Bài viết của một học viên Đại Pháp trẻ tuổi tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2020] 20 năm trước tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi lên bảy tuổi. Hôm nay, tôi xin chia sẻ về những trải nghiệm và thể hội của bản thân trong quá trình giảng thanh chân tướng.

Học cấp hai

Một thời gian ngắn sau khi tôi bắt đầu học trung học cơ sở, Đảng Cộng sản Trung Quốc(ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Trong suốt hai năm học đầu, tôi không học Pháp nhiều và thiếu chính niệm. Tôi không dám nói với các bạn của mình rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thỉnh thoảng, tôi cùng bố mẹ đi phân phát tài liệu về môn tu luyện.

Một tối, bố mẹ cùng tôi đến khu vực dân cư để phát tài liệu. Chúng tôi đi bộ trên một con đường hẹp với nhiều nhà ở bên ngoài và đặt một cuốn tài liệu ở cổng vào của mỗi ngôi nhà. Một lúc sau, tôi nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi trước nhà ông ấy. Mẹ tôi ra hiệu cho chúng tôi cần nhanh chóng rời đi. Tôi nghĩ rằng người này chắc hẳn là có duyên phận, vì vậy tôi không rời đi cùng mẹ. Tôi đến đó cùng một bản photo cuốn Cửu Bình. Tôi đi đến đưa cho ông ấy cuốn sách và trịnh trọng nói: “Cuốn sách này rất trân quý. Xin bác hãy đọc và trân trọng nó.”

Khi tôi tốt nghiệp trung học cơ sở, thông qua việc học Pháp nhiều hơn, tôi dần trở nên chính niệm hơn. Tôi bắt đầu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho những người bạn thân thiết. Một vài người bạn cùng lớp đã đồng ý với những điều tôi nói. Một bạn nữ thậm chí còn bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Camera giám sát chưa được lắp đặt ở trường và vì thế trong giờ nghỉ trưa, tôi đã hướng dẫn bạn ấy luyện công ở một chỗ kín đáo. Vài bạn học không tiếp nhận chân tướng về những điều tôi nói và đặt rất nhiều câu hỏi. Thỉnh thoảng tôi không thể trả lời họ. Nhìn lại, bây giờ tôi có thể trả lời tất cả những câu hỏi đó một cách rõ ràng.

Khi không thể giảng chân tướng tốt, tôi đã suy nghĩ rằng làm sao có thể làm tốt hơn vào thời gian tới. Tôi cũng cẩn thận lắng nghe cách mà bố mẹ tôi nói với mọi người về cuộc bức hại và đọc các bài chia sẻ của đồng tu về cách họ giới thiệu Đại Pháp. Bằng cách này, tôi dần dần cải thiện hơn khi giới thiệu cho mọi người về môn tu luyện. Trên bề mặt, tôi học cách giảng chân tướng thông qua công việc khó khăn. Nhưng thực tế, tôi biết rằng Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã khai mở trí huệ cho tôi. Miễn là tôi có tâm cứu người, Sư phụ sẽ an bài cơ hội cho tôi.

Học cấp ba

Khi tôi lên trung học phổ thông, những suy nghĩ của tôi không chính và tôi không dám nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp trong môi trường mới. Tuy nhiên, vào năm học thứ hai, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho các bạn và giáo viên. Một vài người trong số họ đã thoái xuất khỏi Trung Cộng và các tổ chức liên đới của nó.

Trong một khoảng thời gian, giáo viên chính trị thường vu khống Đại Pháp trong lớp chúng tôi. Điều này khiến tôi cảm thấy buồn. Lúc đó, tôi đã không tu luyện tốt và không liễu giải được Chính Pháp là gì. Nhưng tôi biết rằng tôi được thụ ích rất nhiều từ Đại Pháp. Khi nghe những vu khống của một số người về Đại Pháp, tôi cũng biết rằng bản thân mình đã sai khi không nói chân tướng Đại Pháp cho mọi người. Vì vậy, tôi đã học Pháp nhiều hơn để gia trì chính niệm.

Sau đó, giáo viên ấy lại phỉ báng Đại Pháp. Tôi giơ tay và đứng dậy nói rằng: “Thưa thầy! Mong thầy đừng nói vậy. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện. Vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn là một màn kịch”. Thầy giáo và 70 học sinh khác trong lớp yên lặng lắng nghe tôi nói. Bạn cùng lớp kéo áo tôi và bảo tôi hãy dừng lại nhưng tôi không dừng lại cho đến khi tôi kết thúc những gì cần nói.

Sau khi ngồi xuống, giáo viên chính trị nói với một giọng điệu đe dọa: “Tôi không biết trường này sẽ xử lý em thế nào nhưng tôi biết một học sinh trung học sẽ gặp rắc rối khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”. Tôi lại đứng lên, không lo sợ và nói rằng: “Vâng. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang bị bức hại. Các thành viên trong gia đình của em đã bị bức hại nhiều lần vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một nữ học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bức hại đến chết ở khu vực chúng em. Tuy nhiên, Pháp Luân Đại Pháp là Chính Pháp và đã được hồng truyền trên toàn thế giới”. Khi nghe điều này, giáo viên chính trị dần giảm bớt giọng xuống.

Sau khi ngồi xuống, tôi không thể ngăn được dòng nước mắt. Tôi thấy xúc động bởi vì nhìn thấy vô số các vị Thần ở trên đầu mình, bảo hộ và gia trì cho tôi trong khi tôi nói. Tôi cũng nhìn thấy những Thiên thần chơi trống và các vị tiên nữ trải hoa. Những cảnh tượng mỹ lệ và thù thắng khiến tôi kinh ngạc. Đó là lần duy nhất mà tôi có thể nhìn thấy bằng thiên mục trong suốt hơn 20 năm tu luyện.

Sau đó, mẹ của một bạn nữ rất nhút nhát nói với tôi rằng tôi đã làm thay đổi hoàn toàn nhân sinh quan của con gái cô ấy. Khi tôi tốt nghiệp cấp ba, một bạn nam hiếm khi trò chuyện với tôi đã nói rằng cậu ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy sự can đảm lớn từ tôi khi lên tiếng trong lớp vì nhìn tôi giống một cô gái hiền lành.

Sau khi giảng chân tướng trên lớp, tôi đã không kể với ai trong gia đình về những điều đã xảy ra vì không muốn họ lo lắng cho tôi. Cuối cùng, sáu tháng sau tôi đã nói với họ điều này. Họ đều ngạc nhiên và hạnh phúc vì tôi đã lên tiếng.

Tôi không gặp rắc rối sau khi lên tiếng trong lớp. Nhưng về sau, có vẻ như tất cả giáo viên đều biết rằng tôi là một đệ tử Đại Pháp. Trong một khoảng thời gian, môi trường tu luyện ở trường của tôi khá tốt. Tôi đã phát cửu bình và các tài liệu chân tướng trong lớp. Nhiều bạn học nói rằng họ rất thích chúng. Một vài người bạn muốn tôi đưa thêm tài liệu chân tướng cho họ.

Tôi đã làm tốt bài thi tuyển sinh và đỗ vào một trường đại học uy tín.

Sư phụ giảng rằng chúng ta cần học Pháp nhiều hơn. Tôi thể ngộ điều này một cách sâu sắc trong tu luyện cá nhân của bản thân mình. Nếu chúng ta học Pháp nhiều hơn, chúng ta sẽ có chính niệm mạnh hơn và có thể hoàn thành thệ nguyện từ tiền sử. Tất nhiên, điều căn bản nhất đối với một người tu luyện là nghe các bài giảng Pháp và chiểu theo lời dạy của Sư phụ.

Sư phụ giảng :

“Kỳ thực bất kể chúng tôi [đối xử] với ai thế nào đi nữa, cũng chỉ có một Pháp này; chỉ cần tuân theo Pháp này mà làm, đó mới là tiêu chuẩn chân chính”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Chính niệm khi bố mẹ bị bức hại

Bố mẹ tôi đã bị bức hại vài lần khi tôi còn nhỏ. Nó diễn ra hết lần này đến lần khác. Khi về nhà, tôi thấy bố mẹ đã bị bắt và bầu không khí ấm áp trong nhà chúng tôi đột nhiên biến mất. Nỗi buồn phiền trở nên dữ dội. Tôi cố gắng loại bỏ những chấp trước này và không để bản thân ở trong phiền muộn.

Sư phụ giảng:

“Cật khổ đương thành lạc”. (Khổ kỳ tâm chí, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

“Lấy chịu khổ làm vui”. (Khổ kỳ tâm chí, Hồng Ngâm)

Tôi không bao giờ nói với cha mẹ về nỗi sợ hãi và sự đau đớn của mình bởi vì tôi không muốn can nhiễu đến sự tu luyện của họ và các hạng mục chứng thực Pháp. Khi bố mẹ bị bắt, tôi sống với ông bà. Tôi cũng không để ông bà biết về sự đau đớn trong tim tôi. Khi nhớ cha mẹ, tôi sẽ trốn dưới chăn và khóc thầm trong đêm. Tôi không muốn ông bà cảm thấy buồn.

Năm 1999, mẹ tôi cùng các học viên khác đến quảng trường Thiên An Môn để lên tiếng cho Pháp Luân Đại Pháp. Cha tôi cũng muốn đi nhưng ông do dự vì lo lắng để tôi ở lại một mình. Tôi dứt khoát nói với cha rằng: “Cha hãy đi ạ. Đừng lo lắng cho con. Con có thể sống với ông bà”.

Khi cha mẹ tôi bị bắt giữ, tôi đến trại tạm giam để yêu cầu thả họ ra. Tôi không dám nói quá nhiều. Tuy nhiên, tôi đã vượt qua sự sợ hãi và đi đến đó với người thân trong gia đình.

Tôi không hiểu những đứa trẻ có suy nghĩ phụ diện về cha mẹ của chúng chỉ đơn giản là do ĐCSTQ bức hại họ vì tu luyện Đại Pháp. Họ biết rằng cha mẹ mình là những người tốt và Đại Pháp là Chính Pháp. Họ không nên sợ hãi trước tà ác Trung Cộng và phàn nàn về cha mẹ vô tội của mình.

Đại học

Sau khi bắt đầu vào đại học, một số học viên nói rằng tôi không nên giảng chân tướng một các tùy tiện ở trường vì nó có thể ảnh hưởng đến tương lai của tôi. Tôi đã không tinh tấn vào khoảng thời gian đó. Vì vậy, tôi đã nghe theo những gì họ nói và không nói gì về Đại Pháp. Tôi đã buông lơi, hiếm khi học Pháp và cư xử như một người thường. Quan hệ giữa tôi và các bạn khác trong ký túc xá trở nên căng thẳng và khiến tôi cảm thấy chán nản.

Tôi nghe nói rằng một đồng tu trẻ giúp các bạn cùng lớp thoái xuất khỏi các tổ chức của Trung Cộng. Tôi nghĩ trong tâm rằng tôi đã bị tụt lại phía sau. Tôi không chỉ không thức tỉnh chúng sinh mà còn gây mâu thuẫn với họ. Điều này sẽ không thể tái diễn nữa. Tôi quyết định sẽ tu luyện tinh tấn.

Khi trở về nhà trong suốt kỳ nghỉ, tôi đã nhờ những học viên trong thị trấn tìm giúp tôi một nhóm học Pháp trong thành phố nơi mà tôi đang học. Cuối cùng, họ đã tìm ra một điểm học Pháp nhóm cho tôi và tôi đến nhà một đồng tu để học Pháp mỗi tuần. Kết quả là, trạng thái tu luyện của tôi đã cải thiện rất nhiều.

Tuy nhiên, không lâu sau đó tôi rơi vào một mối tình với người thường khiến việc học Pháp của tôi bị gián đoạn. Tình yêu ngọt ngào trong một khoảnh khắc đã tan vỡ và gây đau đớn ngay sau đó. Nó thật sự làm lãng phí thời gian và tôi không thể kiểm soát được bản thân. Tôi quỳ xuống đất và khóc cầu xin Sư phụ giúp tôi. Đồng thời, tôi cũng quyết tâm tu tốt trở lại. Tôi đọc tất cả các bài giảng của Sư phụ trong suốt kỳ nghỉ. Sau khi học Pháp, tôi cảm thấy tĩnh tâm hơn. Mối quan hệ giữa tôi và bạn nam đó đã kết thúc một cách tự nhiên và yên bình.

Vào năm cuối đại học, tôi đã đọc nhiều bài chia sẻ về cách mà các đồng tu đã nói chuyện với mọi người trên phố và nói với họ chân tướng về Đại Pháp. Tôi suy nghĩ tôi nên làm giống như vậy. Vì thế, tôi cầm các tài liệu và đi trên phố. Đáng tiếc là tôi không dám nói với người lạ. Thỉnh thoảng, tôi đã để lại các tờ rơi trên ghế ngồi khi tôi bắt xe buýt hoặc đi đến một số khu dân cư để phân phát chúng. Vì đi xe buýt đường dài đến trại tạm giam địa phương nên tôi sẽ phát chính niệm và sau đó để lại cuốn sách chân tướng nhỏ trong khu vực gần đó.

Một ngày, sau khi học Pháp cùng các đồng tu, tôi quyết tâm giảng chân tướng trực diện giới thiệu về Đại Pháp. Khi một người đàn ông trung niên đi về phía tôi, tôi chầm chậm đến trước ông và giảng chân tướng về Đại Pháp và sau đó khuyên ông ấy thoái xuất khỏi Trung Cộng. Ông ấy lắng nghe rất chăm chú rồi cuối cùng nói: “Giọng cháu quá nhỏ. Ta không thể nghe thấy cháu nói gì”. Tôi cảm thấy bực bội. Ngạc nhiên thay, ông ấy lại nhìn thấy tôi đang buồn bã và nói: “Ta sẽ nghe cháu và thoái xuất khỏi Trung Cộng”. Giờ đây khi nghĩ lại, đáng lẽ ra tôi nên nói lớn hơn và giảng chân tướng lại cho ông ấy.

Tôi đã gặp một người phụ nữ với vẻ ngoài phúc hậu và muốn giảng chân tướng cho cô ấy nhưng có một chút lo sợ. Cuối cùng khi mở miệng, tôi chỉ nói: “Xin hãy chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn và trở thành một người tốt”. Nhìn lại, tôi thấy mình đã quá đường đột nhưng cô ấy lại nhìn tôi rất nghiêm túc và nói: “Được! Tôi sẽ ghi nhớ”. Đây đúng là sự khích lệ từ Sư phụ.

Vào một tối mùa đông lạnh giá, tôi đặt một cuốn cửu bình vào trong túi với dự định rằng sẽ gửi tặng người nào đó. Tôi đã gặp một người phụ nữ trung niên và tặng dì ấy cuốn sách. Dì rất thích thú và bắt đầu trò chuyện với tôi. Tôi nói với dì về lúc tu luyện khi còn nhỏ và tôi đã được thụ ích từ Đại Pháp như thế nào. Tôi cũng nói với dì chân tướng vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn. Dì nói: “Giờ thì ta đã biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt”. Dì nói rằng mình không hiểu sao các học viên lại viết về Đại Pháp và cuộc bức hại ở trên những bức tường. Tôi nói với dì: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp làm điều này vì Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thao túng hết thảy bộ máy tuyên truyền trong nước. Chúng cháu không có kênh thông tin nào để lên tiếng và vạch trần những lời vu khống của họ. Chúng cháu cần dùng những cách khác nhau để nói với mọi người chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp”. Dì ấy đã minh bạch những gì tôi nói. Chúng tôi trò chuyện gần một tiếng đồng hồ trên phố trong đêm đông giá lạnh. Mặc dù thời tiết rét buốt, nhưng dì thấy rất hạnh phúc và cảm ơn tôi trước khi rời đi.

Làm tốt công việc và chứng thực Pháp

Sau khi tôi bắt đầu đi làm, tôi chỉ giảng chân tướng tại nơi làm việc. Sau đó, các đồng nghiệp nói rằng tôi là một người rất tốt. Nhiều người nói rằng tôi được giáo dục tốt, rất dịu dàng và những nhận xét tích cực khác. Họ nói rằng có quá ít phụ nữ giống như tôi trong xã hội hiện nay. Tôi biết rằng tôi có được phong thái chuẩn mực ấy vì tôi là một đệ tử Đại Pháp. Sao tôi lại không tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng nhỉ? Vì vậy, tôi bắt đầu giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp đến rất nhiều người trong công ty. Mặc dù hầu hết trong số họ không thoái xuất khỏi Trung Cộng ngay sau đó nhưng biết đến chân tướng sẽ mở ra một con đường được đắc cứu của họ sau này.

Trong khi đi taxi, tôi muốn giảng chân tướng cho người lái xe nhưng tôi nhìn thấy một chiếc camera ở trong xe và có chút do dự. Tuy nhiên, trong khi tôi nhìn thấy gương mặt mệt mỏi của tài xế và nghĩ anh ấy đã tranh tranh đấu đấu như thế nào chỉ để kiếm sống, tôi nghĩ rằng thật không dễ dàng khi hạ từ thiên quốc xuống nơi nhân gian hiểm ác này để được đắc cứu. Làm sao tôi có thể không nói cho anh ấy chân tướng được? Vì vậy, tôi đã giới thiệu Đại Pháp cho người tài xế.

Khi tôi ở trên chuyến bay vào rạng sáng và bị mất ngủ vào buổi tối hôm trước, tôi đã lên kế hoạch ngủ sau khi lên máy bay. Tuy nhiên, người phụ nhữ ngồi đối diện bắt đầu trò chuyện với tôi . Mặc dù rất buồn ngủ nhưng tôi nghĩ rằng cô ấy có duyên phận với mình và cô ấy ở đây để biết chân tướng. Vì vậy, tôi nói chuyện với cô trong suốt ba giờ đồng hồ trên chuyến bay. Lúc đầu cô ấy có chút nghi ngờ nhưng sau đó còn đồng tình với những lời tôi nói. Khi máy bay hạ cánh, cô ấy và những người ngồi đối diện tôi nói rằng tôi trông rất quý phái.

Giảng chân tướng

Không động tâm bởi phản ứng của người thường

Qua nhiều năm, tôi đã gặp nhiều loại người khi giảng chân tướng về Đại Pháp. Vài người đồng ý với chân tướng ngay tức khắc, một số người thì hoài nghi, một số lo lắng cho an toàn của tôi, một số khác không muốn nghe và có người còn cười tôi. Điều quan trọng là không nên bị ảnh hưởng bởi cảm xúc mà chúng ta gặp phải.

Sư phụ giảng:

“Phật nào, Đạo nào, Thần nào, ma nào, đều chớ có mong động được cái tâm của tôi’, như thế nhất định có [hy] vọng sẽ thành công”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta không nên quá hoan hỷ khi gặp những người sẵn sàng lắng nghe chân tướng. Và cũng không nên lo lắng khi có người phản đối chân tướng lúc ban đầu. Chúng ta không nên cảm thẩy nản lòng khi chúng sinh không muốn nghe chân tướng. Chúng ta nên đối đãi với họ bằng tâm thái từ bi nếu họ không muốn nghe. Vài người có thể sẽ tranh luận lại nhưng đó là do họ muốn biết chân tướng. Sau đó, chúng ta nên phát chính niệm trước rồi nói chuyện với họ về một số chủ đề mà họ ưa thích. Chúng ta có thể trả lời các câu hỏi một cách tự nhiên. Hãy đảm bảo tu luyện cá nhân vững chắc cho dù chúng ta có gặp bất kể phản ứng nào. Chúng ta chỉ có thể nghe theo lời Sư phụ:

“Chân tu Đại Pháp

Duy thử vi đại”. (Đắc Pháp, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

Chân tu Đại Pháp

Chỉ đó là lớn“. (Đắc Pháp, Hồng Ngâm)

Thiện đãi chúng sinh

Trong quá trình học Pháp, tôi cảm nhận rằng Sư phụ luôn trân quý từng sinh mệnh. Mặc dù xã hội đang trong loạn tượng và đạo đức con người đang trượt dốc nhưng rất nhiều người là có thể cứu được. Một vài người phản đối chân tướng khi lần đầu nghe thấy nhưng rất có thể họ sẽ tiếp nhận vào lần thứ hai. Vài người đã lắng nghe chân tướng sau khi tôi phát chính niệm một lúc. Một lần, tôi giảng chân tướng cho một người này. Họ trông có vẻ không để tâm lắm nhưng sau đó anh ấy nói với tôi rằng mình đã niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo khi đang trong khủng hoảng tinh thần. Vì vậy, chúng ta nên từ bi với chúng sinh. Chúng ta nên nghe theo Sư phụ và dụng tâm tận sức cứu người.

Sư phụ giảng:

“Sinh sinh luân hồi khổ đẳng đoạn can trường

Hồng trần dục hải vô tận đầu

Tựu vi giá khán tự bình thường đích chỉ nhất trương”. (Lưu ý, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

Cái khổ của bao đời luân hồi bằng như cắt gan dứt ruột

Bể dục cõi hồng trần không có bờ bến

Chính là để đọc được tờ [chân tướng] trông rất bình thường này”. (Lưu ý, Hồng Ngâm III)

Giải khai nút thắt trong tâm chúng sinh

Sư phụ giảng:

Giải khai tâm toả

Bất tín lương tri hoán bất hồi“. (Tế thế, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

“Cởi khoá trong tâm

Không tin rằng không gọi lương tri trở lại được”. (Tế thế, Hồng Ngâm III)

Trong vài năm đầu, tôi không biết phải làm thế nào để nói chân tướng Đại Pháp cho mọi người. Sau khi đọc các bài thơ, tôi mới minh bạch rằng tôi cần phải giải khai nút thắt trong tâm chúng sinh. Tôi đã thấy nhiều người không biết rằng vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn là giả. Nếu tôi không nói với họ đó là vu khống, có thể họ sẽ không tiếp nhận chân tướng.

Tôi nghe nhiều người nói rằng: “Bạn tu luyện gì cũng được, chỉ cần đừng đi lệch”. Điều này có nghĩa rằng họ nghi ngờ về Đại Pháp. Họ tin theo tuyên truyền và rất có thể sẽ bị hủy trong tương lai. Vì vậy rất nhiều lần, tôi đã nói chân tướng cơ bản về Đại Pháp cho họ.

Có người vẫn không thể tin rằng những vu khống rợp trời rợp đất về Đại Pháp như vậy lại xuất hiện trên TV. Tôi nói với họ rằng Trung Cộng đã xuyên tạc lịch sử như thế nào, thao túng bộ máy tuyên truyền để hủy hoại người tốt và khi muốn hạ bệ ai đó thì nó toàn bôi nhọ người khác trước.

Một số người không minh bạch bản chất tà ác của Trung Cộng và nghĩ rằng Trung Cộng cũng như là Trung Quốc. Tôi nói với họ về lịch sử của Trung Cộng và nó đã được thành lập như thế nào ở châu Âu rồi lan rộng từ Nga đến Trung Quốc. Thông qua cách này, họ đã hiểu ra Trung Cộng không phải là Trung Quốc.

Vài người lớn nói rằng họ đã không còn là thành viên của Đội thiếu niên và Đoàn thanh niên nữa vì đã quá tuổi. Tôi nói với họ rằng khi họ gia nhập vào các tổ chức này, họ đã giơ nắm tay và thề sẽ cống hiến mạng sống của họ cho nó. Không có tổ chức nào lại yêu cầu người ta cống hiến mạng sống cho nó. Duy chỉ có Trung Cộng là buộc các thành viên phải có lời thề độc như vậy. Thoái xuất khỏi Trung Cộng là cách tự cứu lấy mình.

Thỉnh thoảng, có những người không nghe bất cứ điều gì. Vì vậy, tôi không biết nút thắt trong tâm của họ là ở gì. Khi mọi người đang trong vội vã thì tôi chỉ có thể nói một vài từ. Trong trường hợp này, tôi đã nói sơ lược rõ ràng những chân tướng cơ bản về Đại Pháp và bản chất tà ác của Trung Cộng.

Chú ý an toàn

Khi nói về Đại Pháp và cuộc bức hại, chúng ta nên chú ý giữ an toàn cho bản thân. Một lần, khi tôi giảng chân tướng cho một bạn cùng lớp trông có vẻ không có thiện cảm với tôi lắm, tôi cảm thấy cô ấy bắt đầu ghi âm những gì tôi nói. Vì nghĩ rằng ngừng nói là bất lịch sự nên tôi vẫn tiếp tục đối thoại nhưng lựa chọn từ ngữ cẩn thận và không đề cập đến Đại Pháp.

Thỉnh thoảng, trạng thái tu luyện của tôi không tốt lắm. Mặc dù vậy, tôi thật sự muốn nói với mọi người về Đại Pháp khi gặp họ. Vì vậy, tôi tự khích lệ bản thân, xin Sư phụ bảo hộ và phát chính niệm. Sau đó, tôi cảm thấy có năng lượng giảng chân tướng hơn.

Mỗi từng cơ hội giảng chân tướng đều rất thần thánh

Tôi hiểu rằng từng cơ hội giảng chân tướng mà tôi gặp phải đều là thần thánh và tôi nên đối đãi một cách nghiêm túc. Chúng sinh trên Trái Đất đều là từ thiên thượng đến. Họ luân hồi từ đời nay qua đời khác chỉ để chờ đợi đến khoảng khắc này khi ta nói với họ chân tướng. Vì vậy, khi chúng ta nói với họ về Đại Pháp, chúng ta cần đối đãi nghiêm túc. Chúng ta nên dùng phía Thần của mình khi giảng thanh chân tướng.

Sư phụ giảng:

“Nhĩ hữu phạ – Tha tựu trảo”. (Phạ Xá, Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

“Các vị mà sợ, nó sẽ bắt bớ”. (Sợ Chi, Hồng Ngâm II)

Phần kết

Sư phụ giảng:

“Hoàn cảnh nới lỏng rồi, gan lớn hơn một chút, tâm sợ hãi nhỏ đi một chút, nhưng không phải không có tâm sợ hãi, tâm sợ hãi nhỏ đi thì là dám rồi, dám bước ra rồi”. (Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [2014])

“Về lực mạnh yếu mà nói, thì những người mà thường đi giảng chân tướng, quả thực rất xuất sắc, cũng rất có kinh nghiệm, số lượng [tam thoái] làm được cũng rất lớn”. (Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [2014])

Tôi thật sự muốn đạt đến trạng thái này trong tu luyện, hy vọng rằng tôi có thể cải thiện bản thân hơn. Vì vậy, tôi nhìn lại cách hành xử của mình và các từ mà tôi dùng khi nói với mọi người và đúc kết ra kinh nghiệm cho bản thân.

Cuối cùng, tôi muốn chia sẻ một bài thơ trong Hồng Ngâm II:

“Tịnh liên Pháp trung sinh

Từ bi tán hương phong

Thế thượng sái cam lộ

Liên khai mãn thiên đình”. (Hương Liên, Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

Hoa sen tinh khiết sinh ra từ trong Pháp

Từ bi theo gió mà tỏa ra mùi thơm

Vẩy sương ngọt [cam lộ] trên cõi đời

Hoa sen nở khắp sân đình trên trời”. (Hương Liên, Hồng Ngâm II)

Bài viết này chỉ là thể ngộ hiện tại của người viết muốn chia sẻ cùng các học viên để chúng ta có thể “Tỉ học tỉ tu” (Thực tu, Hồng Ngâm).

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/24/416774.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/17/191434.html

Đăng ngày 26-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share