Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-05-2021] Năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong vòng hai tháng, tất cả bệnh tật của tôi đều tan biến. Tôi có thể đi lại nhanh nhẹn và hoạt bát như bình thường.
Trước đó, tôi bị mắc chứng rối loạn lo âu tim nghiêm trọng, rối loạn chức năng tự chủ và bệnh Ménière. Do vậy tôi từng bị mệt mỏi kinh niên, mất ngủ, bị đột quỵ một lần, và thường xuyên ngất xỉu. Điều đó khiến tôi thường xuyên phải xin nghỉ ốm tại nơi làm việc và chồng tôi luôn phải đi khắp nơi tìm các bác sỹ giỏi nhất để điều trị cho tôi. Tất cả những điều này cũng đã ảnh hưởng đến hiệu quả làm việc của ông ấy.
Trước mỗi chuyến công tác, chồng tôi đều lo lắng không biết làm thế nào để nói với tôi về sự vắng mặt trong thời gian tới của mình. Ngay khi nghe tin, tôi sẽ ngất xỉu vì căng thẳng khi biết phải ở nhà một mình. Đó là một cơn ác mộng cho cả gia đình tôi.
Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã cứu rỗi tôi. Ngài đã ban cho tôi một sức khỏe tốt, giúp tôi trở thành một người tốt hơn nữa, và dẫn dắt tôi trên con đường trở về nơi nguyên lai của mình. Tôi năm nay gần 70 tuổi nhưng tôi khỏe mạnh hơn một số thanh niên ở độ tuổi 20. Tôi làm mọi việc trong gia đình, bao gồm cả việc nhà và chăm sóc cháu cùng mẹ già. Gia đình, hàng xóm và đồng nghiệp của tôi đều biết được điều này.
Trong thời gian rảnh rỗi, tôi thường chia sẻ với mọi người những trải nghiệm tích cực của tôi về Pháp Luân Đại Pháp và lật tẩy những tuyên truyền thù hận chống lại môn tu luyện này của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi cũng kêu gọi mọi người hãy thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ để có một tương lai tốt đẹp hơn. Dưới đây là một số ví dụ.
“Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cô bảo tôi làm”
Một lần nọ, tôi nói chuyện với ba người về Đại Pháp trước một cửa hàng. Từ các giá trị đạo đức truyền thống của Trung Quốc đến nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn mà các học viên Pháp Luân Đại Pháp trân quý, tôi nói với họ Pháp Luân Đại Pháp thực sự là gì và tại sao cuộc bức hại Đại Pháp của ĐCSTQ là phi pháp.
Một người đàn ông lớn tuổi đang yên lặng lắng nghe đột nhiên nói: “Những gì cô nói rất có ý nghĩa. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cô bảo tôi làm.“
Tôi chân thành nói: “Nhiều người đã trở nên băng hoại về mặt đạo đức. Nếu có thêm nhiều người có thể ghi nhớ tầm quan trọng của việc làm người tốt, điều đó sẽ giúp ích cho họ nói riêng và toàn xã hội nói chung.”
Sau đó tôi bảo ông ấy ghi nhớ hai cụm từ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.
Ông rất xúc động và cho biết sẽ ghi nhớ chân ngôn này.
Đúng lúc đó, một chiếc ô-tô tấp vào đón ông. Trước khi rời đi, ông vẫn nhẩm đi nhẩm lại chín chữ này.
Câu chuyện này cho thấy mọi người đang chờ nghe về Pháp Luân Đại Pháp từ các học viên chúng ta. Vì vậy, bất cứ khi nào nói chuyện với mọi người, tôi đều nói với họ về Đại Pháp để họ có thể được cứu.
“Tôi sẽ giúp những người khác làm điều tương tự”
Có lần, tôi trò chuyện với một người bán bánh trôi rong. Sau khi biết Pháp Luân Đại Pháp là gì và ĐCSTQ đã bức hại môn tu luyện này như thế nào, anh ấy đã ngay lập tức đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.
Sau đó, tôi đưa cho anh một ổ USB chứa các video về Pháp Luân Đại Pháp và nói: “Đây là điều vô giá.” Tôi bảo với anh rằng nhiều người cảm thấy mất phương hướng trong cuộc sống và thông tin này sẽ giúp ích cho họ. Tôi cũng hy vọng anh có thể sao chép ổ USB này và chuyển nó cho những người khác, giống như tôi đã làm.
Người bán bánh trôi tin điều đó. Một lúc sau, anh thu dọn bàn bán hàng và nói: “Tôi sẽ về nhà ngay đây và vừa ăn vừa xem. Tôi cũng sẽ nói với nhiều người hơn nữa về nó bởi vì điều này hết sức quan trọng.”
Tôi cảm thấy xúc động trước những lời nói của anh ấy và nhìn thấy hy vọng cho xã hội của chúng ta.
Quan chức chính phủ tháo huy hiệu Đảng
Một lần nọ, tôi giải thích cho một người về những lợi ích của Pháp Luân Đại Pháp, việc ĐCSTQ lạm dụng hệ thống pháp lý của Trung Quốc để bắt giữ và tra tấn các học viên như thế nào, cuộc bức hại đã giết hại các học viên và chia cắt gia đình họ ra sao, và việc chính quyền thậm chí đã giết hại các học viên và bán nội tạng của họ để phục vụ ngành cấy ghép.
“Bà có biết tôi là một quan chức chính phủ đến đây để kiểm tra không?” ông vừa hỏi vừa đưa cho tôi xem thẻ căn cước của ông.
Tôi trả lời: “Điều đó không thành vấn đề. Ông biết đấy, bất kể chúng ta làm công việc gì, sức khỏe và sự an toàn luôn là điều quan trọng nhất.”
Khi tôi nói về việc thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ để có một tương lai an toàn, ông ấy ngay lập tức đồng ý. Ông cũng tháo huy hiệu Đảng đang đeo và nói rằng ông sẽ xem các video trong ổ USB mà tôi đưa cho ông.
Tiền lương bị trì hoãn
Tôi từng gặp một người đàn ông trong thang máy và chúng tôi trò chuyện với nhau. Ông nói, “ĐCSTQ thực sự bại hoại, các quan chức đã vét sạch tiền của và hầu như không để lại gì cho chúng ta. Người chủ của tôi đã không có tiền để trả lương cho tôi trong vài tháng qua. Nếu không được trả lương, tôi sẽ không còn nhiệt huyết nữa.”
Tôi gật đầu và nói thêm rằng sự tàn bạo của ĐCSTQ đã ảnh hưởng đến mọi người trong xã hội, đặc biệt là các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói, để làm cho mọi thứ tồi tệ hơn nữa, chính quyền này đã bịa đặt nhiều lời dối trá nhằm kích động thù hận đối với Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giải thích tại sao mọi người nên cắt đứt quan hệ với ĐCSTQ.
Ông nói với tôi ông là một Đảng viên và sẵn sàng thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ngay lúc đó, cửa thang máy mở ra và chúng tôi chào tạm biệt nhau.
Phó cảnh sát trưởng
Một buổi tối mùa hè nọ, có một người đàn ông đang ngồi một mình bên đường. Tôi chào ông ấy và chúng tôi bắt đầu nói chuyện. Khi biết ông đến từ một thành phố khác, tôi hỏi có nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp trong khu vực của ông ấy không. Ông trả lời có. Thực ra ông chính là phó cảnh sát trưởng ở đó và nhiều học viên đã bị bắt giữ.
Tôi nói, “Ông biết đấy, những học viên đó là những người vô tội. Ông sẽ không gây khó khăn cho họ, đúng không?”
Chúng tôi nói chuyện với nhau một lúc. Ông hỏi tại sao các học viên bị giam giữ lại tuyệt thực. “Bởi vì họ đã bị oan,” tôi giải thích. Tôi nói các học viên Pháp Luân Đại Pháp muốn trở thành những công dân tốt hơn nữa bằng cách tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.
Tôi tiếp tục nói, “ĐCSTQ không chỉ bắt giữ những người vô tội này mà còn buộc họ từ bỏ đức tin của mình. Họ bị ngược đãi vô cớ và không có nơi nào để kháng cáo. Đó là lý do tại sao họ sử dụng biện pháp ôn hòa này để đòi hỏi các quyền cơ bản của họ”.
Khi chúng tôi tiếp tục nói chuyện, tôi đã trả lời tất cả các câu hỏi của ông. Sau đó ông đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ông nói, “Đây là một ngày đặc biệt đối với tôi, và tôi sẽ nhớ ngày này rất rõ. Thực ra vợ tôi có sức khỏe không tốt. Tôi cũng sẽ giới thiệu các bài công pháp [của Pháp Luân Đại Pháp] cho bà ấy.”
“Cuối cùng tôi đã tìm thấy chị rồi”
Có lần, tôi gặp một quan chức chính phủ đã nghỉ hưu. Sau khi chúng tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, ông ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Ngoài những tài liệu mà tôi đưa cho ông, ông còn hỏi xin cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi liền đưa cho ông một cuốn và ông cảm thấy rất vui.
Một tháng sau, khi đi ngang qua nơi đó, tôi thấy một ai đó đang nhanh chóng đi về phía tôi. Đó chính là vị quan chức đã nghỉ hưu đó.
Ông nói, “Sau lần gặp chị dạo trước, ngày nào tôi cũng đến đây đợi chị. Cuối cùng tôi đã tìm thấy chị rồi!”
Ông nói rằng ĐCSTQ thật tà ác và ông muốn đảm bảo rằng tôi được an toàn.
Tôi cảm ơn ông và nhắc ông ghi nhớ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Ông đồng ý và cảm ơn Sư phụ Lý đã truyền Pháp Luân Đại Pháp cho công chúng.
Sau đó, ông quay trở lại nơi làm việc cũ của mình và nói chuyện với một người đã từng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi giải thích cho đồng nghiệp này những gì mình đã nghe được, ông cũng kêu gọi người đồng nghiệp tiếp tục tu luyện. “Môn này rất tốt. Anh nên tiếp tục tu luyện!”
Ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn”
Vào tháng Ba năm nay, một phụ nữ trung niên đã hỏi tôi hiệu thuốc gần nhất nằm ở đâu. Tôi chỉ cho cô ấy và cũng nói với cô một chút về Đại Pháp. Tôi nói, “Nếu cô ghi nhớ và đọc thuộc lòng cụm từ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo’, cô sẽ được ban phước lành”
Khi nghe thấy ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn”, đôi mắt cô bỗng bừng sáng. Cô nắm lấy hai tay tôi, đôi mắt cô ngấn lệ vì những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Tôi nói, “Tôi biết cô đã chờ đợi ba chữ này. Chúng ta cần những người tốt trên thế giới này. Hãy tin tôi, họ sẽ được ban phước lành”.
Những lời này đã khích lệ cô ấy, và chúng tôi tiếp tục trò chuyện với nhau. Cô sẵn sàng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và cảm ơn tôi nhiều lần.
Vào một ngày mùa hè, tôi nhìn thấy hai người đàn ông bên ngoài một nhà hàng và nói chuyện với họ. Họ đến từ Thiên Tân và đang đi công tác. Một trong hai người hỏi, “Thời tiết hôm nay thật nóng nực. Sao bác không ở nhà mà lại đi bộ quanh đây?”.
Tôi nói với họ rằng tôi không thể chỉ ngồi yên mà không làm gì cả trong khi rất nhiều người vô tội đang bị bức hại vì đức tin của họ. Tôi bảo họ rằng kể từ khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, hàng chục triệu học viên đã bị bắt giữ và tra tấn.
Cả hai người đàn ông đều rất ấn tượng và cảm ơn Sư phụ Lý đã truyền Đại Pháp cho công chúng.
Một trong hai người nói, “Sau khi trở về nhà, cháu sẽ bấm nút ‘ưa thích’ cho Pháp Luân Đại Pháp trên internet”.
Người còn lại nói, “Cháu cũng vậy! Cháu cũng sẽ ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp!”
Sỹ quan cảnh sát: Tôi không quan tâm đến việc bị giám sát và sẽ thoái đảng
Tôi sống ở vùng Đông Bắc Trung Quốc và chúng tôi làm dưa muối hàng năm. Vào ngày thứ ba của kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán năm 2010, mấy người bạn đã đến thăm tôi và thưởng thức món bánh bao với nhân dưa muối do tôi tự làm. Tôi đã chuẩn bị một số DVD và các tài liệu khác cho họ và nói về Đại Pháp trong bữa ăn.
Một trong số họ là một sỹ quan làm việc trong bộ phận cảnh sát hình sự địa phương. Ông nói lớn trong sân nhà, “Tôi sẽ thoái ĐCSTQ!”
Khi quan sát xung quanh, ông trông thấy các camera giám sát do các quan chức trong làng lắp đặt.
Ông hô lớn, “Chà, tôi không quan tâm đến việc bị giám sát. Tôi sẽ thoái Đảng!”
Một số người khác cũng cho biết họ đã thoái ĐCSTQ.
Một phụ nữ nói, “Tôi không muốn bị bỏ lại phía sau. Tôi cũng sẽ thoái Đảng!”
Một Phật tử ở độ tuổi 40 đã rất vui khi nghe về Đại Pháp và nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn”.
Cô nói, “Bác thật tốt, giống như một vị Bồ Tát vậy.”
Chào tôn kính Pháp Luân Đại Pháp
Trong một cửa hàng quần áo tôi từng đến, người chủ rất tử tế và đã giới thiệu tất cả các loại quần áo cho tôi. Tôi nói rằng cửa hàng rất sạch sẽ và gọn gàng, cô ấy cảm thấy rất vui. Cô nói với tôi rằng cô đã từng ở trong quân đội và mở cửa hàng này sau khi về hưu.
Tôi nói với cô về đức tin của tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp, môn tu luyện đang được người dân ở trên 100 quốc gia thực hành. Tôi cũng giải thích rằng các học viên ở Trung Quốc đã bị bức hại tồi tệ như thế nào kể từ năm 1999.
Tôi đưa cho cô ấy một ổ USB và nói, “Với cái này, cô có thể lên mạng và đọc thông tin không bị kiểm duyệt. Bằng cách ủng hộ những người vô tội và chính trực, cô sẽ được ban phước lành.”
Cô nói, “Cảm ơn bác rất nhiều!”. Cô chào tôi một cách trang trọng (theo kiểu nhà binh) và nhận ổ USB bằng cả hai tay.
Tôi trả lời, “Xin đừng cảm ơn tôi. Chính Sư phụ Lý đã bảo chúng tôi làm điều này để cứu người.”
Cô đáp, “Xin cảm ơn Sư phụ!”
Bị bắt giữ vì hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Ông Kim Quang là một người bạn của tôi. Sau khi tôi giải thích cho ông ấy Pháp Luân Đại Pháp là gì và tội ác của ĐCSTQ trong việc bức hại các học viên, ông đã quyết định thoái Đảng. Khi tôi gặp lại ông, đó là một ngày giá lạnh và ông đã cạo trọc đầu. Tôi hỏi, “Chuyện gì vậy? Ông không lạnh sao?”.
Ông cho biết ông đã đến Bắc Kinh và hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” tại Quảng trường Thiên An Môn. Vì điều đó, ông đã bị bắt và bị giam giữ tại Trại tạm giam Hải Điến trong 15 ngày. Tôi rất cảm động trước sự ủng hộ chân thành của ông dành cho Đại Pháp.
Ông Kim nói rằng, Phòng 610 đã sách nhiễu ông nhiều lần sau khi ông được thả về, tra khảo rằng ông đã lấy tài liệu Pháp Luân Đại Pháp ở đâu. Để bảo vệ tôi, ông nói mình đã tìm thấy những tài liệu này ở ven đường.
Một lần nữa, tôi cảm ơn sự ủng hộ của ông và hỏi, “Tôi có một số tài liệu được cập nhật. Ông có muốn lấy một ít không?“
“Chắc chắn rồi!” ông đáp lại không chút do dự.
Du khách Nhật Bản: Pháp Luân Đại Pháp không thể bị khuất phục
Một lần nọ, tôi nhìn thấy một quý ông ăn mặc lịch sự. Khi tôi hỏi liệu ông có từng gia nhập ĐCSTQ không, ông trả lời: “Tôi là người Nhật.”
Khi chúng tôi tiếp tục trò chuyện, ông cho biết ông thường thấy các học viên Pháp Luân Đại Pháp luyện công ở nơi công cộng nhưng chưa bao giờ thấy bất kỳ học viên nào ở Trung Quốc làm điều đó. Ông đã tưởng rằng không còn ai tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc nữa. Tôi nói với ông rằng ĐCSTQ đã cấm các học viên luyện công ở nơi công cộng. Tôi cũng nói rằng chính sách bức hại không thể thay đổi tâm trí của các học viên và nhiều học viên như tôi vẫn đang kiên định với đức tin của họ.
Ông rất ngạc nhiên khi biết rằng sau rất nhiều năm bị đàn áp vậy mà vẫn còn có người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc .
Tôi khuyên ông đến xem các buổi biểu diễn của Shen Yun ở Nhật Bản, và ông vui vẻ cho biết ông vừa mới xem một buổi diễn của Shen Yun không lâu trước khi đến Trung Quốc.
Ông cho biết khi trở về Nhật Bản ông sẽ nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp không thể bị khuất phục. Ông nói một cách chân thành, “Bà hãy bảo trọng nhé.”
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/27/426180.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/29/193393.html
Đăng ngày 01-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.