Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới ở Canada

[MINH HUỆ 29-05-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 4 năm 2019. Trước đây, tôi làm việc trong ngành điện ảnh và truyền hình ở Trung Quốc trong ba năm. Hoàn cảnh làm việc đó khiến tôi gần như mất hết niềm tin trong cuộc sống. Đại Pháp đã giúp tôi lấy lại thái độ lạc quan và tích cực.

Sách Chuyển Pháp Luân hiện ra trong giấc mơ của tôi

Chuyên ngành của tôi là mỹ thuật tạo hình và hóa trang. Trước khi tu luyện, bạn bè và mọi người xung quanh tôi đều làm việc trong lĩnh vực truyền hình và điện ảnh ở Trung Quốc. Sự cạnh tranh trong ngành điện ảnh rất khốc liệt, nhiều người không ngại làm những điều trái đạo đức để phát triển sự nghiệp của họ. Hầu hết mọi người đều hút thuốc, uống rượu, chơi mạt chược, và thậm chí dùng cả ma túy. Nếu không làm theo, bạn sẽ bị xa lánh, bị bàn tán và bị coi là “khác biệt”.

Do không thể chịu đựng được môi trường này, tôi đã bỏ việc. Tôi trở nên tiêu trầm và mất đi động lực sống. Bệnh trầm cảm của tôi trở nên nghiêm trọng đến mức hàng ngày tôi phải dùng thuốc mới có thể ngủ được. Tôi thích ở trong phòng tối một mình, và vẽ tranh cho qua thời gian.

Tháng 3 năm ngoái, một người bạn đã giới thiệu tôi với một người đàn ông, người này sau đó đã trở thành chồng tôi. Hai ngày sau khi chúng tôi gặp nhau, anh ấy kể cho tôi nghe về tín ngưỡng của anh. Cha mẹ tôi tin vào đạo Phật và đã dạy tôi rằng: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”. Chính vì vậy, tôi tin rằng những người có tín ngưỡng thì rất thiện lương.

Đầu tiên, anh ấy kể cho tôi nghe về lịch sử cổ đại và văn hóa truyền thống của Trung Quốc, nguồn gốc của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và hết thảy các tội ác của nó. Sau đó, anh nói với tôi về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và trò lừa bịp tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn. Cuối cùng, anh nói với tôi rằng anh là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Anh đọc cho tôi nghe một số bài viết ngắn trong cuốn Tinh Tấn Yếu Chỉ. Tôi nghĩ chúng rất tốt, và cảm thấy mình đã minh bạch được một số đạo lý trong cuộc sống. Anh ấy khuyên tôi nên đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân.

Đêm hôm đó, tôi đã có một giấc mơ. Trong giấc mơ, cuốn Chuyển Pháp Luân hiện ra trước mặt tôi. Cuốn sách to lớn vô tỉ, sáng lấp lánh và vô cùng thần thánh. Tôi thật nhỏ bé trước cuốn sách. Sau khi tỉnh dậy, tôi nhận ra rằng tôi đã bị những lời hoang ngôn của ĐCSTQ lừa dối trong nhiều năm qua. Tuyên truyền của ĐCSTQ đã khiến tôi có nhiều hiểu lầm về Đại Pháp. Nhưng sau khi đọc các sách Đại Pháp, tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Mỗi ngày tôi đều kiên trì đọc một bài giảng. Sau khi đọc xong, tôi luôn cảm thấy trong tâm rất thư thái và nhẹ nhõm. Tôi đã hiểu được rằng, cuốn sách này dạy mọi người trở thành người tốt bằng cách hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuốn sách này lại có thể thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi. Vậy mà sau khi đọc cuốn sách, tôi đã bỏ được thuốc ngủ, và bây giờ tôi ngủ rất ngon mỗi đêm. Tôi cảm thấy cuộc sống của tôi có động lực, mục tiêu và phương hướng. Tôi trở thành người tích cực và lạc quan.

Tôi muốn giúp nhiều người hơn nữa biết về Pháp Luân Đại Pháp, và giúp họ nhìn thấu những lời dối trá của ĐCSTQ. Điều tôi đặc biệt cảm kích là, trong thế giới hỗn loạn và vô vọng này, Sư phụ đã cho tôi cơ hội tu luyện trong Đại Pháp.

Cùng trong ngành điện ảnh, nhưng môi trường làm việc hoàn toàn khác nhau

Sau nhiều lần gặp trở ngại, cuối cùng tôi đã rời Trung Quốc và chuyển đến định cư tại Canada. Tôi đã may mắn được tham gia hạng mục giảng chân tướng của hãng phim New Century cùng với chồng tôi, và may mắn hơn nữa là tôi đã được đóng vai một đệ tử Đại Pháp trong bộ phim mới nhất của hãng. Trải nghiệm này đã giúp tôi lý giải sâu sắc hơn về ý nghĩa của việc là một “đệ tử Đại Pháp”.

Trong phim, một bệnh dịch chết người đang bao trùm một thành phố ở Trung Quốc, mọi người đều bất an và lo lắng. Chỉ có các đệ tử Đại Pháp là không sợ loại virus khủng khiếp này, cũng không sợ sự can nhiễu của cảnh sát. Họ đã tặng một phương thuốc cứu mạng cho những người bị nhiễm bệnh và thân nhân của người bệnh. Phương thuốc đó là: “Thoát xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó”, và chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Trong một cảnh, chúng sinh đi theo đệ tử Đại Pháp để niệm đi niệm lại chín chữ chân ngôn. Cảnh này khiến tôi đặc biệt xúc động, nước mắt tôi cứ trào dâng trong khóe mắt.

Các đệ tử Đại Pháp đã đang làm những việc như vậy trong suốt 21 năm, họ chỉ phó xuất mà không cầu hồi báo. Để kiên trì suốt 21 năm như vậy, ý chí và nghị lực của họ cần phải mạnh mẽ đến mức nào thì mới có thể làm được như thế? Tôi vô cùng cảm động trước sự kiên trì của họ.

Không chỉ trong điện ảnh, mà trong cuộc sống cũng vậy, cộng đồng các đệ tử Đại Pháp khiến tôi vô cùng xúc động. Hóa ra trên thế giới này còn có rất nhiều người thuần khiết và thiện lương. Môi trường của các đệ tử Đại Pháp chính là miền tịnh độ nơi nhân gian mà tôi luôn đi tìm. Về các đồng tu mà tôi làm việc cùng trong dự án phim này, tôi nhận thấy rằng họ không cư xử lạnh lùng, không nói sau lưng người khác, và không bợ đỡ xu nịnh. Thay vào đó, tôi nhìn thấy ở họ sự nhiệt tình mà từ trước tới nay tôi chưa từng thấy, và một sự ấm áp như người thân trong gia đình vậy. Mọi người đều hướng nội tìm thiếu sót của bản thân, và nỗ lực tu bỏ các quan niệm bất hảo của mình. Cuối cùng, tôi đã mở được trái tim đã đóng chặt bấy lâu của mình, và cảm thấy thực sự hạnh phúc.

Khi tôi không biết phải đóng phim như thế nào, các đồng tu đã không mệt mỏi chỉ cho tôi biết phải làm gì, bằng sự kiên nhẫn và động viên mà tôi chưa từng trải qua ở Trung Quốc. Nhớ lại ngành công nghiệp điện ảnh ở đó, những lời mắng nhiếc và xúc phạm, hành vi đổ lỗi cho người khác và trốn tránh trách nhiệm là một phần tất yếu của tiến trình công việc, và vẫn còn rõ mồn một trong tâm trí tôi.

Môi trường làm việc như nung như nấu đó hoàn toàn trái ngược với hoàn cảnh hiện tại của tôi. Ở đây, mọi người đều có một mục tiêu chung: Làm cho bộ phim hay hơn, không bao giờ phàn nàn về những vất vả khó nhọc của bản thân. Tất cả mọi người trên phim trường, dù là diễn viên chính hay diễn viên quần chúng, đều tham gia một cách tự nguyện. Nếu không được tận mắt chứng kiến, tôi thực sự không thể tin rằng một môi trường như vậy lại có thể tồn tại trong hiện thực.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã cấp cho con rất nhiều trải nghiệm tuyệt vời như thế. Con sẽ trân trọng cơ duyên này, bước đi thật tốt trên con đường tu luyện, sử dụng các kỹ năng của mình để chứng thực Đại Pháp, và làm những gì có thể để cho nhiều người hơn nữa biết rằng “Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Chân-Thiện-Nhẫn là tốt”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/29/406757.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/6/186215.html

Đăng ngày 30-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share