Bài viết của một đệ tử trẻ tuổi ở hải ngoại
[MINH HUỆ 05-08-2021] Tôi tên là Tiểu Minh, tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 16 tuổi. Vào nửa cuối năm 2020, tôi bắt đầu tu luyện tinh tấn hơn, khi đó tôi mới thể hội được mức độ ảnh hưởng của tâm chấp trước đối với con người. Khi mới bắt đầu tu luyện, kỳ thực tôi đã mang theo rất nhiều các chủng chấp trước mà bước vào chứ không phải thực sự tu luyện. Bây giờ nhìn lại, tôi thấy rất hổ thẹn. Vào đầu năm nay, các lớp học của tôi bắt đầu chuyển sang hình thức trực tuyến, tôi đã thường xuyên dành thời gian học Pháp, phát chính niệm và luyện công một tiếng mỗi ngày. Hiện tại tôi cũng đã bắt đầu luyện bài công pháp thứ năm. Mỗi khi có cơ hội tôi đều ra ngoài giảng chân tướng. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, tôi đã có một chút thể hội, hy vọng tại đây có thể chia sẻ cùng các đồng tu.
Phụ đạo cho bạn học cùng trường và tu bỏ quan niệm
Trước khi các lớp học trực tuyến bắt đầu, tôi đã từng phụ đạo trực tiếp cho học sinh trong trường. Các buổi học diễn ra khá nhẹ nhàng vì các bạn học của tôi khá thông minh. Họ dễ dàng nắm bắt những gì tôi đang nói và nhanh chóng tiếp thu những gì tôi đã dạy. Sau khi các lớp học được chuyển qua hình thức trực tuyến, một người bạn cùng lớp nhờ tôi phụ đạo, tôi đã đồng ý mà không suy nghĩ nhiều. Nhưng ngay khi buổi học đầu tiên bắt đầu, tôi đã trở nên mất kiên nhẫn với cậu ấy. Tiếng Anh của cậu ấy không tốt lắm, còn tiếng mẹ đẻ của cậu ấy thì tôi lại không thông thạo, vì vậy việc phụ đạo môn hóa học và đại số không thuận lợi. Điều này khiến tôi trở nên mất kiên nhẫn, lo lắng, thở dài, bực bội và đôi khi giọng của tôi trở nên khá gay gắt với cậu ấy. Mỗi khi hàng xóm nghe thấy tôi to tiếng, họ lại nói: “Bạn lại đang phụ đạo cho cậu ấy à? Đây quả là một khảo nghiệm dành cho bạn.”
Những buổi học đầu, giọng của tôi trở nên thiếu kiên nhẫn ngay khi bắt đầu dạy kèm cho cậu ấy. Điều này diễn ra trong khoảng hai tuần cho đến khi tôi nhớ ra rằng mình là một người tu luyện và cần phải hướng nội vô điều kiện. Vậy tại sao tôi lại không làm được như vậy?
Tôi nhận thấy mình có nhiều sự oán giận đối với người này, và không có hảo cảm về cậu ấy ngay từ khi cậu mới đến trường. Tôi coi thường cậu ấy, nghĩ rằng cậu ấy không thông minh lắm, và trông cậu ấy thật ngốc nghếch. Nhìn lại, tôi cảm thấy rất tệ vì tôi đã suy nghĩ theo cách này. Cậu ấy đã rất dũng cảm khi đến Hoa Kỳ. Sau khi tiếp xúc với cậu ấy một thời gian, tôi nhận thấy rằng cậu ấy thực sự rất có năng khiếu. Ngày hôm sau trong buổi phụ đạo cho cậu ấy, chúng tôi đã cùng xem lại một số bài tập mà cậu ấy gặp khó khăn.
Trước đây, có thể tôi sẽ mắng cậu ấy với ngữ khí như: “Tại sao một khái niệm đơn giản như vậy mà cậu cũng không hiểu? Đây là kiến thức cơ bản!” Nhưng lần này, tôi nghĩ: “Phải trừ bỏ tâm oán hận, nhất định phải bài xích nó, bất kể hôm nay bài tập này cậu ấy có thể làm được hay không, chỉ cần có thể bỏ đi một chút tâm oán hận, như vậy tôi đã thành công hơn một nửa rồi.” Tôi vừa mới động niệm đầu như vậy, đáp án chính xác đã từ miệng cậu ấy mà thốt ra.
Từ đó về sau, tôi ôm giữ một chủng tâm thái tường hoà khi phụ đạo cho cậu ấy, phát hiện ra kỳ thực bạn học này chẳng qua là về phương diện ngôn ngữ có chút khó khăn, còn phương diện khác cực kỳ tốt. Rất nhiều điều cậu ấy đều hiểu được, không cần phải giải thích quá nhiều. Đúng như Sư phụ đã giảng:
“Lùi một bước, biển rộng trời cao” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Tu bản thân trong khi sống cùng nhà với đồng tu
Sống cùng nhà với bạn đồng tu không phải là chuyện đơn giản, có rất nhiều khảo nghiệm tâm tính. Trong khi tu luyện, lúc cần vượt quan, trừ bỏ chấp trước, nếu không gây thống khổ, không gây khó chịu, thì có còn là khảo nghiệm chăng? Tôi ngộ ra rằng, dù cho đồng tu có chỗ không đúng, chúng ta cũng cần hướng nội tu bản thân.
Ví dụ, tôi và bạn cùng nhà quyết định dậy sớm mỗi ngày và học Pháp, nhưng đôi khi cô ấy ngủ quên và làm trễ lịch học Pháp của chúng tôi. Cô ấy luôn có cách của riêng mình để bào chữa, và tôi cũng bán tín bán nghi, không muốn nghe hết lý do của cô ấy. Đôi khi khi cô ấy ngủ quên, tôi để cô ấy ngủ tiếp và tự mình đọc Pháp, hy vọng đó sẽ là một bài học cho cô ấy. Nhưng sau một thời gian, tôi nghĩ rằng điều này cũng không đúng. Tôi nhận ra rằng việc dậy sớm một mình và không quan tâm đến việc đồng tu ngủ quên là không đúng. Khi tôi thức dậy, tôi cũng đánh thức cô ấy dậy để luyện công và học Pháp.
Tôi cũng nhận ra rằng giữa tôi và cô ấy có ẩn chứa một loại tâm oán hận. Vì cô ấy khá bận rộn nên tôi thường làm hầu hết các việc nhà – bao gồm rửa bát, nấu ăn, hút bụi, chăm sóc vườn hay các việc nhà nói chung. Bởi vì tôi khoẻ mạnh, tôi cũng không để cô ấy làm những công việc nặng nhọc. Vì vậy, tâm kiêu ngạo cũng đã bất tri bất giác hình thành trong tâm tôi. Mỗi khi cô ấy làm điều gì sai, tôi sẽ nhân cơ hội đó để chỉ trích cô ấy. Tôi nghĩ những gì tôi nói là rất hợp lý, nhưng ngữ khí của tôi thường rất tệ.
Tôi bắt đầu thay đổi cách nói chuyện với cô ấy. Tôi vẫn chỉ ra những việc cô ấy làm sai, nhưng tu luyện là tu nhân tâm, nếu tôi chỉ ra lỗi để trách mắng cô ấy, thì niệm đó đã sai rồi. Tuy nhiên, nếu tôi chỉ ra điều đó để giúp cô ấy, cô ấy thường dễ dàng tiếp thu hơn và kết quả cũng có xu hướng tốt hơn. Sau khi thay đổi ngữ khí khi nói chuyện với cô ấy, tôi nhận thấy rằng mỗi quan hệ giữa chúng tôi đã trở nên hài hòa hơn nhiều.
Nhận thức của tôi về sản phẩm công nghệ
Về công nghệ của người ngoài hành tinh, Sư phụ đã giảng:
“Chúng đã sáng tạo ra khoa học cho con người, cho nên cái khoa học này là do người ngoài hành tinh làm ra. Mục đích của chúng là thống nhất con người, biến tư tưởng của con người trở thành giản đơn, quy phạm cho giống như cơ khí. Tri thức cũng được thống nhất lại, [để] tương lai chúng dễ bề thao túng, thay thế con người.“ (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])
Khi mới đọc đoạn Pháp này, tôi cảm thấy thật khó tin, nhưng tôi dần dần nhận ra rằng trừ những người ngoài hành tinh, không ai khác có thể phát minh ra những công nghệ suy đồi như vậy.
Qua những trải nghiệm của bản thân, tôi cũng nhận ra tác động vô cùng có hại của công nghệ đối với bản thân, bạn bè, đồng tu cũng như những chúng sinh mà chúng ta đang ở đây để cứu. Công nghệ ở khắp mọi nơi. Là người sinh ra sau năm 2000, tôi đã tiếp xúc với TV và máy tính ngay từ khi mới sinh. Khi lên 10 tuổi, tôi đã có chiếc điện thoại thông minh đầu tiên của mình, có nghĩa là tôi có thể truy cập Internet, chơi trò chơi và xem bất cứ thứ gì tôi muốn suốt cả ngày, tất cả những thứ này đều khơi dậy chấp trước của tôi.
Một thời gian trước, tôi đã quyết định xóa tất cả các ứng dụng không liên quan đến việc học ở trường hoặc tu luyện khỏi điện thoại. Sau khi làm như vậy, tôi cảm thấy rằng trạng thái của tôi đã được cải thiện và như thể một loại áp lực đã được trút bỏ khỏi thân thể tôi. Trước đây tôi nói rằng sử dụng các ứng dụng mạng xã hội có thể giữ liên lạc với bạn học và đồng tu, thực ra đó đều là mượn cớ, làm như vậy chỉ càng khiến cho chúng ta phân tâm trong thế giới hỗn tạp này.
Những cải biến trong tu luyện của tôi
Trước đây tôi không phải là một người tốt lắm, thông qua tu luyện, từng thói quen xấu đang dần dần được loại bỏ. Trước khi tu luyện, tôi không hiểu khiêm tốn là gì và tôi nghĩ mình thật xuất sắc. Tất nhiên, đó chỉ là một biểu hiện của cái tôi giả, nhưng nó đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều. Đặc điểm nổi bật nhất của những người tin vào chủ nghĩa duy vật là họ cực kỳ chú trọng hiện thực, và tiêu chuẩn đạo đức của những người thường cũng rất mơ hồ. Trước đây, tôi thường nói chuyện với một người bạn không phải học viên về vấn đề đạo đức. Vì tôi là một người tu luyện, tôi tin vào sự tồn tại của những sinh mệnh cao hơn, nhưng cậu ấy lại nghĩ rằng những điều như vậy chỉ là tưởng tượng. Tôi hỏi cậu ấy rằng đâu là tiêu chuẩn đạo đức, và ai là người đã định ra tiêu chuẩn đạo đức.
Khi nhìn vào tình trạng hỗn loạn hiện tại của thế giới, làm sao cậu ấy có thể phân biệt được đâu là đúng đâu là sai? Trước khi bước vào tu luyện, tôi so với một người thường như cậu ấy về cơ bản cũng không có gì khác biệt, lúc đó tôi cũng đã rất coi trọng cái gọi là “hiện thực”, thích hưởng thụ cuộc sống. Tôi đã nghĩ rằng mục đích của cuộc sống là kiếm tiền, có được những thành tựu mà tôi có thể sờ nắm được một cách cụ thể, coi rằng đó chính là ý nghĩa của nhân sinh.
Đương nhiên, nhận thức khi đó của tôi vô cùng nông cạn. Vì vậy tại đây tôi xin chia sẻ với các đồng tu về những cải biến mà tôi đã trải qua.
Trước khi tôi bắt đầu tu luyện, những việc không tốt mà tôi đã làm có thể được phân loại thành ba loại. Thứ nhất là tạo ra tổn hại về mặt tinh thần cho bản thân, bao gồm việc tiếp nhận vào người mình những thứ có hại trong quá trình chơi trò chơi điện tử, xem chương trình truyền hình và nghe nhạc rock, v.v. Những thứ này khiến tư tưởng của tôi bị lấp đầy bởi những thứ bất hảo. Thứ hai là những tổn hại về thể chất mà tôi tự mang đến cho mình, qua những thói quen như hút thuốc và uống rượu. Thứ ba là những tổn hại mà tôi đã gây ra cho môi trường của các bạn cùng lớp, cha mẹ và giáo viên. Tôi đã thiếu tôn trọng các bạn cùng lớp, đặc biệt là những bạn nhỏ hơn tôi. Bất cứ khi nào họ làm điều gì đó không phù hợp với suy nghĩ của tôi, tôi sẽ trở nên bất lịch sự và cao giọng, như thể nếu không quát mắng ai đó thì tôi sẽ không chịu được. Tôi cũng rất thiếu tôn trọng cha mẹ và giáo viên của mình, đôi khi tranh cãi với họ gần như dẫn đến ẩu đả. Bất cứ khi nào tôi không vừa ý về điều gì đó, tôi cảm nhận được cơn tức giận sôi sục trong người và tôi thường tranh cãi với bố mẹ.
Tôi nghĩ rằng từ những điểm trên, có thể nói rằng trước đây tôi không phải là một người tốt.
Tại đây, tôi muốn cảm ơn trường học và các thầy cô giáo của mình; khi họ thấy rằng tôi đang đi chệch hướng, họ luôn phương thức thiện nhất để khuyên bảo, cấp cho tôi một hoàn cảnh thật tốt để tôi có thể tu luyện tinh tấn. Họ đã giúp tôi bình tĩnh lại.
Khi tôi bắt đầu nghiêm túc tu luyện, tôi đã quyết tâm cải biến bản thân và trở thành một con người mới. Nếu tôi cứ tiếp tục như trước đây, chắc chắn tôi sẽ tự hủy hoại bản thân mình. Sau khi tăng thời gian học Pháp và luyện công, tôi thấy rằng tôi đã xoay chuyển được tình hình của mình.
Một ví dụ về điều này là tôi không còn nghe nhạc rock hay nhạc hiện đại, hay thậm chí cái gọi là nhạc thư giãn hiện đại. Những thứ này thực sự không thể được gọi là âm nhạc, chúng thực sự chỉ là những biểu hiện có thể nghe thấy của danh, lợi, tình. Tôi cũng không xem các video và phim mà tôi đã từng xem vì chúng có ảnh hưởng tiêu cực đến tôi. Phương diện lớn nhất mà tôi đã cải thiện là cách đối xử với những người khác và tôi đã sửa hầu hết các thói quen xấu mà tôi mắc phải trước đây. Theo cách nói của những người bình thường, giờ tôi đã học được cách thể hiện sự tôn trọng đối với người khác.
Sự tôn trọng này được thể hiện trong cách cư xử của tôi đối với các bạn học, phụ huynh và giáo viên. Với các bạn học, điều đó có nghĩa là tôi bình tĩnh và lý trí trong việc thảo luận các vấn đề. Đối với cha mẹ tôi, đặt thiện ý của họ lên trước và không tranh cãi khi họ đưa ra những lời dạy dỗ và quy tắc dành cho tôi. Tôi cũng thường giúp bố mẹ làm việc nhà, nhưng điều quan trọng nhất là tôi đã minh bạch đây là trách nhiệm của tôi với tư cách là một người con. Ở trường, tôi thông cảm với các giáo viên hơn, không bỏ bê bài tập về nhà, tôi giao tiếp với giáo viên bằng ngữ khí tôn trọng và không bao giờ ngại làm theo những gì giáo viên yêu cầu.
Đối với tất cả những cải biến tích cực này và nhiều cải biến khác chưa được đề cập ở đây, tôi vô cùng cảm tạ Đại Pháp.
Hành trình tu luyện của tôi cho đến nay chưa dài và những chia sẻ của tôi không sâu sắc lắm. Tôi hy vọng các đồng tu thông cảm và vui lòng chỉ ra cho tôi bất cứ điều gì chưa phù hợp với Pháp.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm trực tuyến quốc tế dành cho các đệ tử trẻ năm 2021)
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/5/429114.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/6/194471.html
Đăng ngày 25-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.