Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp người Việt tại Pháp
[MINH HUỆ 23-09-2021] Con xin kính chào Sư phụ từ bi! Xin chào các đồng tu! Vào năm 2015, tôi đã biết được thông tin về cuộc bức hại đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc. Tôi đã phẫn nộ sâu sắc đối với tội ác kinh hoàng đó và đã ký thỉnh nguyện chấm dứt cuộc bức hại này. Thật không ngờ, hai năm sau đó, tôi bị chuẩn đoán mắc một căn bệnh mà thuốc hiện đại không thể chữa trị được. Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) thực sự đã cứu sống tôi.
Tôi làm việc tại một tiệm ăn nhanh. Trong hai năm 2016 và 2017, ngoài chứng mất ngủ kinh niên, huyết áp thấp, và các vấn đề khác, tôi đã được chuẩn đoán bị rối loạn gây ra đau cơ xương khớp, một loại bệnh mà thuốc hiện đại không thể chữa được. Tôi đã thử cả thuốc Đông Tây y, nhưng không loại nào có tác dụng. Thật may mắn, vào giữa tháng 10 năm 2017, tôi đã tự học các bài luyện công Pháp Luân Đại Pháp từ internet. Trong hơn ba năm qua đến nay, tôi vẫn rất khoẻ mạnh. Tôi đã không thực hiện bất kỳ biện pháp điều trị nào. Tôi xin chia sẻ về việc tôi đã đắc Pháp và làm ba việc mà Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Đại Pháp) yêu cầu chúng ta làm như thế nào.
Thức tỉnh sau một giấc ngủ dài
Lần đầu tiên tôi nghe các bài giảng của Sư phụ, tôi cảm thấy vừa quen thuộc vừa phấn khích. Sư phụ đã giảng:
“… là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu…” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Trong xã hội ngày nay, mọi người đều muốn giành được nhiều hơn-họ muốn mình phải hơn người khác. Nhưng Sư phụ dạy con người phải giữ vững bản thân ở một tiêu chuẩn cao hơn. Tôi thực sự cảm động khi nghe những lời dạy này.
Các bài giảng của Sư phụ dường như rất đơn giản nhưng vô cùng tinh thâm, càng nghe tôi càng nhận ra đó đều là thật. Những nguyên lý này tôi chưa từng được biết đến bao giờ. Khi tôi nghe giảng, tôi cảm thấy xung quanh mình lập tức bừng sáng. Tôi cảm thấy như thể mình đột nhiên thức dậy sau một giấc ngủ dài. Tôi đã nghe đi nghe lại băng ghi âm chín bài giảng của Sư phụ. Càng nghe, tôi càng hiểu hơn. Khi tôi tiếp tục nghe, tôi cảm thấy vô cùng may mắn vì đã gặp được Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi đã bắt đầu hướng nội và chính lại hành vi của mình. Khi nhìn lại quãng đường trước đây của mình, tôi thấy mình đã cách quá xa với tiêu chuẩn của một người tốt! Tôi rất nóng vội, cáu kỉnh, hay mắc lỗi và thật nhiều những điều bất hảo khác.
Tôi bắt đầu nghĩ về các bài giảng của Sư phụ. Tôi nhận ra rằng bản chất thật của con người là Chân, Thiện và Nhẫn, đó mới là chân ngã thực sự. Vậy những phẩm chất bất hảo kia đến từ đâu?
Khi chúng ta để thứ gì đó như điện thoại di động trên bàn, sau vài tiếng đồng hồ, chúng ta có thể thấy một lớp bụi tích tụ trên đó. Sau khi sống nhiều năm trên thế gian này, chưa nói đến bao nhiêu kiếp luân hồi mà chúng ta đã trải qua, thì bao nhiêu “bụi bặm” đã tích tụ và đang vùi lấp chúng ta? Tôi tiếp tục đọc và nghe Pháp. Tôi muốn rũ sạch thứ “bụi bặm” đó, để tìm thấy chân ngã của mình, và tống khứ các chấp trước.
Những trải nghiệm kinh ngạc sau khi bắt đầu tu luyện
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, chứng mất ngủ của tôi đã biến mất và tôi đã có thể ngủ được. Tôi có thể ngủ được ở bất kỳ chỗ nào cho dù có ồn ào đến đâu, tôi ngủ rất ngon lành. Tình trạng thể chất của tôi bắt đầu cải thiện. Mặc dù không thể nhìn thấy gì qua thiên mục của mình, tôi vẫn cảm nhận được Sư phụ đang tịnh hoá thân thể tôi từng thời khắc. Tôi đã cảm thấy Pháp Luân xoay chuyển trong thân thể mình, và tôi được bao bọc trong một trường năng lượng. Tôi cảm thấy các vật chất bất hảo được gỡ bỏ đi trong ngực và đầu của mình. Khi Sư phụ điều chỉnh đầu của tôi, tôi nghe thấy âm thanh rất to. Những chỗ mà tôi từng bị thương trước đây đã được Sư phụ điều chỉnh từng chỗ một.
Lúc đầu các thành viên gia đình tôi không tin vào Đại Pháp, nhưng đều kinh ngạc khi thấy những thay đổi nơi tôi.
Sư phụ thực sự đã vớt tôi lên từ địa ngục! Ngài liên tục tịnh hoá cho tôi. Trước khi bước vào tu luyện tôi đã từng cảm thấy mình gần như đã kết thúc rồi. Thực sự tôi không lời nào tả xiết lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ!
Khi nhìn lại, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã coi sóc tôi nhiều năm rồi. Khi tôi học trung học thì Sư phụ bắt đầu giảng Pháp tại Trung Quốc. Trong những năm đó tôi thường có những giấc mơ đặc biệt-tôi đã nhìn thấy vô số Phật, Đạo, Thần kín khắp bầu trời. Đôi khi tôi nhìn thấy cảnh tượng các hành tinh đang bốc cháy hay nổ tung, và nhiều thứ khác nữa. Nhưng lúc đó tôi nghĩ đó chỉ là những giấc mơ nên không để ý và đã quên nhiều chi tiết nhỏ. Giờ đây tôi nhận ra rằng Sư phụ đã cho tôi thấy cảnh tượng Pháp đang chính lại các vũ trụ.
Vượt qua can nhiễu
Đối với tôi, việc học Pháp có nhiều thách thức hơn là luyện công. Khi tôi đọc Pháp, nghiệp trong thân thể tôi, đặc biệt là trong đầu tôi, liên tục can nhiễu tôi. Một số phản ứng rất mãnh liệt-khiến tôi thấy rất đau, khó chịu, và buồn ngủ. Đôi khi tôi đang đọc, do can nhiễu mà tôi không thể ngậm miệng lại được, hoặc tôi phải rên lên trong đau đớn. Tôi phải mất thời gian lâu mới có thể học xong một bài nếu tôi đọc một mình. Vì vậy, ngoài việc đọc sách thường xuyên, tôi đã quyết định học thuộc Pháp.
Giờ đây trong hơn một năm, tôi đã học thuộc được 7 bài giảng trong Chuyển Pháp Luân. Tôi biết mình chậm chạp nhưng tôi đã không từ bỏ. Các đồng tu mà có ý định học thuộc Pháp, xin đừng lưỡng lự nữa. Trong hoàn cảnh của mình mà tôi có thể thuộc được Pháp, thì chắc chắn ai cũng có thể làm được nếu chúng ta thành tâm và kiên định.
Quy chính hành vi của bản thân
Tôi còn cảm thấy rằng mình đã buông bỏ được nhiều tình mà mình có trước khi bắt đầu tu luyện. Mặc dù giờ đã kết hôn nhưng tôi vẫn giữ liên lạc với một bạn nam mà tôi biết mười năm trước. Tôi không muốn rơi vào tình cảnh đó nữa, nhưng lại cảm thấy một mối ràng buộc vô hình khó phá vỡ. Sau khi bắt đầu tu luyện tôi nhận ra rằng có thể cựu thế lực đã an bài việc này để xem liệu cuối cùng tôi chọn tu luyện hay rơi vào lưới tình. Không một chút đắn đo tôi đã chọn tu luyện.
Người bạn cũ đó đã hết sức khổ sở, nhưng tôi biết rằng mình cần phải giữ tâm bất động bởi vì mọi thứ đều là giả tướng. Tôi đã phát chính niệm để thanh trừ cái cảm xúc mà mình cảm thụ được. Tôi nói với Sư phụ rằng con thực sự muốn tu luyện. Tôi không muốn bị vướng mắc vào cái cảm xúc này. Tôi hiểu đó là một thứ hậu thiên, và không thuộc về chân ngã của tôi. Tôi đã cảm thấy được Sư phụ đã gia trì cho tôi nên tôi đã vượt qua được cảm xúc đó một cách nhanh chóng.
Bệnh tật của các thành viên gia đình tôi được tiêu tan
Tôi xin kể với bạn về gia đình tôi. Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì gia đình tôi không đồng ý, bởi vì họ theo Đạo Phật. Tôi đã kiên trì giải thích và nói về các trải nghiệm đáng kinh ngạc của mình. Giờ thì toàn bộ gia đình tôi ở Việt Nam đều tin Đại Pháp và thường xuyên niệm chân ngôn chín chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Bằng việc niệm câu đó, nhiều thành viên gia đình tôi đã khỏi các trọng bệnh. Ví dụ, bác sỹ đã nói mẹ tôi phải dùng thuốc suốt phần đời còn lại. Sau khi bà bắt đầu niệm câu tốt lành đó, bà đã khỏi cơn đau ở các khớp, dạ dày, tâm trạng tồi tệ, v.v.. và huyết áp của bà đã trở nên bình thường. Nhiều lần, cơn đau tệ đến nỗi bà không thể ngủ được. Mỗi khi xảy ra việc này, bà lại niệm các từ đó rồi ngủ ngon. Ngày hôm sau thì bà khoẻ. Bà vô cùng hạnh phúc và có niềm tin lớn lao vào Sư phụ và Đại Pháp. Bà 83 tuổi rồi nhưng vẫn rất khoẻ mạnh. Nước da bà hồng hào và không còn phải dùng thuốc nữa.
Sau khi anh tôi bị chẩn đoán bị ung thư giai đoạn cuối anh ấy đã bắt đầu niệm chân ngôn và luyện công. Anh ấy vẫn còn khối u, nhưng trong gần hai năm nay anh ấy vẫn khoẻ mạnh và không phải dùng bất kỳ viên thuốc nào.
Một người tu luyện cả nhà được thọ ích
Gia đình tôi đã trải nghiệm nhiều chuyện diệu kỳ. Tôi biết rằng tất cả là nhờ sự từ bi vĩ đại của Sư phụ; Không lời nào có thể cảm tạ Sư phụ. Bây giờ, mẹ tôi, anh chị em ruột, các cháu trai, cháu gái ở Việt Nam đã bắt đầu nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và tặng mọi người hoa sen.
Chồng và các con tôi đã tu luyện được khoảng một năm, và cũng trở nên rất khoẻ mạnh. Chứng đau lưng, đau cổ, và đau đầu kinh niên mà chồng tôi mắc phải nhiều năm mà các bác sỹ không thể điều trị, đều biến mất.
Sư phụ đã giảng:
“[Đối với] người ở trong phạm vi trường của chư vị, có thể chư vị không cố ý [mà đã] điều chỉnh thân thể của họ; bởi vì loại trường này có thể điều chỉnh lại hết thảy các trạng thái không đúng đắn. Thân thể con người không nên có bệnh; có bệnh là thuộc về trạng thái không đúng đắn.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Giảng chân tướng
Thật không may là ở Việt Nam, nhiều người vẫn hiểu sai về Đại Pháp. Tôi đã bắt đầu giảng chân tướng cho bạn bè thông qua phương tiện truyền thông xã hội. Một số bạn học của tôi đã bắt đầu tu luyện, và nhiều người đã nói rằng giờ đây họ đã tin rằng Đại Pháp là tốt và thành tâm niệm chân ngôn. Một vài người cảm thấy họ đã trải nghiệm sự diệu kỳ của Đại Pháp. Gần đây một người bạn bị bệnh vì mắc vi-rút Covid. Tôi đã khuyên cô ấy niệm chân ngôn và hiện cô ấy đã khỏe. Một vài người bạn tôi đã xin một lượng lớn hoa sen và móc chìa khóa có in chân ngôn để tặng bạn bè thân quyến của họ. Tôi đã gửi họ những món quà này cùng với thông tin về Đại Pháp. Tôi cảm nhận chúng rất kỳ diệu và tin chắc rằng họ sẽ có một tương lai tốt đẹp.
Tôi sống cách Nantes khoảng 70km. Vào các thứ Bảy, các học viên khác và tôi thường đi giảng chân tướng. Tôi đi tàu khoảng một tiếng đồng hồ để tham gia việc này. Tôi quay trở về vào chiều muộn và đi làm vào ban đêm. Mùa hè này tôi được xếp lịch làm việc vào các thứ Bảy lúc 4:30 chiều. Tôi cảm thấy đây là sự can nhiễu của cựu thế lực và rằng tôi cần phải vượt qua trở ngại này. Một vài tuần tôi đã đổi ca với các đồng sự. Lần khác thì tôi làm thêm 2 buổi tối và cần ai đó làm trong hai giờ đầu vào thứ Bảy. Tôi đã phủ nhận can nhiễu này và cầu xin sự giúp đỡ của Sư phụ. Bây giờ thì tôi chỉ làm thêm một ngày và vào thứ Bảy tôi có thể bắt đầu làm việc vào 6 giờ tối. Như thế, vấn đề cần có thời gian để giảng chân tướng đã được giải quyết.
Tôi là học viên duy nhất trong vùng tôi ở nên tôi tự phân phát báo và các tờ rơi có nội dung chấm dứt Đảng Cộng sản Trung Quốc tới các cư dân địa phương. Một lần khi tôi đang chuẩn bị ra ngoài để phân phát tài liệu, tôi đột nhiên cảm thấy năng lượng tiêu cực trong cẳng chân mình. Nó đau và khó cất bước. Trước đây tôi từng bị thế vài lần rồi nhưng tôi mặc kệ nó. Tôi nghĩ: “Ngươi muốn ngăn cản ta cứu người sao?” Tôi phát chính niệm để thanh trừ nó, và nó đã biến mất trong vài giây. Từ đó nó không tái lại nữa.
Tôi muốn kể về một trải nghiệm nho nhỏ mới đây của mình. Chúng tôi đã xin phép để thực hiện hoạt động giảng chân tướng tại Nantes vào ngày thứ Bảy, 14 tháng 8. Nhưng đến chiều thứ Sáu, 13 tháng 8, vẫn chưa có quyết định chấp thuận từ chính quyền. Mãi đến gần hết ngày thứ Sáu đó tôi mới nhận được tin nhắn từ các đồng tu rằng đơn xin phép đã được phê duyệt. Tôi vội mua vé tàu, nhưng tàu TER không có chuyến quay về đúng giờ để tôi có thể đi làm. Đêm hôm đó, tôi nhớ ra rằng mình đã học lái xe. Tôi chưa từng tự lái xe trong một thành phố lớn và đỗ xe vào bãi đậu, nên tôi đã lưỡng lự. Chồng tôi nói: “Đường đến Nantes rất khó lái, thậm chí khó đối với cả anh.”
Sáng thứ Bảy đó tôi đã quyết tự lái xe. Chồng tôi nói: “Nếu em không đi lần này, những người khác có thể làm mà. Không đi một lần cũng chẳng sao.” Anh ấy còn nói: “Hôm nay, giao thông sẽ đông đúc vào thứ Bảy đấy.”
Tôi vẫn quyết định đi. Tôi tự nhủ: “Ngươi không nên để bất kỳ cái gì chắn ngang đường-tất cả chỉ là một khảo nghiệm và là một thử thách mà thôi.” Trong khu vực chúng tôi có rất ít học viên. Mặc dù ngày hôm ấy ba học viên đã lên kế hoạch tham gia, nhưng vẫn là quá ít so với các nơi khác. Tôi cảm thấy rằng chỉ thêm một người thôi, thì trường năng lượng sẽ mạnh hơn, nên tôi không được để một trở ngại nhỏ đó chặn được mình.
Một nhóm những người biểu tình phản đối “thẻ chứng nhận y tế” đã đi qua điểm giảng chân tướng của chúng tôi vào chiều hôm đó. Khi tôi phân phát các tờ báo, tôi liếc nhìn khu vực giảng chân tướng của chúng tôi và thấy một hàng người đang đợi để ký thỉnh nguyện chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc. Tôi vô cùng xúc động.
Sau khi những người biểu tình đi qua, họ đã quay lại và tập hợp ngay cạnh điểm giảng chân tướng của chúng tôi. Tôi rất hạnh phúc rằng nhiều chúng sinh đã đến để được biết chân tướng và rằng rất nhiều người đã ký thỉnh nguyện. Đó là một cảnh tượng vô cùng cảm động. Khi tôi phân phát tài liệu, một thành viên trong nhóm biểu tình nói: “Tôi đã xem các clip về Pháp Luân Đại Pháp trên truyền thông xã hội. Các bạn đang làm rất tuyệt! Một số người nói các bạn là [dùng lời lẽ phỉ báng], thế mà tôi không thấy thế chút nào cả, tôi nghĩ các bạn thật tuyệt vời!” Ông ấy đã không ngừng ngợi ca Pháp Luân Đại Pháp trước mặt mọi người.
Khi tôi thả bộ trên phố trong chiếc áo màu vàng có hàng chữ Pháp Luân Đại Pháp, một người đàn ông trẻ đã nói to, “Pháp Luân Công!” và giơ ngón cái lên.
Tôi thực sự vui mừng cho những người hiểu chân tướng và được cứu. Nhìn lại những trải nghiệm mà tôi có ngày hôm ấy, không hề ngẫu nhiên khi tôi cần phải vượt qua quá nhiều trở ngại như vậy.
Sư phụ đã giảng:
“Tuy nhiên đã là đệ tử Đại Pháp mà giảng, những việc chư vị cần làm, đặc biệt là ba việc này, là không được buông lơi, quyết không được lơi lỏng. Uy đức của chư vị, tu luyện của chư vị, hết thảy những gì chư vị gánh vác, đều ở trong đó.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”, Giảng Pháp tại các nơi XI)
“Tôi cũng từng giảng cho mọi người, tôi nói rằng kỳ thực người mà chư vị cứu ấy không phải là cứu cho Sư phụ, cũng không phải cứu cho người khác, mà là cứu cho bản thân chư vị, rất có thể đều là chúng sinh trong thế giới tương lai của chư vị, hoặc là trong phạm vi của chư vị. Chư vị dù sao cũng không thể là sau khi quy vị thì chỉ có một thân một mình và không có gì cả, trống không hết cả, thiên thể rộng lớn thế chỉ chư vị một mình ở đó. Phật là không giảng ‘nghèo’, mà là ‘phú’, sinh mệnh chính là ‘tài phú’, như thế mới có thể khiến thế giới chư vị phồn vinh. Đó đều là tài phú, mỗi sinh mệnh đều là tài phú.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”, Giảng Pháp tại các nơi XI)
Là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, chúng ta có cơ hội và vinh dự để làm ba việc mà Sư phụ đã tin tưởng giao phó cho chúng ta. Chúng không chỉ là sứ mệnh thần thánh mà còn là một vinh dự vĩ đại mà không phải tất cả sinh mệnh đều có được. Chúng ta hãy trân quý niềm vinh dự mà Sư phụ đã ban cho chúng ta. Chúng ta không được làm con người thất vọng. Tất cả chúng ta hãy làm tốt để có thể xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ.
Tôi biết rằng mình tu luyện chưa được tinh tấn, và trạng thái tu luyện của mình còn xa với tiêu chuẩn của Pháp, nhưng tôi sẽ tiếp tục cố gắng, và cố gắng hơn nữa. Thể ngộ của tôi có hạn. Xin vui lòng chỉ cho tôi bất kỳ điều gì chưa phù hợp. Con xin đa tạ Sư phụ, vì sự từ bi vĩ đại của Ngài! Xin cảm ơn các đồng tu.
(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 2021 tại Pháp)
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/23/-431332.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/29/195953.html
Đăng ngày 27-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.