Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-06-2021] Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu khởi xướng cuộc đàn áp tàn bạo đối với Pháp Luân Công. Chúng tôi bị mất đi hoàn cảnh tu luyện chính thường và các học viên chúng tôi không còn nhiều cơ hội để gặp nhau. Nhìn thấy những tuyên truyền vu khống rợp trời dậy đất của ĐCSTQ đối với Sư phụ và Đại Pháp, tôi thể ngộ rằng mình phải có trách nhiệm nói với những người xung quanh biết rằng ĐCSTQ đang bịa đặt và lan truyền những điều dối trá nhằm ngụy tạo và phỉ báng Sư phụ và Đại Pháp. Tôi phải giảng chân tướng Pháp Luân Công cho họ. Sau đó tôi cân nhắc đến những việc mình có thể làm.
Tham gia hạng mục Đại Pháp mang lại cơ hội tu luyện
Tôi đã tình cờ học được cách thiết kế chạm khắc trên một con dấu cao su, chúng tôi có thể sử dụng con dấu này để đóng lên các tài liệu thông tin Pháp Luân Công. Tôi đã đóng dấu trên các tờ truyền đơn được in thông tin chân tướng Pháp Luân Công và cuộc bức hại, đồng thời phân phát và đăng tải chúng.
Khi tiến trình Chính Pháp không ngừng tiến tới, ngày càng có nhiều đồng tu muốn sử dụng phương pháp này để giảng chân tướng Pháp Luân Công. Tuy nhiên, việc thiết kế và chạm khắc thông tin lên con dấu bằng tay sẽ không đáp ứng được nhu cầu của các đồng tu nên tôi đã nghĩ đến việc mua một máy khắc ký tự. Nhưng lúc đó điều kiện tài chính của tôi không được tốt, và để mua một chiếc máy như vậy thì sẽ rất tốn kém. Tôi đã hơi lưỡng lự.
Sau đó, tôi nhớ đến lời giảng của Sư phụ về việc vạch trần tà ác và cứu độ chúng sinh là điều quan trọng nhất mà các học viên Đại Pháp cần làm. Tôi nghĩ rằng việc sở hữu một chiếc máy khắc chữ sẽ giúp ích rất nhiều cho nỗ lực vạch trần tà ác và cứu độ chúng sinh, vì vậy tôi đã mua một chiếc máy khắc laser.
Với chiếc máy đó, tôi đã khắc dấu nhanh hơn nhiều và có thể đáp ứng nhu cầu của các học viên địa phương. Chúng tôi đóng dấu lên tất cả các tờ truyền đơn và cũng như đóng các cụm từ ngắn lên trên những tờ tiền chân tướng để nói với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại.
Khi một học viên ở khu vực khác biết rằng tôi có thể dùng con dấu cao su để khắc thông tin chân tướng Pháp Luân Công, anh ấy đã thương lượng với tôi để có thể chế tác một lướng lớn tài liệu cho nhóm của anh ấy. Anh ấy nói: “Bạn có thể sản xuất nhiều bao nhiêu thì chúng tôi sẽ lấy bấy nhiêu, càng nhiều càng tốt”. Tôi đã căn cứ theo nội dung mà anh ấy mong muốn để tạo ra một bản thiết kế cho con dấu. Các con dấu được tạo ra theo thông số kỹ thuật mà họ cung cấp.
Vài ngày sau, khi học viên này đến lấy con dấu, anh ấy nói với tôi rằng chúng không như ý muốn. Tôi nói: “Chúng được làm theo thông số kỹ thuật mà anh cung cấp, có vấn đề gì sao?” Tôi đã rất buồn và nói: “Tôi đã tạo ra nhiều dấu khắc như vậy, tôi nên làm gì với chúng đây?” Học viên đó trả lời: “Chúng tôi không thể sử dụng chúng. Anh cần phải tạo ra những con dấu mới”. Tôi phàn nàn: “Đây không phải là sự lãng phí tài nguyên Đại Pháp sao?”
Sau đó, tôi nhớ lại Pháp lý mà Sư phụ giảng rằng chúng ta nên hướng nội để tìm lý do và phải có trách nhiệm đối với Pháp và đối với chúng sinh. Tôi hiểu rằng tôi phải khắc lại con dấu mới để đáp ứng được nội dung cập nhật của họ. Nội dung mới rất hay, và tôi đã thực hiện được một số nội dung trong số đó. Chúng tôi đã tặng chúng cho các học viên ở các tỉnh khác cũng như trong tỉnh của chúng tôi.
Tuy nhiên, tâm “làm các việc” của tôi trở nên mạnh mẽ hơn và tôi ngày càng dành ít thời gian để học Pháp. Vào tháng 9 năm 2009, tà ác đã lợi dụng sơ hở của tôi và khiến tôi bị bắt và giam giữ.
Có khoảng 200 tù nhân trong khu nhà tù nơi tôi bị giam giữ. Tôi đã nói chuyện với họ về Pháp Luân Công và cuộc bức hại bất cứ khi nào tôi có cơ hội và khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Khoảng 80 đến 100 người trong số họ đã thoái đảng sau khi minh bạch chân tướng Pháp Luân Công.
Sau khi được thả, tôi quyết tâm học Pháp nhiều hơn, thực hiện các việc tốt hơn để trợ Sư Chính Pháp, và bước đi thật tốt trên con đường phản bổn quy chân của mình. Tôi trân quý cơ hội được tu luyện và không muốn cô phụ ơn cứu độ từ bi của Sư phụ. Tôi muốn kiên tu Đại Pháp đến cùng.
Giảng chân tướng cho khách hàng của tôi
Tôi điều hành một doanh nghiệp nhỏ hành nghề sửa chữa. Một ngày nọ có vị khách hàng phàn nàn về chứng đau lưng và đau chân của ông ấy. Tôi đã nói chuyện với ông ấy và được biết ông ấy là hiệu trưởng của một trường học. Tôi đã nói với ông về Pháp Luân Công và khuyên ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để có một tương lai bình an. Nhưng ông ấy không muốn nghe điều đó và tiếp tục lặp lại những lời dối trá của ác đảng. Vào lúc tôi chuẩn bị từ bỏ ý định thuyết phục ông ấy thì trong đầu tôi chợt nảy ra một ý nghĩ: “Có lẽ ông ấy cũng đến từ Thiên thượng. Mình nên cứu ông ấy”.
Sư phụ giảng:
“Từ bi năng dung thiên địa Xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân”. (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)
Tạm diễn nghĩa:
“Từ bi có thể hoà tan trời đất thành mùa Xuân
Chính niệm có thể cứu con người ở thế gian”. (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)
Tôi kiên nhẫn hỏi ông ấy: “Nói thật hay nói dối thì tốt hơn?” Ông ấy nói: “Đương nhiên là nói thật”. Sau đó, tôi hỏi tiếp liệu ông nghĩ làm người lương thiện hay người xấu thì tốt hơn. Ông ấy nói: “Làm người lương thiện sẽ tốt hơn”. Tôi hỏi lần nữa: “Nếu ông không đồng ý với điều gì đó, ông nên giữ bình tĩnh hay tỏ ra khó chịu?” Ông ấy không nói gì, nhưng từ ánh mắt của ông ấy, tôi có thể nói rằng ông ấy đã có câu trả lời.
Tôi nói: “Làm tam thoái có thể cứu mạng ông và đảm bảo cho ông một tương lai an toàn. Điều đó tốt đẹp biết bao! Ông không phải trả một xu nào và cũng không phải viết đơn xin thoái đảng. Tất cả những gì ông cần làm là nói to rằng ông muốn thoái ĐCSTQ. Và nguyện vọng của ông sẽ thành”. Ông ấy đã mỉm cười.
Tôi nói: “Việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó sẽ mang lại cho ông phúc báo và giúp ông thoát khỏi tai hoạ. Thật tốt biết bao! Nếu ông cũng niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, thì chứng đau lưng và chân của ông sẽ biến mất. Điều đó chẳng phải tốt sao?” Ông ấy mỉm cười và đồng ý làm tam thoái. Tôi cảm thấy vui mừng cho ông ấy và nói: “Chúc mừng ông vì đã minh chân tướng và thoái xuất khỏi những tổ chức của tà đảng”. Khi rời đi, ông ấy vẫy tay và nói: “Cảm ơn cậu!” Tôi trả lời: “Hãy cảm ơn Sư phụ Lý Hồng Chí!”
Sau một thời gian, ông ấy lại mang đồ đến sửa chữa và nói với tôi rằng cơn đau thắt lưng và chân của ông ấy đã biến mất. Tôi nói: “Đó là triển hiện uy lực của Đại Pháp và lòng từ bi của Sư phụ Lý – nhà sáng lập Pháp Luân Công. Ông là hiệu trưởng của một trường học. Xin hãy dừng các hành động hoặc những lời nói làm tổn hại tới thanh danh của Đại Pháp. Rồi ông sẽ có một tương lai tươi sáng”. Ông ấy liền làm động tác tay hợp thập và nói: “Cảm ơn cậu!”
Tu luyện trong khi giúp đỡ các đồng tu
Vào năm 2020, chúng tôi cùng học Pháp nhóm tại nhà của đồng tu A là một học viên địa phương. Trước khi chúng tôi rời đi, một học viên khác là B nói rằng lò vi sóng của nhà cô bị hỏng. A hỏi tôi liệu có thể sửa nó giúp B không. Tôi đồng ý và đề nghị cô ấy mang lò vi sóng đến nhà của A. Tuy nhiên B nói rằng điều đó sẽ gây bất tiện cho A và đề nghị tôi đến nhà cô ấy để sửa chữa. Tôi đã đến nhà cô ấy vào sáng hôm sau và sửa nó. Sau đó, cô ấy nhờ tôi sửa chữa, thay đổi và cài đặt thêm một số thứ khác, tôi cũng đã làm xong.
Tôi sử dụng con dao làm bếp của B để sửa chữa một số đồ đạc. Sau khi làm xong, cô ấy nói với tôi rằng con dao bây giờ đã xỉn màu, lưỡi bị mẻ, và cán bị gãy. Tôi nói: “Tôi sẽ mài nó cho sắc hơn và sửa lại tay cầm”. Ngày hôm sau tôi đem dao trả lại B, cô ấy rất hài lòng. Nhưng vài ngày sau, cô ấy nói với A rằng tôi đã đổi con dao của cô ấy và nhờ A bảo tôi đem trả lại con dao cho cô ấy. Tôi cáu kỉnh, cảm thấy bị oan uổng và nói: “Tôi không hề đổi con dao của cô ấy!”
Sau đó, tôi nhận ra tình huống này đang khảo nghiệm tâm tính của tôi và cho tôi cơ hội để đề cao. Sư phụ yêu cầu chúng ta hướng nội mỗi khi xảy ra vấn đề. Tôi đã hướng nội và nhận thấy mình có tâm hiển thị và chấp trước vào danh – tôi có thể làm những gì mà người khác không thể. Sau khi tìm ra những chấp trước này, cảm giác oan uổng của tôi biến mất, tôi tĩnh hạ tâm xuống và Pháp của Sư phụ vang vọng trong tâm trí tôi:
Sư phụ giảng:
“Nhất là những năm bức hại trở đi, trong những việc chứng thực Pháp mà chư vị làm, bất kể gặp sự việc cụ thể như thế nào, tôi từng bảo chư vị rằng, đó đều là việc tốt; vì chư vị tu luyện rồi mới xuất hiện [nó]”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2008, Giảng Pháp tại các nơi VIII)
Trong thâm tâm tôi thầm cảm ơn B vì đã giúp tôi đề cao tâm tính của mình.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/1/421171.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/3/194412.html
Đăng ngày 19-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.