chúng ta phải ra ngoài cứu người.” Tôi nói: “Ông thấy ổn chứ?” Ông ấy nói: “Chúng ta đi nhé!” Tôi dìu ông ra hành lang, ông lết từng bước xuống cầu thang. Một lát sau, ông đã đi đứng bình thường.

Đồng tu ở dưới quê nói: “Thần kỳ quá! Chỉ cần năm phút, ông ấy đã biến thành một người khác.” Tôi và đồng tu đi tìm một đồng tu khác, chồng tôi không đi cùng. Chờ đến khi chúng tôi quay lại, thì ông ấy đã tự đi xe buýt đến chỗ giảng chân tướng rồi.

Dưới sự gia trì của Sư phụ, chồng tôi đã vượt qua ba quan nghiệp bệnh. Hiện giờ, ông ấy đã trở lại bình thường, hằng ngày ra ngoài cứu người, và không đi làm nữa. Đệ tử Đại Pháp chỉ cần đạt đến tín Sư tín Pháp một trăm phần trăm, thì không có quan nào không qua được.

Sau khi mọi thứ trở lại bình thường, ba đứa con đã đến thăm chúng tôi. Tôi kể những chuyện vừa qua cho tụi nhỏ nghe, và nói với chúng: “Nếu bố mẹ không học Đại Pháp, thì sẽ rắc rối lớn đấy. Chưa nói là bố các con không đi làm được và tốn tiền viện phí, biết đâu nó còn để lại di chứng về sau. Đại Pháp quả là thần kỳ!” Ba đứa con tôi đều đã chứng kiến sự siêu thường và thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/9/10/丈夫三闖病業關的經歷-430644.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/21/196267.html

Đăng ngày 05-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share