Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-02-2021] Vào tháng 11 năm 2006, lúc đó tôi đang lái một chiếc xe tải trọng lượng 25 tấn chở đầy bột đá.
Ghế hành khách bên tay phải tôi chất một đống búa tạ, kích và đủ loại dụng cụ sắc nhọn. Con đường này rất hẹp, với hai bên là cánh đồng lúa mì và rãnh thoát nước. Trên đường cũng có rất nhiều phương tiện giao thông đang di chuyển.
Xe tải của tôi vượt lên trên một chiếc xe hơi đang đi ở hướng khác, và do trọng lượng xe quá lớn nên nó bất ngờ bị nghiêng về bên trái hướng giữa con đường. Ngay lập tức tôi nhớ đến mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Chiếc xe tải bị rung lắc một lần dữ dội và đã bị lật nghiêng. Bột đá văng khắp nơi và bỗng nhiên không thể nhìn được thứ gì trong phạm vi hơn 30 mét.
Tôi bị văng về phía cửa bên trái, và bị các dụng cụ nặng từ ghế hành khách rơi trúng người. Nhưng tôi không hề sợ hãi. Tôi di chuyển chân mình theo bản năng và không cảm thấy đau đớn. Tôi đã kiểm tra mọi bộ phận trên thân thể mình và nhận thấy không có một vết thương nào cả! Điều này quả thực khó tin.
Tại thời khắc đó, một đoạn Pháp của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi:
“Nợ thì phải hoàn [trả]; do vậy trên đường tu luyện có thể phải gặp một số điều nguy hiểm. Nhưng khi gặp những sự việc loại này, chư vị sẽ không sợ hãi, cũng không để cho chư vị thật sự gặp nguy hiểm”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Nước mắt tôi bỗng lăn dài trên má bởi tôi nhận ra Sư phụ từ bi vĩ đại đã cứu mình. Tôi mở cánh cửa bên phải và trèo ra ngoài chiếc xe tải.
Các cánh cửa ở hai bên đều dựng thẳng đứng. Mọi người chứng kiến cảnh tượng này đều nói rằng: “Người lái xe nhất định là được Thần bảo hộ”.
Tôi vô cùng xúc động và nói: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ Lý Hồng Chí từ bi đã cứu tôi”.
Có ai đó bình luận rằng: “Pháp Luân Đại Pháp quả thực thần kỳ! Thật khó mà tin nổi người lái xe không bị thương tổn gì sau một tai nạn lớn như vậy!”
Một người khác đi xung quanh chiếc xe tải của tôi và nói: “Chiếc xe này cũng được Thần Phật bảo hộ rồi. Ngay cả khi bị lật thì những chiếc gương cũng không bị phá huỷ!”
Tôi bảo họ rằng: “Mọi người xin hãy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Nếu các bạn thành tâm niệm những chữ này thì các bạn cũng sẽ đắc được phúc báo”.
Vào lúc đó, mọi người tham gia cuộc trò chuyện đã nói về phúc lành của Pháp Luân Đại Pháp và cũng bình luận về vụ tự thiêu giả được chiếu trên TV.
Sau trải nghiệm lần này, tôi nhận ra rằng là người tu luyện, chúng ta không thể ly khai Pháp bất cứ lúc nào, và việc tu luyện là hết sức quan trọng và nghiêm túc. Kể từ lần đó, tôi cũng tăng cường tín tâm kiên định vào Sư phụ và Pháp.
Tuy nhiên tôi cũng cảm thấy rằng bản thân mình chưa đáp ứng được tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, mặc dù tôi vẫn học Pháp và làm ba việc. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ từ bi đã không bỏ rơi tôi, và tôi biết mình cần phải thực hiện tốt hơn nữa.
Người tu luyện nên lưu giữ Đại Pháp trong tâm trong mọi thời khắc, và Sư phụ sẽ luôn bên cạnh chúng ta.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/1/419331.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/28/191166.html
Đăng ngày 30-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.