Bài viết của một học viên từ tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-08-2010] Tôi muốn kể lại kinh nghiệm của tôi về việc tham dự các bài giảng Pháp của Sư Phụ. Chúng ta hãy chứng kiến sự từ bi của Sư Phụ và sự hiển hiện thật sự của Phật Pháp trong thế giới nhân loại một lần nữa.

Con trai tôi bị bệnh mà không thể được bệnh viện chẩn đoán ra. Khi tôi đang ở trong tình trạng hoàn toàn tuyệt vọng, tôi đã gặp hai học viên Pháp Luân Công đã cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân quý báu và cũng dạy con trai tôi và tôi tập các bài công pháp. Vào ngày 27 tháng 4 năm 1994, tôi và con trai tôi lên tàu đến thành phố Trường Xuân với chục người khác để tham dự khóa giảng Pháp lần thứ 7 tại quảng trường của trường Đại học Cát Lâm ở thành phố Trường Xuân.

Trong khi nghe Sư Phụ giảng Pháp, tôi tĩnh lặng và mở mắt to ra, thậm chí không dám nhấp nháy để có thể giữ mỗi chữ của Sư Phụ vào trong tâm mình. Trước khi tôi tập Pháp Luân Công, tôi đã không có ý tưởng về tu luyện; nhưng trong khi nghe bài giảng của Sư Phụ, tôi cảm thấy như thể là tôi đã thay đổi thành một người khác mà khao khát lắng nghe và hiểu Pháp tốt. Để nhìn thấy Sư Phụ rõ ràng, tôi di chuyển hàng chục hàng ghế để lên hàng thứ ba. Khi tôi cảm thấy hạnh phúc vì có khả năng có thể nhìn thấy Sư Phụ rõ ràng, Sư Phụ nói trước khi lớp học bắt đầu “Một số người muốn ngồi phía trước. Nhưng thực sự nó giống như chư vị ngồi bất kỳ ở đâu. Chư vi ngồi càng xa chư vị sẽ thấy rõ ràng hơn”. Tôi nghĩ “Trong số rất nhiều người Sư Phụ làm thế nào biết được tôi đổi chỗ ngồi? Điều đó thật sự là kỳ diệu!

Trước khi bài giảng bắt đầu chúng tôi bị kẹt xe, và tất cả các học viên rất lo lắng rằng sẽ bị trễ. Khi chúng tôi đến Đại học Cát Lâm, tất cả chúng tôi đều bị trễ. Tuy nhiên, ngay khi chúng tôi ngồi xuống trong thính phòng, Sư Phụ nói “Bởi vì chiếc xe buýt bị hư trên đường cao tốc nên một số học viên đến trễ. Bây giờ tôi sẽ bắt đầu bài giảng.” Tôi nghĩ rằng Sư Phụ biết mọi điều, và tôi không thể tìm bất kỳ từ nào để diễn đạt được sự cảm kích của tôi.

Trước khi bài giảng thứ sáu bắt đầu, một số người nói với tôi rằng Sư Phụ muốn gặp con trai tôi. Bởi vì không có nhiều thời gian còn lại trước khi lớp học bắt đầu và tôi biết rằng Sư Phụ luôn giảng đúng giờ, tôi vội vã và chạy tìm con trai tôi. Tuy nhiên, nghe một tiếng đổ ầm xuống rất lớn, và tôi đã té ngã xuống đất. Âm thanh rất lớn mà tất cả mọi người gần đó đều hoảng sợ. Tôi đã không chú ý đến nó và đứng lên ngay. Một đồng tu hỏi xem tôi có ổn không, và tôi nói “Tôi ổn”. Tôi đưa con trai đến bục để gặp Sư Phụ. Sư Phụ nhìn nó mỉm cười và hỏi “Con trai cô bao nhiêu tuổi? Có phải cháu đang học trung học cơ sở không?” Tôi trả lời “Cháu học lớp 8.” Tôi nói với Sư Phụ “Chúng tôi đã đọc xong sách Chuyển Pháp Luân ở nhà, và cũng đã bắt đầu tập công”. Tôi nói Sư Phụ về tình trạng của con tôi. Sau đó Sư Phụ nói vói cháu một lúc. Sau đó, tôi hỏi Sư Phụ những gì chúng tôi có thể làm nếu chúng tôi có các thắc mắc sau khi chúng tôi trở về nhà. Sư Phụ mỉm cười và lấy ra một cái danh thiếp, nói với chúng tôi rằng đó là cái cuối cùng trong túi Ngài. Sư Phụ bảo chúng tôi gọi Ngài nếu chúng tôi có thắc mắc trong tương lai. Lập tức tôi rơi nước mắt. Đến ngày nay tôi vẫn còn chiếc danh thiếp này và trân quý nó. Tôi không nhớ mình đã bị ngã cho đến khi quay lại chỗ ngồi của chúng tôi với con trai tôi. Tôi chạm vào cơ thể của mình và không cảm giác đau đớn gì cả và nó như thể là tôi đã không bị ngã. Tôi rất cảm động mặc dù chúng tôi chỉ mới bắt đầu tập, Sư Phụ đã để ý và đã bảo vệ tôi.

Trong khi tham dự các bài giảng Pháp của Sư Phụ, con trai tôi liên tục trải nghiệm các công năng. Tôi sẽ không nói về những gì cháu nhìn thấy bằng thiên mục, nhưng những công năng của cháu hiển hiện ở nhiều cách khác. Một ngày nọ, khi chúng tôi mua nước đá, không có đá trong chai, và trời rất nóng vào ngày đó. Con trai tôi nói “Mẹ, con chỉ muốn một chai có đá ở trong.” Ngay khi cháu nói xong, nước của chai trong tay cháu trở thành một khối đá cứng. Một buổi sáng chúng tôi đến thính phòng sau khi ăn sáng, và tôi đột nhiên nhớ rằng tôi đã để chìa khoá trên giường ngủ, nếu không có chìa khóa thì không ai có thể vào phòng. Con trai tôi nói “Đừng lo, mẹ đến thính phòng đi. Để con quay lại lấy chìa khoá.” Tôi bảo “Mẹ đã đóng cửa, chìa khoá bị khoá lại bên trong phòng.” Sau một lúc, con trai tôi quay trở lại và trao chìa khoá cho tôi. Tôi bảo cháu làm thế nào cháu lấy được. Cháu chỉ bảo “Mẹ đừng hỏi con về điều đó.”. Vào tháng 5 trời rất lạnh vào buổi sáng và ban đêm. Nhưng con trai tôi chỉ mặc một chiếc áo mỏng và cảm thấy nóng. Cháu đã chịu đựng rất nhiều bệnh tật ở nhà, nhưng trong khi cháu ở đây cháu rất khoẻ mạnh. Trong quá khứ, tôi không tin vào tất cả huyền năng siêu thường nào. Nhưng bây giờ, tôi không chỉ trực tiếp chứng kiến các công năng, mà còn thấy con trai tôi thể hiện chúng. Tôi đã vốn không có bất kỳ câu hỏi gì về sự tồn tại của Thần hay của các phép mầu. Đầu não và tư tưởng tôi, đã bị đầu độc bởi thuyết vô thần của Đảng Cộng sản trong nhiều năm, nay đã được thuần tịnh nhờ Sư Phụ và Đại Pháp.

Sau khi bài giảng cuối cùng kết thúc vào buổi sáng vào ngày 8 tháng 5, các học viên ở lại một lúc. Tất cả mọi người đứng trước cửa, nhìn Sư Phụ rời đi. Một số học viên đã khóc, tôi cũng khóc. Sau khi tham dự toàn bộ 9 bài giảng, thế giới quan của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Tôi cảm thấy cơ thể của tôi rất nhẹ. Tôi đã vứt bỏ toàn bộ thuốc mà tôi đã mua ở nhà. Tôi không cảm thấy những điều mà mọi người truy cầu là quan trọng, như tranh đấu để thu lợi ích cá nhân và những điều tương tự thế. Điều duy nhất tôi muốn trở thành một người tốt hơn và tập Pháp Luân Công đến cùng.

Sau khi Sư phụ hoàn tất việc thuyết giảng, một học viên khác đã nói với tôi rằng con trai tôi cần theo Sư Phụ đến các nơi khác để tiếp tục nghe Sư Phụ giảng. Vì vậy con trai tôi đã đi đến Bắc Kinh, Thành Đô và Trùng Khánh và nghe Sư Phụ thuyết giảng và ở gần Sư Phụ. Sau khi cháu quay về nhà cháu nói tôi rằng khi cháu ăn cơm cùng với Sư Phụ, Sư Phụ đặt thức ăn vào trong bát của cháu và chọn thịt cho cháu. Sinh nhật của Sư Phụ đến khi họ ở trên tàu. Một số học viên muốn đặt thức ăn ngon và đắt tiền từ xe thức ăn, tuy nhiên, Sư Phụ không đồng ý, ngay cả khi các học viên đã thay đổi lại và đặt thức ăn đơn giản. Bởi vì các học viên trông gần như sắp phát khóc, cuối cùng Sư Phụ đồng ý và chỉ mua một bát mì ăn liền. Con trai tôi kể với tôi rằng Sư Phụ luôn luôn thanh đạm và rằng Sư Phụ tặng tiền tiết kiệm của mình (nghe nói rằng tổng cộng là 30.000 nhân dân tệ) cho Nghĩa Dũng Kim Hội. Bản thân nhìn thấy những việc này, con trai tôi giữ tất cả chúng trong tâm và sau đó cũng sống đạm bạc

Sau khi từ thành phố Trường Xuân trở về, chồng tôi nói với tôi rằng anh ấy đột nhiên nhìn thấy ánh sáng nhấp nháy ở nhà suốt cả ngày và điều như vậy đã xảy ra hai lần. Tôi biết rằng đó là Sư Phụ đang thanh lý nhà của tôi. Với sự giúp đỡ của Sư Phụ, bệnh dạ dày, bệnh thấp khớp và bệnh tim nghiêm trọng của chồng tôi tất cả đều biến mất. Nụ cười đã quay trở lại trên gương mặt anh ấy. Anh ấy tích cực ủng hộ chúng tôi tu luyện. Con trai tôi đã đi theo Sư Phụ khoảng một tháng và số chi phí đi lại của cháu đã được Sư Phụ trả. Khi con trai tôi rời khỏi nhà, cháu rất ốm và nhiều bệnh tật. Nhưng khi cháu quay về, chúng tôi không thể nhận ra nó tại sân ga cho đến khi cháu gọi chồng tôi và tôi. Cả hai chúng tôi đều ngạc nhiên bởi sự thay đổi của cháu. Da cháu trở nên mềm mại và hồng hào. Cháu cũng cao hơn và mạnh mẽ và có tóc màu đen bóng. Những người biết con trai tôi trước đây tất cả họ đều rất kinh ngạc, họ tự hỏi làm thế nào cháu có thể thay đổi quá nhiều chỉ trong vòng một tháng vắng nhà.

Cá nhân tôi đã chứng kiến phép mầu của Đại Pháp. Những người xung quanh chúng tôi cũng chứng kiến chúng thông qua những thay đổi cả thân thể chất lẫn tinh thần. Có người bảo tôi mời Sư Phụ đến nhà của ông ấy để chữa bệnh và cho biết ông sẽ trả bất kỳ khoảng tiền nào. Tôi nói “Sư Phụ tôi không muốn tiền cũng không đi đây đó để trị bệnh. Sư Phụ tôi mong muốn phổ truyền Pháp và cứu độ chúng sinh. Hãy đến để học Pháp Luân Đại Pháp.

Trong suốt 16 năm tu luyện, tôi đã có kinh nghiệm sâu sắc về lòng bi vĩ đại của Sư Phụ, những biểu hiện thật sự của Phật Pháp trong thế giới con người và hồng ân của Phật. Tôi sẽ tiếp tục tu luyện tinh tấn, làm tốt 3 việc và không phụ lòng Sư Phụ


Bản dịch tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/8/6/228035.html
Bản dịch tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/8/11/119190.html
Đăng ngày 03-09-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share