Bài viết của Quy Hàng, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại Lục

[MINH HUỆ 24-05-2021] Đại Pháp thần kỳ và thù thắng, Pháp lực ban bố từ hồng quan đến vi quan. Những câu chuyện trong bài viết này vốn chỉ thể hiện một chút xíu uy lực Đại Pháp tại tầng diện thế tục này. Đại Pháp có thể ban phúc lành cho nhân loại trên thế gian, hơn nữa, sự thần kỳ và thù thắng của Đại Pháp là vì để con người phản bổn quy chân.

* * *

Tôi năm nay hơn 50 tuổi, là một kỹ sư điện cao cấp chuyên thiết kế và phân phối điện. Khi tôi đang mờ mịt trên con đường nhân sinh, may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền. Và tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bước trên con đường phản bổn quy chân.

Sư phụ dạy bảo chúng ta:

“Tại giai tầng nào cũng làm người tốt, đều có thể coi nhẹ các chủng dục vọng, [và] tâm chấp trước. Tại các giai tầng khác nhau đều có thể thể hiện là người tốt; đều có thể tu luyện ngay tại giai tầng của mình.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Hơn 20 năm qua, tôi được đắm mình trong Phật quang Chân-Thiện-Nhẫn, từ một người với dáng vẻ đau ốm, ích kỷ trong danh lợi tình, trở thành một người khỏe mạnh rộng lượng, đạm bạc danh lợi và thân thiện, thành thạo trong công việc, Đại Pháp đã khai trí khai huệ cho tôi.

Thăng hoa trong nghịch cảnh

Từ nhỏ đến lớn, trong mắt của mọi người, tôi là một đứa trẻ ngoan, một học sinh giỏi, một công chức tốt. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến: một người truy cầu thăng hoa đạo đức lại có một ngày đối diện với phạm nhân và cảnh sát.

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, chính quyền Trung Cộng thù địch với Chân-Thiện-Nhẫn và bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Lúc ấy, toàn quốc như tái hiện cuộc Cách mạng Văn hóa, người người vượt quan. Khi đó chỉ cần chư vị nói “không luyện” thì không sao; nếu chư vị vẫn muốn kiên định tín ngưỡng, sẽ đối diện với việc mất tất cả. Đột nhiên đối diện với áp lực to lớn này, nhờ trong tâm có chính khí từ Pháp Luân Đại Pháp, mà tôi từ trong nghịch cảnh dám đối diện với thực tại tàn khốc, lý tính và kiên định đưa ra lựa chọn, bản thân là một học viên nhận được lợi ích từ Đại Pháp, nên tôi vì Pháp Luân Công mà nói lời công đạo, ấy cũng là chuyện đương nhiên. Làm người tốt không có sai, Pháp Luân Công cũng không có sai, tôi phải kiên thủ chính tín trong tâm. Từ nhỏ tôi là người nhút nhát sợ phiền phức, sau khi tu luyện thì dần xem nhẹ danh lợi tình, tâm sợ hãi cũng giảm đi, dũng khí trong tâm cũng thăng dần lên.

Trong bức hại gió tanh mưa máu, trong sự kiên thủ tín ngưỡng, trải qua những ngày đêm dài như một năm, mỗi ngày tôi đều đối diện với sự đánh chửi và sỉ nhục của phạm nhân và cảnh sát. Trong nghịch cảnh ấy, tôi ghi nhớ lời dạy bảo của Sư phụ, bất kể người khác như thế nào, còn tôi là người tu luyện, tôi phải thực sự dùng tâm đại nhẫn thiện đãi người khác. Từ đó tôi càng thể hội được một chủng sức mạnh của Thiện, tâm đại nhẫn là biểu hiện của ý chí kiên cường, có thể cải biến bản thân và con người xung quanh.

Trong những ngày ấy, tôi cũng có một số trải nghiệm thần kỳ. Khi bị bắt giữ phi pháp trong phòng giam, tôi ngủ trên một chiếc giường ván ẩm ướt. Mùa đông gió thổi lạnh lẽo, chăn đắp không đến chân, còn bị phạm nhân cưỡng chế tắm nước lạnh; mùa hè oi bức, muỗi chích, còn phải ở chung giường với phạm nhân bị ghẻ lở. Nhưng kỳ diệu là, tôi không bị thấp khớp, cũng không bị nhiễm ghẻ; khi tắm nước lạnh, toàn thân vẫn ấm; mùa đông chân duỗi ra ngoài chăn nhưng dường như lại được bao bọc bởi một tấm chăn bông ấm áp dễ chịu, không cảm thấy lạnh dẫu chỉ một chút. Đây là điều mà người không tu luyện khó lòng tin được, đây có thể là “tâm chính trăm tà không dám phạm”.

Nhờ sự gia trì của Sư phụ Đại Pháp, bản thân trải qua trong nghịch cảnh, khiến một người vốn nhút nhát như tôi trở nên ngày càng lạc quan, kiên cường, cũng khiến tôi trong công việc sau này, vô luận là gặp phải khó khăn bao nhiêu, đều có thể cố gắng nghĩ cho người khác, tận lực kiên trì, và cuối cùng là liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.

Thiết kế bản vẽ, biết nghĩ cho người khác

Sự phát triển trong chuyên môn nghiệp vụ chúng tôi thay đổi nhanh chóng, đặc biệt là mấy năm gần đây phát triển về công nghệ mạng, công nghệ truyền thông và công nghệ điều khiển. Nếu không học tập tri thức mới, thì không theo kịp yêu cầu thiết kế. Do tôi kiên trì tín ngưỡng Pháp Luân Đại Pháp, nên bị Trung Cộng bức hại, phải tách biệt khỏi công việc trong một khoảng thời gian dài. Khi tôi quay lại viện thiết kế, đối với công việc thiết kế có chút xa lạ và không mấy thạo.

Ban đầu, tôi chỉ có thể giải quyết một số dự án nhỏ. Không lâu sau, trong viện trúng thầu một công trình lớn, tôi được chỉ định là người chịu trách nhiệm nghiệp vụ cho dự án điều khiển tự động này. Khi đó, bản vẽ điều khiển tự động ở viện chúng tôi còn chưa có hình thành kiểu mẫu, thiết kế tự động hóa cũng không được chú trọng. Viện chỉ cho tôi thời gian thiết kế trong mấy ngày, hầu như là làm miễn phí cho chủ thầu, tất cả những gì tôi nhận được là một vài sơ đồ hệ thống được vẽ tạm.

Vì thị trường cạnh tranh ngày càng kịch liệt, nên lần này lãnh đạo viện rất chú trọng, và đích thân phụ trách dự án. Lãnh đạo yêu cầu mọi người ứng dụng kỹ thuật mới, chuyên tâm thiết kế, thể hiện ra đẳng cấp của viện chúng tôi. Sự tín nhiệm của lãnh đạo cũng mang lại áp lực, thời hạn thiết kế công trình cũng rất gấp. Đối với tôi mà nói, nội trong thời gian ngắn mà hiểu rõ công nghệ, nắm bắt kỹ thuật điều khiển tự động không phải là vấn đề lớn. Nhưng đối với kỹ sư thiết kế mà nói, bản vẽ là ngôn ngữ của họ, sao chép bản vẽ thì dễ, sáng tạo mới khó.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều năm như vậy, tôi dần học được rằng, gặp vấn đề trước tiên nghĩ cho người khác. Tôi đứng ở góc độ nhân viên kỹ thuật, nhân viên thi công, và chủ thầu, hoán đổi vị trí suy xét làm sao có thể biểu đạt rõ ý tưởng của kỹ sư thiết kế, để cho người khác dễ dàng nhìn hiểu được bản vẽ, dễ dàng chỉ đạo thi công hơn, cũng dễ dàng thuận tiện duy trì và quản lý dự án sau này.

Chiểu theo mạch suy nghĩ này, đối với nội dung lặp lại đơn giản, tôi đã không sử dụng phương pháp xếp chồng các bản vẽ để tăng số lượng bản vẽ, mà là thông qua tổng kết, chắt lọc và quy nạp, từ đó hình thành nên một bản vẽ tinh chế mà vẫn biểu đạt đầy đủ thông tin trên bề mặt. Đối với những chỗ thiết kế phức tạp và khó, tôi sẽ trình bày yêu cầu của thiết kế từ nhiều góc độ, và từ nhiều tầng diện khác nhau để người xem bản vẽ có thể hiểu tường tận. Bằng cách này, tôi đã đưa ra một bộ bản vẽ xây dựng theo một mô thức hoàn toàn mới, cuối cùng đã được khẳng định bởi các chuyên gia duyệt bản vẽ và các nhà thầu điều khiển tự động hóa. Họ luôn tán đồng bản vẽ biểu đạt rõ ràng, lời ít ý nhiều, thông tin phong phú, bố cục sắp xếp bên ngoài bản vẽ bắt mắt và ấm áp. Công trình đạt giải nhất thiết kế bản vẽ thi công của thành phố năm đó.

Kể từ đó, nhiều đồ thị và sách tính toán tôi vẽ đã trở thành khuôn mẫu cho các đồng nghiệp mô phỏng theo. Thông qua thiết kế thành công này, cũng khiến tôi minh bạch ra rằng, trong khi nghĩ cho người khác, mới có thể thể hội được trí huệ mà Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho người tu luyện.

Sức mạnh của Thiện

Kỹ sư thiết kế thường nắm giữ rất nhiều nhiệm vụ thiết kế hàng năm. Kỹ sư thiết kế thích chủ thầu không am hiểu nhiều, để nhà thiết kế chủ động phụ trách quyết định. Kỹ sư thiết kế sẽ tiến hành chiểu theo quy phạm thiết kế thông thường, như vậy quá trình thiết kế sẽ nhanh hơn, ít sửa đổi, thời gian bỏ ra cũng ngắn. Nếu gặp phải một chủ thầu rất chuyên nghiệp, họ có thể tham gia sâu vào thiết kế, biểu đạt ý tưởng của họ với mong muốn nhà thiết kế chiểu theo yêu cầu thiết kế của họ.

Đối với người chủ thầu mà nói, công trình này là tất cả công việc của họ, vì vậy mỗi ngày sẽ có các chủng ý tưởng nảy lên, hôm nay yêu cầu điều này, ngày mai yêu cầu điều kia. Gặp phải chủ thầu như vậy, thiết kế sẽ trở thành một công việc rất tốn thời gian và công sức. Đặc biệt là gặp phải các dự án mở rộng, kỹ sư thiết kế sẽ cố gắng hết sức không tham dự vào hiện trạng. Bởi vì cải tạo hiện trạng là một việc rất rắc rối và rất đau đầu.

Đặc biệt là chuyên ngành điện điều khiển và tự động hóa của chúng tôi rất trừu tượng so với các chuyên ngành khác. Nếu lấy việc cải tạo công nghệ chuyên nghiệp so sánh với việc tiêm thuốc, băng bó, khâu vết thương cho bệnh nhân, thì việc cải tạo kỹ thuật điện điều khiển và tự động hóa cũng tựa như làm phẫu thuật mao mạch cho bệnh nhân vậy, cần nhúng tay vào phạm vi rộng và tinh tế.

Một lần, tôi tham dự một công trình mở rộng. Người chủ thầu rất có chuyên môn ở phương diện điện điều khiển tự động, nên yêu cầu rất cao, và có rất nhiều biện pháp. Bấy giờ hệ thống phân phối điện trong nhà máy đã được cải tạo nhiều lần, đã sai khác rất lớn so với thiết kế ban đầu. Vật liệu thiết kế ban đầu cũng không còn hoàn chỉnh, rất nhiều vật liệu bên ngoài bị thiếu, hệ thống phân phối điện cũng gặp một số vấn đề, chủ thầu hy vọng có thể giải quyết được công trình mở rộng này. Và hiện nay hệ thống điều khiển tự động bị ngưng trệ, nhiều chỗ lắp đặt đã hư hỏng, hy vọng thiết kế lần này có thể đưa toàn bộ thiết bị điều khiển tự động trở lại hiện trạng ban đầu, cuối cùng, hệ thống điều khiển tự động phân phối điện của toàn nhà máy sẽ được hình thành thành tổng thể hoàn chỉnh và kết nối thông suốt.

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi nghĩ cho phía chủ thầu, cũng rất hiểu yêu cầu chính đáng của họ, do đó tôi ra sức phối hợp, và đáp ứng yêu cầu của họ. Vì vậy tôi cần lượng lớn thời gian để khảo sát hiện trạng. Lúc ấy tôi còn đảm nhiệm công trình thiết kế khác, nếu thường xuyên đi công tác cũng không hợp với tình hình thực tế. Mới bắt đầu, chủ thầu yêu cầu thay đổi điều gì, tôi liền thay đổi điều ấy. Sau này tôi nhận ra, làm như vậy mình rất bị động, không hoàn tất được, khiến thời gian càng chậm trễ hơn.

Vậy là tôi thay đổi từ bị động sang chủ động. Xuất phát từ góc nhìn và kinh nghiệm thiết kế công trình của mình, tôi đo lường lại chỉnh thể công trình một cách toàn diện, thật tâm suy nghĩ cho phía chủ thầu. Tôi từ macro cho đến chi tiết (chú thích: macro cơ bản nhất của biến tần ABB, là tiêu chuẩn được thiết kế để điều khiển những ứng dụng như bơm, quạt, băng chuyền, máy trộn, cũng như dành cho quy trình điều khiển trong công nghiệp), tôi đề xuất rất nhiều kiến nghị hợp lý hóa cho họ. Sau khi chủ thầu cảm nhận được thiện ý của tôi, thì chủ động chia sẻ công việc với tôi, tích cực phối hợp khảo sát chi tiết hiện trường theo ưu thế quen thuộc của họ với các thiết bị vận hành trong nhà máy, và đề xuất ý kiến cải tiến của họ.

Nội trong thời gian rất ngắn, một phương án rõ ràng và hợp lý được hai bên thông qua đã được hoàn thiện và xây dựng, hiện thực hóa nền tảng điều khiển tự động thống nhất và hệ thống phân phối điện hoàn chỉnh của toàn nhà máy, kết quả cuối cùng hai bên đều rất hài lòng. Dự án đạt giải nhì trong kỳ thẩm định cấp quốc gia sau đó, đây cũng là điều hiếm hoi ở công trình mở rộng.

Một món quà đặc sản quê nhà

Sau một tuần làm việc căng thẳng, cuối tuần là thời gian vàng tự do của bản thân. Ở bên cạnh người nhà, thăm ông bà, hoặc đọc sách, không ai mong bị công việc quấy nhiễu.

Vào một ngày cuối tuần, khi tôi đang làm việc nhà, một chủ thầu ở vùng ngoài gọi điện đến và nói rằng thời gian xây dựng dự án do chính phủ quy định rất chặt chẽ, hiện đang trong giai đoạn lắp đặt thiết bị và vận hành thử. Việc vận hành thử hệ thống trạm biến áp và phân phối thường xuyên bị trục trặc, cán bộ kỹ thuật tại chỗ không thể giải quyết được. Bởi vì tôi là người phụ trách chuyên môn điện công trình, nên hy vọng tôi có thể đến hiện trường hỗ trợ giải quyết vấn đề. Tôi buông điện thoại xuống, sau khi giải thích với gia đình, thì vội vã đến công trường thi công ở thành phố khác.

Thành thật mà nói, lúc đó tôi mới tham gia công việc chưa lâu, ngành thiết kế thường là công việc lặp đi lặp lại và làm theo ý chủ quan của mình, không có nhiều kinh nghiệm điều chỉnh thử hay gỡ lỗi ở hiện trường. Hệ thống dây của các thiết bị điện rất nhiều và phức tạp, và trong tâm tôi thực sự không biết liệu có thể giải quyết được vấn đề lúc đó hay không. Đến hiện trường đang xảy ra sự cố, sau khi tìm hiểu tình hình, tôi cảm thấy không biết bắt đầu từ đâu. Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, chân tay lúng túng, vướng mắc vẫn chưa được giải quyết. Đối diện với ánh mắt mong đợi nhưng sau đó thất vọng của chủ thầu, nhà sản xuất thiết bị và kỹ thuật viên của công ty lắp đặt, một loạt những tâm của bản thân như tâm thể diện, tâm oán trách, tâm nóng nảy đều khởi lên, thật là tâm phiền ý loạn.

Sau bữa tối, tôi bắt đầu điều chỉnh lại tâm thái: mình là đệ tử Đại Pháp, phải buông bỏ chấp trước vào nhân tâm thì mới có thể sinh ra trí huệ và linh cảm. Tôi bắt đầu sắp xếp và suy xét rành mạch phân minh một lần nữa, làm rõ lại mạch suy nghĩ một lần nữa, tâm trạng càng bình tĩnh và chín chắn. Thời gian từng phút từng giây trôi qua trong vô thức, màn đêm buông xuống, tôi vẫn làm việc với một tâm thái không có tạp niệm và một tinh thần tràn đầy năng lượng. Đến ba giờ sáng, cuối cùng tôi đã tìm ra nguyên nhân sự cố, giải quyết được trục trặc, việc sửa lỗi và vận hành thử hệ thống biến áp phân phối đã thành công. Chủ thầu rất vui mừng, đích thân dùng xe hơi đưa tôi về khách sạn địa phương nghỉ ngơi.

Vào một ngày của Tết Nguyên đán năm ấy, người chủ thầu đặc cách lái xe đến thành phố nơi tôi ở, đặc biệt tặng tôi một món quà đặc sản quê nhà của anh ấy, bày tỏ sự cảm ơn với tôi!

Vị khách duy nhất trong ngày sinh nhật

Các kỹ sư thiết kế điện điều khiển tự động phải lựa chọn nhiều thiết bị điều khiển điện tử trong thiết kế, thường giao dịch với nhân viên kinh doanh sản phẩm. Cho dù nhân viên kinh doanh là người trẻ mới vào nghề hay người lão luyện thị trường, dù là nhân viên bình thường hay là chủ công ty, hễ đến viện thiết kế, thì tự nhiên đều trở thành người cầu cạnh các kỹ sư thiết kế.

Họ thường tỏ ra rất kính trọng, rất lễ độ. Thông thường kỹ sư thiết kế ngồi, còn họ thì đứng. Bất kể kỹ sư thiết kế có thái độ ra sao thì họ vẫn luôn tươi cười đáp lại. Khi kỹ sư thiết kế vui, sẽ nói chuyện với họ vài câu; khi bận thì lạnh lùng nói qua loa rồi bảo họ đi đi. Lúc không vui, đôi khi còn xem họ như nơi trút giận, phát tiết khiển trách mấy câu. Nếu nhân viên kinh doanh nào có cá tính hoặc tính cách hướng nội một chút, khi gặp phải chuyện bực tức này thường khóc, hoặc bỏ đi.

Tôi cảm thấy công việc của họ cũng không thực sự dễ dàng gì, nên tôi cũng rất khiêm nhường với họ. Tôi cũng mua một chiếc ghế đẩu đặt bên cạnh bàn, để khi họ đến có thể ngồi nói chuyện. Cho dù tôi bận bao nhiêu, cũng nhẫn nại lắng nghe họ giới thiệu, đối xử bình đẳng với nhau. Nếu thời gian cho phép, tôi sẽ nói với họ về những trải nghiệm của bản thân tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và những đạo lý nhân sinh mà mình lĩnh ngộ được từ trong Đại Pháp.

Từ trước đến nay, từ trong ra ngoài, từ trời Nam cho đến bể Bắc, chúng tôi thường nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Họ cũng rất thích trao đổi với tôi, cảm thấy đệ tử Đại Pháp nhìn vấn đề từ góc độ rộng lớn, sâu sắc, đặc biệt, khiến họ nhận được nhiều lợi ích. Rất nhiều nhân viên kinh doanh trở thành bạn bè với tôi. Trong số họ cũng có rất nhiều người thiện lương có chính nghĩa, khi nghe tôi nói chân tướng về việc đệ tử Đại Pháp bị bức hại tàn khốc, một số người còn lặng lẽ rơi lệ.

Có một nhân viên kinh doanh người Nội Mông Cổ, cậu ấy trẻ và rất có năng lực nghiệp vụ. Cậu ấy có nhiều bạn bè, giao tiếp rộng, thường tổ chức cho các nhà thiết kế trong thành phố ăn tối, giải trí và đi du lịch. Trong vòng chưa tới một năm, hầu hết các viện thiết kế trong thành phố đều chọn dùng sản phẩm của công ty cậu ấy. Thời điểm đó đúng vào những năm mà Trung Cộng bức hại Pháp Luân Công nghiêm trọng nhất. Lần đầu tiếp xúc với cậu ấy, tôi đưa cho cậu tấm danh thiếp do tự mình thiết kế, trên bề mặt danh thiếp có in câu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, điều này đã để lại ấn tượng rất sâu sắc cho cậu ấy. Hai chúng tôi cũng gặp nhau mấy lần.

Một ngày vào buổi trưa, cậu ấy bỗng gọi điện thoại hẹn tôi ra ngoài, nói rằng hôm nay là sinh nhật của mình. Cậu ấy nói rằng muốn mời tôi như một vị khách quý cùng cậu ấy trải qua một buổi sinh nhật ý nghĩa, khi đó tôi rất cảm động. Hai chúng tôi trò chuyện về những trải nghiệm cá nhân, về nhân sinh, về quyển “Cửu bình Cộng sản đảng” mà tôi đã tặng cậu. Cậu ấy nói, sau khi đọc xong “cửu bình”, cảm thấy đệ tử Đại Pháp thật tuyệt vời, khiến cậu rất khâm phục. Cậu ấy có lòng kính trọng và trân quý đối với Pháp Luân Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp, điều này luôn lưu lại ấn tượng sâu sắc trong tâm tôi.

Phản bổn quy chân, ngược dòng mà lên

Thuận theo sự trượt dốc của tiêu chuẩn đạo đức xã hội, ngành thiết kế cũng khó tránh khỏi. Nhưng là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, trong công việc, tôi không thể xuôi theo dòng chảy ấy. Chỉ khi trong tâm có Đại Pháp, chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn mà làm, thì mới có thể ngược dòng mà lên.

Hiện nay, điều mà lãnh đạo ở viện thiết kế lo lắng nhất là sự chậm trễ trong việc hoàn thành các nhiệm vụ thiết kế được giao. Dẫu thúc giục nhiều lần, nhưng những kỹ sư thiết kế vẫn muốn gì làm nấy, cứ chậm chạp, và tìm nhiều lý do dẫn đến việc bản thân không thể hoàn thành nhiệm vụ. Những vị lãnh đạo mà tôi từng làm việc chung đã thay đổi mấy nhiệm kỳ, họ đều rất yên tâm và tin tưởng khi giao nhiệm vụ cho tôi.

Bởi vì, là đệ tử Đại Pháp, tôi không nói dối, không oán trách hay than phiền. Khi đã hoàn thành tốt (trước hạn) thời gian được giao, tôi vẫn có thể làm thêm chút nữa cho đến lúc kết thúc thời gian hạn định. Có lần, lãnh đạo nói trước mặt mọi người trong bữa tiệc tối rằng, tôi tu luyện công này là tu tâm dưỡng tính và rất tốt.

Đối với các kỹ sư thiết kế mà nói, thì vật tư hay tài liệu kỹ thuật, tài liệu bản vẽ, quy trình chuyên môn hoặc công cụ đều là của cải và vốn riêng, đều là tư liệu quý giá được thu thập và tổng kết từ trong thực tiễn của mỗi người, nên thường sẽ không muốn chia sẻ với người khác. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi buông bỏ tâm danh lợi, khi người khác muốn tài liệu gì, chỉ cần tôi có, thì tôi sẽ cố gắng cung cấp cho họ.

Đối với lượng lớn các bản vẽ chuyên nghiệp điều khiển và tự động hóa, một số bản vẽ thiết kế phải đợi các chuyên ngành khác làm gần hoàn tất, rồi đề xuất điều kiện vẽ mới có thể triển khai thiết kế được. Nhưng về thời gian thì yêu cầu phải hoàn thành cùng lúc với các mảng khác nên thời gian thiết kế của chúng tôi ngắn và công việc cũng vất vả hơn. Tôi chú ý thấy rằng nhiều khi họ thực hiện các công việc đơn giản và lặp đi lặp lại, đến khi thực sự cần dồn sức để thiết kế phần then chốt thì thời gian không còn là mấy.

Vì vậy, tôi sử dụng thời gian rảnh rỗi của mình để học các kỹ thuật lập trình, phát triển một số chương trình vẽ thông minh cho chuyên ngành này và chuyên ngành khác, rồi cung cấp miễn phí cho mọi người. Điều này đã nâng cao đáng kể hiệu quả thiết kế và đã được lãnh đạo viện khẳng định. Vì vậy, mối quan hệ giữa các đồng nghiệp chuyên môn trong viện chúng tôi cũng rất hài hòa. Khi phó xuất, tôi cũng chưa bao giờ vì điều này mà mất đi bất cứ thứ gì. Do đó tôi cảm nhận sâu sắc rằng, sau khi hoàn tan trong Pháp, Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ liên tục không ngừng.

Nhận tiền hoa hồng từ chủ nhà máy là một quy tắc bất thành văn trong ngành thiết kế, và mọi người đều ngầm hiểu điều này. Việc mời mọi người dùng bữa và đến các địa điểm vui chơi giải trí cũng rất phổ biến. Một số chủ nhà máy tặng quà là thẻ tiền mặt trong các dịp lễ; với một dự án nào đó, chủ nhà máy còn trực tiếp nhét cho một túi đầy tiền mặt; một số chủ nhà máy thông qua hình thức chuyển khoản, trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản, con số có khi hơn 10.000 Nhân dân tệ.

Những lúc thế này, tôi sẽ nói với họ: “Đệ tử Đại Pháp là người tu luyện, người tu luyện có nguyên tắc làm việc và chuẩn tắc làm người của người tu luyện.” Sau đó tôi trả lại tiền cho họ. Đối với tiệc chiêu đãi, tôi cố gắng từ chối trong lịch sự, cũng để họ có thể hiểu được vì sao. Có những nơi tôi tuyệt đối không đặt chân đến (như câu lạc bộ đêm, massage, massage chân v.v..). Vì vậy họ rất tôn trọng tôi, và cảm thấy đệ tử Đại Pháp rất chính.

Nói đến thiết kế là nói đến sự thâm niên, nhưng trước các kỹ sư thiết kế trẻ, tôi không có bất kỳ sự kiêu ngạo nào. Khi họ cần giúp đỡ, tôi đều nhẫn nại giảng giải cho họ. Nếu bản thân tôi có thắc mắc nào đó, tôi cũng khiêm tốn hỏi các kỹ sư trẻ ấy.

Trong một lần làm công trình, lúc duyệt bản vẽ, tôi gặp phải một người trẻ mới vô làm không lâu ở bộ phận chức năng, cậu ấy gây khó dễ đủ điều cho tôi mà không có lý bất kỳ do gì. Tôi khắc ghi lời dạy của Sư phụ, tu bỏ tâm tranh đấu và tâm hư vinh của bản thân, giữ vững tâm tính, buông xuống cái tâm cảm thấy bị đối phương gây khó dễ. Về sau, tôi thấy được sự nghiêm túc và nhiệt tình của người trẻ ấy dành cho công việc, điều này cũng ít gặp trong xã hội hiện nay. Cuối cùng, chúng tôi đã xóa bỏ được rào cản giữa đôi bên, và cả hai đều nhận được lợi ích từ mối liên kết này.

Làm người, khi chúng ta không bị danh lợi tình quấy nhiễu, thì cuộc sống mới vui vẻ, và đây là sự thật.

Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa có thể đọc được vô vàn những câu chuyện kỳ diệu của các đệ tử Đại Pháp, khởi lên chính niệm đối với Pháp Luân Đại Pháp, bước lên thuyền Pháp tiến sang thế kỷ mới, và được Pháp Luân Đại Pháp cứu độ.

(Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/24/【庆祝513】电气工程师-修炼开智开慧-426072.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/26/193344.html

Đăng ngày 26-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share