Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-09-2021] Năm 1997, tôi mới ngoài 30 tuổi nhưng đã mắc đủ thứ bệnh, như lupus ban đỏ, phụ khoa, viêm xoang và các vấn đề về tim. Ngày nào tôi cũng bị sốt và chóng mặt. Nhà tôi nghèo, không có tiền chữa bệnh, tôi lại phải chăm sóc hai con nhỏ. Thử hình dung xem cuộc sống của tôi tuyệt vọng đến thế nào — tôi bị bệnh tật hành hạ và rất cáu kỉnh.

Hàng xóm của tôi là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy biết hoàn cảnh của tôi nên đã bảo tôi tập thử các bài công pháp. Ông bảo chồng tôi và tôi đến điểm luyện công vào sáng hôm sau. Ông cũng nói chúng tôi tham gia học Pháp nhóm vào buổi tối. Tôi đồng ý đến điểm luyện công vào sáng hôm sau. Nhưng đến lúc trời sáng, chồng tôi lại bảo anh không muốn đi. Tôi phàn nàn rằng anh không giữ lời hứa, thế là anh ấy lại đi cùng tôi. Lúc ấy là mùa đông, nên trời lạnh và tối.

Sau khi chồng tôi đi làm, tôi đã luyện các bài công pháp mà tôi được học tại điểm luyện công. Khi tập bài công pháp thứ hai, Pháp Luân Trang Pháp, toàn thân tôi run lên. Tôi mở mắt ra và ngạc nhiên vì thấy cơ thể mình nổi đầy mụn đỏ. Tôi thấy ngứa ngáy, khó chịu, nhưng không sợ. Mặc dù chưa đọc Chuyển Pháp Luân nhưng tôi cảm thấy đó là việc tốt. Tôi biết Đại Pháp có một vị Sư phụ. Tôi bỗng xuất một niệm, “Sư phụ, cho dù chuyện gì xảy ra, con cũng sẽ tu luyện đến cùng.” Vừa xuất ra niệm ấy, tôi nhận thấy có một dòng điện nóng chạy thông thấu thân thể mình. Tôi mở mắt ra lần nữa và thấy không còn nốt mụn đỏ nào nữa. Tôi rất phấn khích, không cách nào diễn tả hết lòng biết ơn đối với Sư phụ.

Thuận theo việc không ngừng tu luyện, mọi bệnh tật của tôi đều biến mất. Một đồng tu cho tôi mượn cuốn Chuyển Pháp Luân (Quyển 2), vì không đọc được nhiều từ trong sách nên tôi rất buồn. Cầm cuốn sách mà tôi ngủ thiếp đi. Lúc mở mắt ra, những chữ trong sách bỗng trở nên lớn hơn, cỡ bằng tiêu đề của Tuần báo Minh Huệ. Tôi cũng nhìn thấy các tế bào trên thân thể mình đang chuyển động. Mọi thứ tôi nhìn đều được phóng to lên. Tôi cũng hiểu được toàn bộ nội dung cuốn Chuyển Pháp Luân (Quyển 2). Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi.

Hai con của tôi cũng tu luyện. Tuy nhiên, tôi liên tục xảy ra mâu thuẫn với con gái. Có những lần học Pháp và chia sẻ trải nghiệm tu luyện cùng các học viên khác tại nhà con gái, con bé bỗng trở nên kích động và phê bình tôi rất gay gắt trước mặt mọi người. Tôi bối rối và đã khóc. Có nhiều chuyện xảy ra trước khi tôi tu luyện — nhưng tôi cảm thấy tất cả chỉ là quá khứ. Tôi là mẹ con bé. Khi con bé còn nhỏ, nó không được ở bên cạnh cha. Tôi đã phải làm việc rất vất vả để nuôi con. Nó biết những khó khăn mà tôi phải trải qua kia mà. Sao nó lại chỉ nhớ đến những điều không tốt? Nó không có chút kỷ niệm đẹp nào sao? Tôi vô cùng buồn bã. Đồng thời, tôi cũng thấy xấu hổ vì bị con mình mắng trước mặt các đồng tu. Dù bị cuốn theo cảm xúc, nhưng tôi biết đây là một khảo nghiệm, vì vậy tôi giữ vững tâm tính và không tranh cãi với con bé.

Việc này xảy ra vài lần nhưng tôi vẫn không thể buông bỏ được. Đúng là khảo nghiệm cứ lặp đi lặp lại chừng nào chúng ta vẫn chưa vượt quan được. Nhưng chuyện này lại cực kỳ nghiêm trọng. Càng nghĩ, tôi càng thấy mình bị oan uổng, phẫn uất. Tôi thậm chí còn nghĩ tôi sẽ không bao giờ tới nhà con bé để học Pháp nhóm nữa. Lần nào đến đó, tôi cũng bị chỉ trích. Con bé đã trưởng thành mà không biết trân trọng những khó khăn mà tôi đã phải trải qua. Tôi nói với một học viên khác rằng tôi sẽ không sang nhà con gái tôi nữa.

Khi học Pháp, tôi đã bình tâm lại. Tôi nhận ra rằng tôi đã coi mình như một người mẹ, chứ không phải là một người tu luyện và tôi đã không suy nghĩ dựa trên cơ điểm của Pháp. Tôi suy nghĩ như một người thường — kiểu như, làm sao con bé có thể đối xử với mẹ mình như thế chứ. Tôi quên mất chúng tôi cũng là đồng tu và con bé đã chỉ ra cho tôi những điểm tôi cần cải thiện.

Sư phụ giảng:

“…Chừng nào chư vị là một người tu luyện, bất kể là ở hoàn cảnh hoặc bất kể tình huống nào, thì tất cả những việc rắc rối và không vui gặp phải, thậm chí cả công tác vì Đại Pháp nữa, dẫu chư vị nhận thức rằng đó là việc tốt đến mấy, việc thần thánh đến mấy, tôi thảy đều lợi dụng để trừ bỏ tâm chấp trước của chư vị, bộc lộ ma tính của chư vị, và trừ bỏ nó đi…” (“Nhận thức tiếp nữa,” Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi là một người tu luyện. Làm sao tôi có thể nhìn nhận vấn đề như người thường? Khi tôi nghĩ một người thường, thì ai sẽ là người vui mừng đây? Tất nhiên là cựu thế lực rồi. Chúng vui mừng vì đã chia rẽ được chúng tôi. Chúng tôi là đồng tu! Cuối cùng thì tôi cũng hiểu.

Tôi liền gọi cho con gái và nói: “Yêu là tình. Ghét cũng là tình. Con không thực sự nghĩ như những gì con nói. Đừng đi theo an bài của cựu thế lực.“ Sư phụ thấy tôi hướng nội và buông bỏ chấp trước. Con gái đã xin lỗi tôi và chúng tôi không cãi nhau nữa. Tôi nhận ra mọi việc xảy ra đều là do nghiệp lực luân báo.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì nghiệp lực rơi vào ai thì người đó thấy khó chịu”, (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng ngộ ra các Pháp lý khác, như:

“Tu nội mà an ngoại” (“Tu nội mà an ngoại,” Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi nhận ra có rất nhiều khảo nghiệm trong quan hệ với gia đình và những điều vụn vặt trong cuộc sống hàng ngày. Đôi khi tôi vượt quan, đôi khi không. Vì đó là tu luyện, nên tôi không quá hối tiếc. Khi hiểu rõ các Pháp lý, tôi làm tốt hơn. Tôi thường nói với các đồng tu, tôi chính là quả táo thối mà Sư phụ đã nhắc đến. Sư phụ đã biến một quả táo thối thành một quả táo tốt. Sư phụ đã cứu gia đình chúng tôi! Không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ, tôi chỉ có thể càng ngày càng tinh tấn hơn!

Đây là trải nghiệm tu luyện cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/3/430367.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/15/196176.html

Đăng ngày 05-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share