Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Nhật Bản

[MINH HUỆ 17-09-2021] Sau khi vi-rút corona bùng phát đầu năm 2020, không có khách du lịch nước ngoài đến Nhật Bản. Hậu quả là tôi mất việc. Tôi không lo lắng vì dù sao ngành công nghiệp du lịch cũng không ổn định. Tôi cho rằng đại dịch sẽ qua sau sáu tháng hoặc nhiều nhất là một năm, vì thế tôi quyết định dành nhiều thời gian để làm các hạng mục Đại Pháp.

Tôi tham gia hai hạng mục với vai trò là phóng viên và dịch giả. Trong thời gian dài, tôi không thể làm tốt công việc, cả về chất lượng và số lượng. Tôi muốn dành thời gian ở nhà để đột phá tu luyện.

Tôi bận rộn và thường xuyên cảm thấy mệt mỏi. Tôi biết mình cần đột phá trong tu luyện nhưng đơn giản là tôi không thể làm. Tôi nhận ra đã đến lúc cần đề cao trong tu luyện thông qua học Pháp nhiều hơn.

Tôi lên kế hoạch học Pháp hai lần một ngày để đọc Chuyển Pháp Luân vào buổi sáng và các bài giảng khác vào buổi tối. Tôi bắt đầu học Pháp và luyện công online cùng các học viên khác. Sau một thời gian, tôi thấy mình đã đề cao.

Phong tỏa do đại dịch đã ảnh hưởng tới phần lớn các hạng mục mà tôi tham gia. Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm, diễu hành, triển lãm, lễ hội và các sự kiện khác đều bị hủy. Việc này cũng giảm đáng kể những chủ đề mà tôi có thể tường thuật. Khi tôi muốn viết thứ gì đó về đại dịch, phần lớn người được phỏng vấn đều từ chối.

Bên cạnh hạng mục dịch thuật thông thường, việc duy nhất tôi có thể làm là phân phát các tài liệu thông tin qua hộp thư. Tôi bắt đầu buông lơi tu luyện và không còn đặt tâm vào cứu người nữa.

Sau đó tình hình ở Hồng Kông và cuộc bầu cử của Mỹ trở thành tâm điểm. Tôi bị cuốn sâu vào và hàng ngày đều lướt Internet để đọc thông tin. Dần dần tôi nảy sinh chấp trước dựa vào người thường để chấm dứt bức hại. Dựa trên Pháp, tôi biết chấp trước vào thời điểm mọi thứ kết thúc là một sơ hở lớn. Tuy nhiên tôi không thể kiềm chế được việc xem tin tức. Tôi biện bạch là tôi cần hiểu về những gì đang diễn ra trên thế giới.

Sau cuộc bầu cử Mỹ, tôi hơi thất vọng. Tôi nhìn thấy chấp trước mạnh mẽ của mình vào các sự kiện trên thế giới và thời điểm kết thúc cuộc bức hại. Tôi đã không dành khoảng thời gian tôi phải ở nhà này để cứu người. Tôi bình tĩnh lại và hướng nội. Tôi nhận ra rằng mình đã bị cái tình và quan niệm người thường lôi kéo. Vậy cái tình và quan niệm người thường chính xác là gì?

Sư phụ giảng:

“Vì vậy là một con người mà nói, ý nghĩa sống là gì? Là sự chấp trước về lợi ích, chìm trong cảm giác tận hưởng quá trình cuộc sống. Mọi người nghĩ xem đáng thương biết bao? Cảm thụ gì đây? Vật đó đạt được rồi thì vui vẻ, không đạt được thì đau khổ, ăn thịt cảm thấy thơm, ăn đường cảm thấy ngọt, nhưng người trên thế gian cũng có đắng, khổ, ngọt, bùi. Còn những người thanh niên chấp trước ở phương diện tình cảm tạo nên những cảm thụ, và cũng có những người ở các tầng lớp khác nhau đang theo đuổi những gì trên con đường đời của họ, cảm thụ sự đắc và thất, mà sự đắc và thất này không phải mình nỗ lực hết sức là có thể có được. Người sống trên thế gian là thế đó, con người đáng thương biết bao, rất tiếc con người lại nhìn không thấu, nghĩ không thông trong cái gọi là hiện thực này.” (Giảng Pháp trong buổi họp mặt học viên khu vực Châu Á – Thái Bình Dương)

Sư phụ cũng giảng:

“Ý mà tôi vừa giảng chính là bảo mọi người rằng, nguồn nguyên lai của tư tưởng trên thực tế nó cực kỳ phức tạp. Con người ở thế gian, họ chỉ là hưởng thụ quá trình sinh mệnh, tôi từng nói rằng con người thật đáng thương, con người ở thế gian này họ chỉ là hưởng thụ những cảm thụ được mang đến cho con người trong quá trình sinh sống. Cách nói ấy của tôi khá là chuẩn xác. Ý là gì? Con người cảm thấy bản thân đang làm chủ chính mình, và những gì mình muốn làm, kỳ thực đó là thói quen và chấp trước hậu thiên được dưỡng thành trong khi [cảm thấy] ưa thích, đang truy cầu cảm thụ, chỉ là thế mà thôi; còn nhân tố đằng sau vốn thật sự khởi tác dụng rằng muốn làm gì, chính là đang lợi dụng những thứ như thói quen, chấp trước, quan niệm và dục vọng của người ta để khởi tác dụng. Thật sự thân thể người chính là như thế, chính là hưởng thụ những cảm thụ được mang đến trong quá trình sinh sống, đưa ngọt cho chư vị thì chư vị biết là ngọt, đưa đắng cho chư vị thì chư vị biết là đắng, đưa cay cho chư vị thì chư vị biết là cay, đưa thống khổ đến cho chư vị thì chư vị biết khó chịu, đưa hạnh phúc đến cho chư vị thì chư vị biết cao hứng.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp)

Nhiều năm qua, khi tôi tu luyện và trải nghiệm các giai đoạn tu luyện khác nhau, tôi nghĩ mình đã tìm ra chấp trước căn bản và loại bỏ chúng. Tuy nhiên, tất cả những chấp trước đó lại một lần nữa nổi lên.

Tôi nhận ra mình vẫn còn chấp trước ẩn giấu, tôi quá coi trọng cái tôi của mình. Trước đây, tâm vị tư ẩn sau những chấp trước khác: như chấp trước vào danh, lợi và tình. Lần này, nó phản ánh trong các loại cảm xúc và quan niệm người thường. Khi tôi cảm thấy có gì đó không đúng, tôi lại sử dụng các cách thức của người thường để điều chỉnh bản thân và cảm thấy hài lòng. Sau tất cả, tôi dùng cách của người thường để đánh giá các việc.

Quan niệm người thường không phải là chân ngã của tôi. Nếu chủ ý thức của tôi đủ mạnh mẽ, tôi sẽ phân biệt rõ quan niệm người thường và chân ngã của mình, và nếu tâm trí tôi tỉnh táo thì chủ ý thức của tôi cũng mạnh mẽ hơn.

Tôi tự hỏi bản thân mình, mỗi ngày tôi học Pháp nhưng tôi có đắc Pháp không? Tôi có dùng quan niệm người thường để diễn giải Pháp không? Tại sao tôi không thể tu vững chắc? Khi trả lời những câu hỏi này, tôi đã hiểu như thế nào là hòa tan trong Pháp. Đó là chúng ta nên hành động dựa theo Pháp. Sau khi minh bạch điều này, tôi càng tỉnh táo hơn và tôi có thể tập trung khi học Pháp.

Tuy vậy, tôi vẫn chưa thể từng ý từng niệm dựa trên Pháp, nhưng tôi biết mình cần đề cao ở đâu.

Cách đây không lâu, người điều phối ở điểm luyện công của tôi đã khích lệ chúng tôi viết bài chia sẻ. Tôi không muốn viết vì tôi cảm thấy mình làm không tốt. Đột nhiên tôi nhận ra mình đang dùng cái tình của mình để nhận định điều mình đang làm. Tôi nhận ra mình nên loại bỏ quan niệm này bằng cách tóm chắc tư tưởng bất chính và thanh trừ nó. Tôi trân trọng cơ hội tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho tôi.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/17-430885.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/1/195982.html

Đăng ngày 22-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share