Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp phương Tây
[MINH HUỆ 16-08-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi 52 tuổi, hiện giờ tôi đã 75 tuổi. Tôi muốn chia sẻ những gì mình đã ngộ được thông qua tu luyện và cách tôi hành xử chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn như thế nào.
Tìm được kho báu
Tôi đã thử nhiều phương pháp thiền định khác nhau trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi muốn tìm kiếm thứ gì đó để giúp tôi thư giãn cả về thể chất lẫn tinh thần. Là một nhạc sĩ, tôi rất quan tâm đến Johann Bach, một nhạc sĩ tin vào Chúa. Nghe nhạc của ông ấy đã giúp mở ra tâm hồn của tôi và khiến tôi cảm nhận được sự thiêng liêng của vạn vật mà không cần phải tham gia vào một tôn giáo nào.
Năm 1998, tôi may mắn được tham dự các buổi giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) ở Frankfurt và Geneva. Sự từ bi của Sư phụ đã khiến tôi ấn tượng sâu sắc.
Năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp ngay lập tức khiến tôi bình tâm lại, và tôi cảm thấy chúng rất sâu sắc. Sau đó, tôi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi rất bị thu hút bởi những nguyên lý được chỉ ra trong cuốn sách, chẳng hạn như cân nhắc cho người khác trước. Nội dung giảng về tâm tính của Sư phụ rất rộng. Theo nhận thức của tôi, điều mà Sư phụ giảng bao hàm tất cả những lời dạy của các thánh nhân trước đó. Chuyển Pháp Luân đã trả lời nhiều câu hỏi của tôi về ý nghĩa của cuộc sống. Tôi đã mất một thời gian dài để học Pháp thường xuyên. Tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân nhiều lần và biết rằng mình đã tìm được một kho báu!
Xác định các chấp trước
Khái niệm hướng nội đã bắt rễ trong tim tôi. Ban đầu, tôi chỉ làm điều đó rất hời hợt, vì vậy tôi không tìm được gốc rễ của những chấp trước của mình.
Tu bản thân và loại bỏ chấp trước giống như lột vỏ một củ hành. Khi tôi gặp rắc rối hoặc mâu thuẫn, phản ứng đầu tiên của tôi là tìm lỗi của người khác và bao biện cho bản thân mình. Tôi cũng tập trung vào vấn đề thay vì cố gắng xem mình đã làm gì sai. Khi bắt đầu hướng nội, tôi tự hỏi tại sao tâm tôi lại bị dao động. Tôi nhận ra rằng mình đã bị cái tình và những thứ cảm xúc làm cho dao động. Tôi bắt đầu tự hỏi bản thân rằng mình có sai không hay tôi đã làm gì sai. Khi hướng nội sâu hơn, tôi nhận ra rằng bản thân thấy khó chịu khi lợi ích bị tổn hại. Tôi nhận ra rằng tôi đã không nghĩ cho người khác. Tâm đố kỵ, nóng nảy và oán giận khiến tôi phải tranh cãi và bảo vệ bản thân. Khi tôi thực sự suy ngẫm về nó, thì thấy rằng nó bắt nguồn từ tâm ích kỷ.
Sư phụ giảng:
Như ngộ cường biện vật tranh ngôn
Hướng nội trảo nhân thị tu luyện
Việt tưởng giải thích tâm việt trọng
Thản đãng vô chấp xuất minh kiến
(Thiểu biện, Hồng Ngâm III)Diễn giải:
Nếu gặp phải biện giải mạnh mẽ thì đừng tranh lời
Hướng nội tìm nguyên nhân, ấy là tu luyện
Càng muốn giải thích thì tâm càng nặng
Mà lòng khoáng đãng không chấp thì lại nảy ý kiến sáng suốt
Tôi bắt đầu buông bỏ những chấp trước của mình, bắt đầu cởi mở và khoan dung hơn. Tôi có thể thấu hiểu hơn và chấp nhận những mong muốn của người khác, bắt đầu thuận theo tự nhiên. Tôi bắt đầu nhận ra những chấp trước của mình trong quan hệ với bạn đời của mình. Tôi đã thanh lý những tư tưởng ẩn sâu của mình khi phát chính niệm, điều này giúp tôi buông bỏ các chấp trước của mình dễ dàng hơn.
Đại Pháp mang lại lợi ích cho gia đình tôi
Khi bắt đầu coi nhẹ tư lợi, tôi đã có thể lắng nghe người khác với một tâm rộng mở. Vì vậy, tôi có thể hành xử phù hợp với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Các con và cháu của tôi không tu luyện Đại Pháp, nhưng họ đều hiểu và tôn trọng việc tôi tu luyện. Tình cảm giữa chúng tôi trở nên rộng lớn hơn, thiện hơn và bớt ích kỷ hơn.
Gia đình tôi là một môi trường tu luyện tốt. Đôi khi tôi lo lắng cho tương lai của những người thân trong gia đình mình.
Sư phụ giảng:
“Tôi nói rằng chư vị đang vọng tưởng; chư vị không thể chi phối cuộc đời người khác được, không thể thao túng vận mệnh người khác được, kể cả vận mệnh vợ con, cha mẹ, anh em” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Sau khi đọc Pháp của Sư phụ, tôi có thể xem nhẹ bất cứ điều gì xảy ra.
Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ
Tôi luyện các bài công pháp hàng ngày trong suốt 22 năm qua và có sức khỏe rất tốt. Thỉnh thoảng tôi có một vài triệu chứng nhỏ, nhưng là người tu luyện, tôi biết đây chính là lúc thân thể mình đang được tịnh hóa. Tôi tin tưởng vững chắc vào Đại Pháp. Thỉnh thoảng tôi bị đau đầu gối hoặc đau bụng, nhưng tôi đã tăng cường chính niệm và loại bỏ bất kỳ can nhiễu nào cản trở việc tu luyện của tôi và việc phó xuất cho các hạng mục Đại Pháp. Tôi cũng nhận ra rằng để tiêu nghiệp, chúng ta cũng phải chịu đựng đau đớn, vì vậy tôi cố gắng không tập trung vào nó.
Bất cứ khi nào tôi bị cuốn vào các vấn đề hàng ngày, chân tôi lại đau. Khi tôi quyết định buông bỏ chấp trước, mọi thứ lại sáng tỏ. Đôi khi tôi cầu xin Sư phụ giúp mình loại bỏ can nhiễu và tôi có thể tập trung khi thiền định.
Lời kết
Tôi đã được hưởng rất nhiều lợi ích từ Đại Pháp và không thể diễn đạt hết bằng lời. Học và ghi nhớ Pháp đã tăng cường nhận thức của tôi. Tôi cảm thấy những lời của Sư phụ thấm sâu vào trong từng tế bào của mình.
Tôi phải vượt qua sự nhút nhát và những quan niệm của mình để giảng chân tướng cho mọi người. Nhiều lúc, tôi nghĩ rằng việc tiếp cận ai đó là việc khó nhưng hóa ra lại ngược lại. Tôi đã rất xúc động khi thấy mọi người ủng hộ các học viên Đại Pháp và ký tên thỉnh nguyện. Tôi vẫn còn có tâm sợ hãi cần loại bỏ, nhưng tôi biết cứu người là một phần trong tu luyện của tôi.
Sư phụ giảng:
“Chư vị chiểu theo tiêu chuẩn tâm tính mà làm, chiểu theo Đại Pháp mà tu luyện, như thế mới thật sự là người của Pháp Luân Đại Pháp.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu trên khắp thế giới, đặc biệt các học viên ở Trung Quốc. Sự can đảm của các bạn đã giúp tôi nhìn ra thiếu sót của mình và khích lệ tôi vững bước trên con đường tu luyện.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/16/410265.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/10/188196.html
Đăng ngày 20-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.