Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 28-06-2020] Tôi gần 80 tuổi và đã tu luyện Đại Pháp được 20 năm. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi có được thân thể khỏe mạnh và tịnh hóa tâm linh của tôi. Sư phụ dạy tôi phải luôn nghĩ đến người khác trước, vì vậy tôi đã loại bỏ tính hiếu thắng và ích kỷ.

Tôi có hai con trai và mỗi cháu đều có một đứa con, sinh vào các năm 2001 và 2002. Một bé trai, một bé gái, cách nhau một tuổi nhưng cùng ngày sinh. Có lẽ các cháu có mối duyên tiền định. Từ khi các cháu được sinh ra trong gia đình chúng tôi, tôi biết rằng mình phải có trách nhiệm dẫn dắt chúng tu luyện. Con trai lớn của tôi làm việc ở một thành phố khác, vì vậy cháu trai của tôi cũng chuyển đi cùng bố mẹ.

Cháu gái do tôi chăm sóc. Một lần, vào cuối tuần, chúng tôi cùng nhau xem các bài giảng của Sư phụ. Cháu ngồi trên ghế sofa và xem video trong một tiếng đồng hồ. Cháu chỉ tay về phía TV và nói với tôi rằng: “Bà ơi, cháu thấy trong TV có cây cối và một cái đình rất đẹp”. Cháu vẽ một bức tranh về những gì nhìn thấy và giải thích ý nghĩa của bức tranh cho tôi nghe.

Sau đó, cháu cầm lá bùa hộ thân, trên đó có một tiểu cô nương ngồi xếp bằng trên đài sen, cháu nói với tôi rằng: “Bà ơi, tiểu cô nương này đang cử động, xung quanh còn có mây trắng bay lượn.” Tôi nói rằng tôi không thể nhìn thấy những thứ này. Cháu bảo tôi hãy tập trung nhìn vào hình ảnh đó mà không nghĩ về bất cứ điều gì khác. Tôi đã rất hạnh phúc và nói với cháu rằng: “Hảo hài tử, cháu quả là có duyên với Đại Pháp. Sư phụ đã khai mở thiên mục của cháu và cho cháu nhìn thấy cảnh tượng mỹ diệu như vậy”. Cháu liền mỉm cười.

Một ngày nọ, tôi dạy cháu vẽ. Cháu đứng trước bức ảnh Pháp thân của Sư phụ và nói: “Bà ơi, cháu muốn tu luyện Đại Pháp. Cháu sẽ tinh tấn hơn bà”.

Nghe cháu nói: “Cháu muốn tu luyện Đại Pháp” thật trân quý. Tôi trả lời: “Được, cháu thật giỏi. Chúng ta nhất định sẽ học Pháp thật nhiều nghe lời Sư phụ, làm đệ tử tốt của Sư phụ. Tu tốt rồi chúng ta sẽ cùng Sư phụ trở về nhà.”

Sống sót sau một tai nạn

Vào một buổi sáng cuối tuần, tôi đưa cháu gái đi chơi ngoài đường. Một phụ nữ, khoảng 40 tuổi, chạy xe máy lên vỉa hè, đâm vào cháu gái tôi, đè lên người và cả hai tay cháu. Tôi kêu lên và chạy đến chỗ cháu. Người phụ nữ cũng sợ hãi và nói: “Hãy đưa cháu đến bệnh viện. Cháu bà ổn chứ?“

Cháu gái tôi kêu lên: “Bà ơi, cháu không muốn đến bệnh viện, cháu không sao”. Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe cháu nói: “Cháu không sao”. Cháu còn nhỏ mà đã có chính niệm như vậy. Người phụ nữ đó nặng khoảng 72kg, cộng với trọng lượng của chiếc xe máy, cả hai đã đè lên cơ thể của một cháu bé. Tôi không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ khủng khiếp như thế nào. Tôi sẽ nói gì với con trai tôi và vợ nó nếu có chuyện xấu xảy ra với cháu đây? Tôi cảm thấy rất sợ hãi.

Tôi vẫn đưa cháu đến bệnh viện để kiểm tra. Cháu nói rằng cháu vẫn ổn. Chỉ có cánh tay của cháu có một vài vết trầy xước, nhưng nó cũng đã lành lại sau ba ngày. Tôi không có được chính niệm như cháu gái mình.

Mỗi khi nghĩ về vụ tai nạn đó, tôi đều cảm thấy sợ hãi. Nếu cháu gái tôi là một người bình thường, tôi không thể tưởng tượng được sự việc có thể trở thành một thảm kịch như thế nào. Sư phụ đã bảo hộ cháu gái tôi và cứu cháu. Tôi thực sự cảm kích sự bảo hộ của Sư phụ.

Trong kỳ nghỉ hè, cháu trai tôi trở lại thị trấn của chúng tôi. Các cháu đã xem các bộ phim “Câu chuyện Đại hồng thủy” và “Cửu sắc lộc”.

Một ngày nọ, chúng tôi đọc các câu chuyện thần kỳ về việc Sư phụ giúp mọi người thoát khỏi bệnh tật. Đột nhiên, cháu trai tôi từ trên giường nhảy xuống đất quỳ lạy trước ảnh Sư phụ. Cháu gái tôi nhìn thấy anh họ làm vậy thì cũng bắt chước làm theo. Cháu trai tôi nói: “Sư phụ thật vĩ đại”. Trước đó cháu vừa đọc câu chuyện về việc Sư phụ năm đó tại Đại Lục truyền Pháp, từ cách xa vạn dặm đã trị bệnh cho một đứa trẻ đang ở nước Pháp. Tôi thấy cảnh hai cháu quỳ lạy khấu đầu trước ảnh Sư phụ, quả thực chúng đều đang thể hiện lòng tôn kính sâu sắc với Ngài.

Khi cháu gái tôi học cấp hai, thỉnh thoảng cháu đến nhà tôi ăn trưa. Khi cháu đến, tôi đã đọc các bài báo trên Minh Huệ về kinh nghiệm tu luyện của các học viên trẻ cho cháu nghe. Sau đó, chúng tôi đọc một vài trang trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Một ngày nọ, cháu nói với tôi rằng cháu bị đau bụng khi đi học. Cháu nói rằng cháu đã niệm “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và cơn đau đã biến mất.

Giải mã một giấc mơ

Cháu cũng chia sẻ một giấc mơ với tôi. Một ngày nọ, cháu nghe thấy một âm thanh lớn và tất cả các ngôi nhà đều sụp đổ. Ai đó đã dùng một vật giống như một chiếc nồi lớn để che chắn cho cháu và bạn học của cháu khỏi bị những viên gạch rơi vào người. Khi hai cháu đứng dậy, người đó đã biến mất. Cháu và bạn đã đi về phía Tây và tìm thấy một hang động. Cả hai đi vào hang động đó và nhận thấy hang đó dẫn tới một vùng đồng bằng rộng lớn… Sau đó cháu tỉnh dậy.

Tôi đã chia sẻ thể ngộ của tôi về giấc mơ của cháu. Tôi đã nói đó có thể là điểm hóa về việc sẽ có một thảm họa trong tương lai như lũ lụt hoặc động đất. Có thể Sư phụ nói với cháu rằng cháu và bạn cháu được bảo hộ và đươc đưa đến một vùng đồng bằng rộng lớn để bắt đầu một tương lai tươi đẹp. Đồng thời, bạn học của cháu chắc hẳn phải có nhân duyên với Đại Pháp. Cháu nên giảng chân tướng cho bạn ấy và cứu bạn ấy.

Một ngày nọ, cháu gái tôi đến nhà tôi để ăn trưa. Tôi nói: “Có những tài liệu cung cấp thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Cháu có thể lấy một ít và đặt chúng trên tay nắm cửa của hàng xóm”. Vào dịp năm mới, cháu gái và cháu trai của tôi đã giúp tôi dán những tấm áp phích thông tin về Đại Pháp.

Khi cháu gái tôi học cấp 3, cháu nói với tôi rằng khối lượng bài vở của cháu rất nặng, khiến cháu rất mệt. Tôi đã in một số bài báo từ Minh Huệ như “Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến tôi thành một người tốt hơn,” và mang chúng đến cho cháu khi tôi đến thăm cháu mỗi tuần. Tôi đợi cháu ở trước cổng trường học. Cháu nói rằng quá bận và chỉ có thời gian để nhẩm “Luận ngữ”. Tôi khuyến khích cháu tiếp tục duy trì chính niệm của mình và niệm “Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Cháu đã hoàn thành chương trình trung học một cách suôn sẻ. Cháu học môn Toán không giỏi lắm nhưng cuối cùng đã đạt điểm cao nhất trong lớp vào cuối cấp ba. Đại Pháp đã ban cho cháu trí huệ. Cháu được nhận vào một trường đại học nổi tiếng.

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/28/我和孙女的故事-407994.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/2/186601.html

Đăng ngày 01-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share