Từ ngày 11 đến 27 tháng 11, trang Minh Huệ [tiếng Trung] đã đăng tổng cộng 33 bài viết của Pháp hội Trung Quốc lần thứ 17.
Các học viên ở Trung Quốc đã thuật lại trải nghiệm của họ khi làm ba việc, tinh tấn thực tu, và thức tỉnh lương tâm của nhiều chúng sinh hơn trong thời khắc lịch sử nguy nan nhất này. Họ chia sẻ về vấn đề làm sao để không bị những hỗn loạn trên thế giới làm xao động và gây nhiễu, cũng như tu luyện bản thân thật tốt.
Họ cũng chia sẻ trải nghiệm về vững tin vào Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công), vượt qua tâm lý sợ hãi, chống lại cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và thức tỉnh lương tâm của chúng sinh. Một số học viên chia sẻ cách vượt qua chấp trước vào sự thoải mái và tính ỳ, và buông bỏ mọi chấp trước vào tình cảm và dục vọng. Một số chia sẻ cách buông bỏ chấp trước tự ngã và đảm nhận vai trò lớn hơn trong việc điều phối và phối hợp giữa các học viên. Một số chia sẻ về việc vững tin và kiên định bất chấp sự tịch mịch dường như vô vọng.
Những bài viết này khiến các học viên Pháp Luân Công bên ngoài Trung Quốc chấn động. Sau khi đọc các bài viết, một số học viên ngưỡng mộ, một số tìm ra thiếu sót của mình, và một số nhắc nhở bản thân phải tu luyện thật tốt vào thời khắc cuối cùng và thực hiện thệ ước tiền sử.
Một học viên ở Hoa Kỳ: Một học viên đáng ngưỡng mộ được thả khỏi trại tạm giam bằng chính niệm
Bà Phó, một học viên ở Houston, tiểu bang Texas, đã tu luyện Pháp Luân Công được 21 năm. Bà từng là một bác sỹ thăm khám bệnh ở Trung Quốc và hiện là nhà khoa học nghiên cứu tại Trung tâm Ung thư Anderson của Đại học Texas.
Sau khi đọc bài chia sẻ có tiêu đề “Sau khi chính lại suy nghĩ, tôi đã được thả khỏi trại tạm giam”, bà cho biết: “Bài chia sẻ này kể về một học viên đã bị đưa vào trại tạm giam trong đợt dịch virus corona năm nay. Người học viên đã có thể điều chỉnh lại suy nghĩ, duy trì chính niệm và tâm tính của mình trong môi trường tà ác. Cuối cùng, sau 77 ngày bị giam giữ, cô đã được thả ra. Quá trình này vô cùng xúc động và đáng ngưỡng mộ.”
Có những đoạn như “Người học viên này nghĩ rằng phải nâng cao nhận thức về cuộc bức hại trong lúc phong tỏa ở khắp mọi nơi ở Trung Quốc. Suy nghĩ từ bi này nhắc nhở tôi rằng trong đại dịch hiện nay, các học viên Đại Pháp cần phải tinh tấn trợ Sư Chính Pháp và thức tỉnh lương tâm của chúng sinh.”
“Người học viên không hợp tác với việc bức hại tàn khốc của cảnh sát trong bất kỳ hoàn cảnh nào, mà đã giảng chân tướng cho họ. Tâm từ bi của cô thật đáng khâm phục. Nhìn lại hơn hai thập kỷ qua, mặc dù tôi đã kiên định với các hạng mục Đại Pháp trong một môi trường tương đối thoải mái và đã trải qua nhiều ma nạn khác nhau, như về kinh tế, thân thể, tâm lý và tinh thần, nhưng đôi khi tôi đã không vượt qua được tốt như vậy. Vị học viên này thực sự đáng ngưỡng mộ khi tâm cô không dao động trong một môi trường khắc nghiệt như vậy và luôn tín Sư tín Pháp.”
Bà Phó cũng đề cập đến bài viết “Sức mạnh phối hợp của chỉnh thể”. Phần đầu có tiêu đề “Tu bỏ tâm tranh đấu không để người khác nói”. Bà cho biết: “Phần này khiến tôi nhận ra tôi không đủ sức mạnh trong việc giảng chân tướng. Tôi không thành công lắm trong việc giảng chân tướng cho người nhà vì tôi bị động tâm.”
“Chia sẻ của học viên này khiến tôi nhận ra đôi khi tôi có những tâm người thường, sau đó giảng chân tướng không được hiệu quả. Học viên này cũng chia sẻ cách cô ấy kiểm soát tâm tính, đặc biệt là khi nói về việc phát chính niệm để loại bỏ chấp trước tự ngã. Điều này khiến tôi rất cảm động. Tôi muốn áp dụng cách của học viên này trong tu luyện bản thân.”
Phần thứ hai của bài chia sẻ là về sự phối hợp với các học viên khác. Bà Phó cho biết bà cũng rất xúc động: “Tôi có rất nhiều động lực từ những câu chuyện về sự phối hợp trong bài viết. Việc thảo luận trước khi hành động cho thấy họ hiểu biết sâu sắc về các Pháp lý, và sự hiểu biết này đã tạo nên sự đồng thuận chung trước khi họ hành động.“
“Hơn nữa, trong các hành động của họ, mọi người đều phối hợp, và đặc biệt thấy được tầm quan trọng của chính niệm. Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều có thể phối hợp với nhau trong các hạng mục Đại Pháp. Chúng ta nên thực hiện tốt hơn trong nhiều hạng mục Đại Pháp để có thể trợ Sư Chính Pháp ở mức tốt nhất và thức tỉnh lương tâm của chúng sinh.”
Một học viên ở Canada: Tìm thấy khoảng cách trong tu luyện
Cô Tần, một học viên ở Toronto, Canada đã tu luyện Pháp Luân Công được 18 năm và đã tham gia các hạng mục truyền thông. Cô cho biết cô đã tìm thấy thiếu sót trong tu luyện của mình sau khi đọc các bài chia sẻ của Pháp hội Trung Quốc.
Cô nói: “Các đồng tu ở Trung Quốc thông đọc và học thuộc Pháp. Họ có những bước tiến tinh tấn trong tu luyện và nghiêm khắc với bản thân. Đối mặt với cuộc bức hại tàn khốc, họ buông bỏ chấp trước sinh tử và kiên trì giảng chân tướng.”
“Trong việc giải cứu các đồng tu bị bức hại, họ đã phối hợp chỉnh thể rất tốt. Trong nhà tù hay trại tạm giam, họ không hợp tác hay thỏa hiệp với tà ác, mà vẫn từ bi với những người tham gia vào cuộc bức hại. Khi đọc những bài viết này, tôi thường nghĩ: Vậy là một Đại Giác Giả đã được thành tựu. Vào lúc đó, tôi cảm thấy xấu hổ vì đã buông lơi trong môi trường thoải mái.”
“Sau khi đọc các bài chia sẻ, tôi cảm thấy khoảng cách trong tu luyện giữa bản thân và các học viên ở Trung Quốc. Tôi sẽ buông bỏ tự ngã, tinh tấn tu luyện, thức tỉnh lương tâm của chúng sinh, và bắt kịp với tiến trình Chính Pháp.”
Vượt qua tâm sợ hãi và quyết tâm cứu người
Học viên Phó Gia Tân ở Đài Loan đã tu luyện Pháp Luân Công gần 20 năm. Gia đình bốn người của ông đều là học viên. Ông trân quý Đại Pháp và Sư phụ. Ông đã dùng từ “vượt qua tâm sợ hãi và quyết tâm cứu người” để nói lên cảm xúc của mình sau khi đọc các bài chia sẻ.
Ông Phó nói: “Các đồng tu ở Trung Quốc tự động viên bản thân khi gặp thử thách, khó khăn. Họ suy xét từ góc độ của Đại Pháp và chính niệm chính hành. Để chính hành, họ phải vượt qua những khó khăn lớn. Không phải là điều dễ dàng đối với người tu luyện.”
“Bài viết mà tôi ấn tượng nhất là bài “Đệ tử Đại Pháp ở vùng thâm sơn cùng cốc”. Ấn tượng sâu sắc đầu tiên là học viên này bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng ngày với tôi.
“Người học viên này đã trải qua nhiều thần tích trong tu luyện và giảng chân tướng. Bà là học viên duy nhất ở một ngôi làng hẻo lánh, với thu nhập thấp. Để hồng truyền Pháp Luân Công và giảng chân tướng cho mọi người, bà đã đi bộ đến một số ngôi làng gần đó. Thật khó để làm như vậy. Bà duy trì việc này trong 20 năm. Sự kiên trì của bà thật đáng quý.”
Cứu độ chúng sinh cả khi gặp khó khăn
Cô Điền, một học viên ở Đài Loan, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2004. Cô tốt nghiệp đại học ngành lịch sử. Cô đã tham gia hạng mục gọi điện thoại giảng chân tướng cho người Trung Quốc để chấm dứt cuộc bức hại trong 16 năm qua.
Cô cho biết: “Các học viên ở Trung Quốc vẫn cứu chúng sinh trong khi gặp khó khăn. Tôi cảm động đến rơi nước mắt.” Cô rất ấn tượng với một số bài chia sẻ.
Trong bài viết ”Tận lực cứu độ chúng sinh“ kể về một học viên quyết định giảng chân tướng tại quê hương của mình. Đêm đó, anh mơ thấy những người nhà của anh quỳ xuống để tỏ lòng cảm kích. Anh cảm động rơi nước mắt và biết rằng đó là một điểm hóa của Sư phụ. Sau khi về quê, anh đã hỗ trợ các học viên khác. Các học viên đã ngoài 70 và 80 tuổi cũng tham gia cùng anh.
Trong bài viết ”Đệ tử Đại Pháp ở vùng thâm sơn cùng cốc“, tác giả đã phải chịu đựng và vật lộn với căn bệnh nguy hiểm đến tính mạng trong 45 năm trước khi tu luyện Pháp Luân Công. Ngay sau khi tu luyện, bà đã khỏi bệnh. Sư phụ đã cứu bà.
Vị học viên đó đã tuân theo lời giảng của Sư phụ và quay về quê nhà để giảng chân tướng cứu chúng sinh. Bà cũng khuyến khích các học viên cũ quay lại tu luyện Đại Pháp và làm ba việc. Họ phân phát tài liệu thông tin Đại Pháp ở các ngôi làng hẻo lánh vào buổi tối, và trở về nhà sau nửa đêm.
Họ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm vì đường núi khó đi. Họ đã vượt qua khó khăn và phân phát tài liệu Đại Pháp đến tất cả các gia đình trong làng. Sau đó, bà đã vượt qua tâm sợ hãi và giảng chân tướng trực diện.
Người học viên trong bài viết có tiêu đề “Ông có thể được đắc cứu mới là tâm nguyện của con” đã cứu nhiều người và quan tâm đến từng người. Một lần, để thuyết phục một ông lão thoái xuất khỏi ĐCSTQ, cô đã giảng chân tướng cho ông ấy trong ba tháng và nói “Ông có thể được đắc cứu mới là tâm nguyện của con”. Cuối cùng, ông ấy hiểu lý do thoái ĐCSTQ và đến nhà của người học viên này, nói: “Con hãy dùng tên thật làm tam thoái giúp ta!”
Cô Điền cho biết cô nhận thấy khoảng cách giữa cô và các đồng tu. “Tôi từng gấp gáp trong việc thức tỉnh lương tâm của mọi người. Đôi khi tôi ngủ rất ít và ăn uống đơn giản. Tôi chỉ muốn thức tỉnh lương tâm của mọi người. Nhưng hiện tại, cuộc sống của tôi rất êm đềm và không gặp khó khăn gì. Trong vô thức, tôi có chấp trước vào sự thoải mái.”
“Tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian vì không tinh tấn trong việc cứu người, không cố gắng hết sức để hỗ trợ các đồng tu cứu người. Trong lúc giảng chân tướng, khi gặp phải mâu thuẫn, tâm tranh đấu của tôi nổi lên. Những lời nói xác đáng và cảnh báo nghiêm khắc của tôi khiến đối phương thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Nhưng tôi biết mình chưa đủ tâm từ bi để thuyết phục đối phương và làm anh ấy cảm động.”
Lời kết
Trong hàng nghìn năm luân hồi và hàng trăm nghìn năm chờ đợi, cuối cùng chúng ta cũng được tu luyện trong Đại Pháp. Sư phụ đang tạo ra những vị Thần thuần khiết và vị tha của vũ trụ mới. Các đệ tử Đại Pháp đang cứu độ chúng sinh cho tân vũ trụ. Thời điểm hiện tại thật quan trọng và quý báu.
Các bài chia sẻ của Pháp hội Trung Quốc lần thứ 17 là sự phản ánh về việc tu luyện của các học viên Đại Pháp ở Trung Quốc. Mỗi bài viết đều thuần khiết và kể về sự tín Sư tín Pháp, giúp các học viên Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc thấy được những thiếu sót của họ trong tu luyện. Nhiều học viên bày tỏ mong muốn toàn thể các đệ tử Đại Pháp tinh tấn hơn trong tu luyện cá nhân và xứng đáng với ân huệ của Sư phụ cũng như sự kỳ vọng của chúng sinh.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/27/415666.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/6/188625.html
Đăng ngày 02-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.