Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở Melbourne, Úc
[MINH HUỆ 15-11-2020] Cô Trần Hiền Phượng vốn là một giáo viên ở Trung Quốc. Là một người khao khát tự do và dân chủ, nên cô không hài lòng với chế độ độc tài của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Cô Trần biết ơn Pháp Luân Đại Pháp
“Trong những ngày trước vụ Thảm sát Thiên An Môn vào ngày 4 tháng 6 năm 1989, tôi đã đưa học sinh của mình xuống đường để ủng hộ các sinh viên đại học. Chúng tôi đã quyên góp để giúp đỡ họ. Do tôi thường xuyên chỉ trích tuyên truyền của ĐCSTQ, nhà trường và chính quyền địa phương đã bức hại tôi. Họ đã tước bỏ vị trí giảng dạy của tôi và tôi bị giáng cấp xuống làm nhân viên bảo trì tại trường học của mình.”
Một viên chức lớn tuổi, là học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã khích lệ cô Trần. Ông ấy chia sẻ với cô về Pháp Luân Đại Pháp và cho cô xem các bài công pháp. Lúc đó, cô chưa trở thành một học viên, nhưng “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã ăn sâu trong tâm cô.
Vì không thể chịu đựng được chính quyền thối nát và đạo đức bại hoại ở Trung Quốc nữa, cô Trần đã cùng con gái sang Úc.
“Tâm trạng của tôi rất tệ sau khi đến Úc. Tôi thường bị mất bình tĩnh, không ngủ được và thường xuyên khóc. Cuộc sống của tôi không còn ý nghĩa và sức khỏe thì ngày càng suy giảm. Tôi được chẩn đoán mắc chứng đau dây thần kinh sinh ba, mà các bác sĩ gọi là ‘thiên hạ đệ nhất đau đớn’. Giả sử khi một phụ nữ sinh con, mức độ đau là 8/10 – thì mức đau của chứng bệnh này là 10/10. Cơn đau thường đến bất thường. Mặt tôi có cảm giác như bị kim châm, giống như có một con quái vật trên mặt mình. Tôi không thể cười, không thể hò hét, không thể ăn được thứ gì lạnh… Nếu có bất cứ điều gì kích hoạt nó, cơn đau nhói ở tim sẽ lại bao trùm lấy tôi.”
Cô Trần tiếp tục: “Khi nó trở nên tồi tệ hơn, tôi không thể đánh răng, và cơn đau sẽ xuất hiện sau mỗi vài giây. Các bác sĩ cho biết cách điều trị duy nhất là dùng thuốc giảm đau, rất nhiều, và tôi sẽ cần uống ngày càng nhiều thuốc hơn. Khi thuốc không còn áp chế được cơn đau nữa, thì phẫu thuật não để cắt dây thần kinh sẽ là điều cuối cùng họ có thể làm. Tôi bị căng thẳng mỗi ngày – tôi đã nghĩ đến việc tự sát để chấm dứt đau khổ. Tôi đã tìm kiếm các hướng đi ra biển để có thể nhảy xuống.”
Tìm kiếm Đại Pháp
Tháng 10 năm 2019, cô Trần một lần nữa phải nhập viện vì đau dây thần kinh nghiêm trọng. Khi xuất viện, bác sĩ của cô nhấn mạnh tầm quan trọng của việc uống thuốc đúng giờ và rằng cô sẽ phải làm việc đó trong suốt quãng đời còn lại. Cô Trần đã làm theo những gì được bảo. Cô cũng đã thử châm cứu.
Một người bạn gợi ý rằng cô nên thử cầu nguyện. Con gái cô rất khuyến khích cô thử phương pháp này. Khi cô Trần đến giáo đường, một điều kinh ngạc đã xảy ra: “…Tôi đã nghe thấy tiếng nhạc tập Pháp Luân Đại Pháp. Và tôi quyết định đi tìm các học viên Pháp Luân Đại Pháp.”
Không lâu sau, cô Trần và con gái gặp một nhóm các học viên đang phát các cuốn tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài thư viện địa phương. Không chắc chắn về quan điểm của con gái mình đối với Đại Pháp, cô Trần đã không tiếp cận họ. Ngày hôm sau, cô tự mình đến đó.
Cô Trần không nói được tiếng Anh, và đây là lần đầu tiên cô lên thành phố bằng phương tiện giao thông công cộng. Lúc cô đến thư viện thì đã xế chiều. Cô không gặp bất kỳ học viên nào.
Ngày hôm sau, cô đã thử quay lại, và vẫn không thấy học viên nào.
“Với tâm trạng buồn bã, tôi trở về nhà… Tàu đổi lộ trình giữa chừng, và tôi không biết làm cách nào để về nhà. Khi tôi gọi điện cho con gái, cháu đã rất lo lắng và tức giận… Đến tận khuya hôm đó, tôi mới về đến nhà.”
Vào một ngày thứ Bảy tháng 1 năm 2020, trên đường đến buổi hẹn châm cứu, cô lại nghe thấy bản nhạc quen thuộc.
“Tôi rất vui mừng, tôi đã lập tức tham gia cùng các học viên. Cuối cùng tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!” Cô Trần không thể nén được cảm xúc khi nói về việc gặp các học viên vào ngày hôm đó.
Cải biến
Cô Trần luyện bài công pháp thứ năm
Kể từ ngày hôm đó, cô Trần đã học Pháp và luyện công mỗi ngày. Ban đầu, cô chỉ có thể ngồi đơn bàn, nhưng bây giờ cô đã có thể song bàn đả tọa.
“Thân và tâm của tôi đều trải qua những thay đổi đáng kể. Tôi từng oán trách gia đình và bạn bè mình – vì tôi không thích cách họ tiếp nhận hệ tư tưởng của ĐCSTQ. Tôi cảm thấy họ đang làm hại chính bản thân mình và những người khác. Chúng tôi đã có nhiều cuộc tranh cãi nảy lửa… Tôi sẽ bực bội đến mức phát khóc và không thể ngủ được.”
“Sau khi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân, tư duy của tôi đã thay đổi và tâm trạng của tôi đã được cải thiện. Tôi không còn tức giận vô cớ và tính nóng nảy của tôi đã biến mất. Các bạn của tôi nhận xét rằng tôi không chỉ trông trẻ hơn, mà bây giờ tôi còn tử tế hơn, dễ nói chuyện hơn.”
Vào tháng Năm, cô Trần quyết định ngừng dùng thuốc giảm đau.
Cô rưng rưng kể: “Cơn đau của tôi đã biến mất và tôi trở nên khỏe mạnh. Tôi cảm thấy những thay đổi thật kỳ diệu. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ!”
“Tôi đã nỗ lực nhiều hơn trong công việc, và giờ các đồng nghiệp nói rằng tôi đã trở thành một người khác. Sếp của tôi rất ấn tượng và hỏi làm thế nào mà tôi đã thay đổi từ một người gầy gò yếu ớt thành một người năng động mạnh mẽ. Ông ấy bảo tôi hãy nghỉ ngơi và thư giãn, nhưng tôi không cảm thấy mệt, tôi luôn tràn đầy năng lượng!”
“Tôi đã chia sẻ với mọi người trải nghiệm của bản thân mình. Tôi chỉ muốn mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ. Nếu bạn nhận được một cuộc điện thoại hoặc một cuốn tài liệu giảng chân tướng, hãy trân quý nó và đừng bỏ lỡ cơ hội quý giá này.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/15/415133.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/24/188410.html
Đăng ngày 20-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.