Theo một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Quý Châu
[MINH HUỆ 26-7-2010] Sư phụ Lý Hồng Chí đến Quý Châu để dạy Pháp Luân Đại Pháp năm 1993. Vào tháng 5, tháng 6 và tháng 8 năm đó, Ngài dạy ba khóa tại Văn phòng Địa chất học tại tỉnh Quý Châu, giảng đường Đại học y khoa Quý Dương, và Trung tâm hoạt động thanh niên. Trong những năm kế tiếp, sự phát triển của Pháp Luân Đại Pháp tại Trung quốc đạt đến đỉnh điểm. Những người tham gia mà đã tham dự các khóa học ấy đã trở về quê nhà để trở thành nhóm địa phương thứ nhất của các học viên Pháp Luân Công. Họ thành lập những nơi tập công chung tình nguyện và dạy miễn phí. Các học viên đó sau này dạy Pháp Luân Đại Pháp cho càng nhiều người hơn. Mục đích của chia sẻ Pháp là giản dị: Giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho càng nhiều người hơn được hưởng lợi ích thăng tiến sức khoẻ thể chất và tinh thần. Những người hưởng lợi đó trở thành những người thông tin sống động tốt nhất, và Pháp Luân Công truyền bá từ người này đến người kia, và từ tâm đến tâm.
Khi Sư phụ dạy một khóa tại Quý Dương năm 1993, có khoảng 1 400 người tham dự. Theo các tài liệu nội bộ tại Bộ Công An, có tối thiểu 70 triệu người tập luyện Pháp Luân Công tại Trung Quốc vào cuối năm 1998, với hơn 10 triệu người tập luyện Pháp Luân Công tại Quý Châu.
Các học viên Pháp Luân Công tập công trong Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tại Sân vận động tỉnh Quý Châu
Sau đó năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công. Cho dù Pháp Luân Công đã bị thóa mạ một cách tàn ác và bị bức hại tàn bạo tại Trung Quốc, đối diện với sự bức hại này, các học viên Pháp Luân Công nâng cao Chân Thiện Nhẫn. Trong quá khứ mười một năm, họ đã làm sáng tỏ sự thật với dân chúng về Pháp Luân Đại Pháp bất chấp cuộc bức hại. Nhiều người mà hiểu được sự thật đã bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã trải qua các lợi ích lớn lao về thể chất và tinh thần.
Bệnh đau lưng trầm trọng được trị lành trong ba tháng sau khi tập luyện Đại Pháp
Năm 2006, Tiểu Vương phải dời đến tỉnh Quảng Đông làm việc nặng để sinh sống. Ở tuổi 40, cô bị bệnh đau lưng nặng. Vì cô không thể trả chi phí chữa trị trong một thành phố lớn, cô trở về Quý Châu để tìm một bệnh viện địa phương trị bệnh. Cô bỏ ra hàng chục ngàn nhân dân tệ để trị bệnh bằng cả y học Trung Quốc và phương Tây. Các bác sĩ nói rằng tình trạng của cô cần giải phẫu hai lần: Lần thứ nhất để đặt một thanh sắt để chỉnh cột sống bị lệch, và cô cần phải nằm nghỉ trên giường ít nhất là sáu tháng sau cuộc giải phẫu. Và cuộc giải phẫu lần thứ nhì là để lấy ống sắt ra và sau đó cô phải nằm lại giường trong sáu tháng nữa. Nhưng các bác sĩ nói rằng nếu cuộc giải phẫu thành công, cô có thể vẫn phải chịu đựng cái đau trong suốt cuộc đời còn lại của mình.
Tiểu Vương không tin các cuộc giải phẫu. Cô cảm thấy tương lai rất ảm đạm. Cái đau nơi lưng của cô trở nên càng nặng và cô trở nên ốm nhom. Cô không thể nằm ngủ trên một tấm nệm mềm và phải đặt một tấm bảng nơi đầu giường và buộc một sợi dây cứng quanh họng mới có thể ngủ. Cô rất khốn khổ.
Lúc bấy giờ, một người bà con nói với Tiểu Vương về sức mạnh trị bệnh của Pháp Luân Công. Người bà con này và gia đình bà đều tập luyện Pháp Luân Công và bị bức hại bởi ĐCSTQ. Tiểu Vương bị đầu độc nặng bởi những lời dối gạt của ĐCSTQ và cô rất ghét Pháp Luân Công. Cô luôn chế nhạo và lăng mạ Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, sau khi nghe được sự thật, Tiểu Vương không còn tin nơi tuyên truyền của ĐCSTQ và cô bắt đầu tập Pháp Luân Công. Cô được trị lành hoàn toàn sau khi tập luyện nó trong ba tháng. Đó như là cô được tái sinh.
Tiểu Vương giờ đây kể những trải nghiệm của cô cho những người mà cô biết, để cho càng nhiều người hơn được hưởng lợi ích từ việc tập luyện. Khi nghĩ đến sự oán ghét trước đây của mình đối với Pháp Luân Đại Pháp, Tiểu Vương cảm thấy xấu hổ và khó có thể tin rằng Đại Pháp đã cứu mạng của mình.
Khi Tiểu Vương nghĩ đến các thân nhân của cô, cô bị pha trộn xúc động của sự biết ơn, cảm phục và biết lỗi vì họ đã không màn sự nguy hiểm để truyền sự thật đến mọi người trong một môi trường khó khăn như vậy, chỉ vì để cho nhiều người hơn có thể hưởng lợi từ Đại Pháp.
Một lão niên 80 tuổi trải qua một sự mầu nhiệm
Tên tôi là Triệu và tôi 80 tuổi. Tôi sống gần biên giới Quý Châu. Tôi chưa bao giờ đến trường học và chỉ tham gia một lớp học chữ ngắn. Vào tháng 5 năm 1997, một học viên Pháp Luân Công đưa cho tôi một quyển “Chuyển Pháp Luân II”. Sau khi đọc một phần quyển sách, tôi bắt đầu đi tiêu chảy nhưng không cảm thấy khó chịu. Thay vào đó, tôi cảm thấy rất thoải mái. Các bạn học viên nói với tôi đó là vì Sư phụ đang thanh lọc cơ thể của tôi. Tôi rất vui mừng nghe rằng Sư phụ đang chăm sóc cho tôi. Không bao lâu, tôi bắt đầu tham gia tập công chung. Tôi xin một bản sao quyển “Chuyển Pháp Luân” và bắt đầu học nó với các bạn học viên. Khi tôi gặp các chữ mà tôi không biết, các bạn học viên sẽ dạy tôi. Tôi cảm thấy rằng “Chuyển Pháp Luân” là một quyển sách rất quí báu và tôi thật sự muốn có thể đọc nó với mọi người. Có lẽ vì sự thành tâm của tôi mà một sự mầu nhiệm xảy ra. Các chữ trong “Chuyển Pháp Luân” xuất hiện trước mắt tôi: Các chữ to như một nắm tay đầy ngập phòng. Tôi có thể cảm nhận được chúng trên đầu tôi khi tôi đi đứng ngồi hoặc nằm. Tôi rất ngạc nhiên và rất vui mừng. Tôi hiểu được rằng đó là Sư phụ đang dạy tôi. Sau một tháng, tôi có thể tự đọc “Chuyển Pháp Luân” một mình và sau đó các chữ biến mất. Tôi cám ơn Sư phụ là tôi có thể học Đại Pháp. Thậm chí dù tôi có thể đọc mỗi chữ trong “Chuyển Pháp Luân”, tôi không thể nhận ra chúng khi chúng xuất hiện ở nơi khác.
Trước khi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị mắt kém và mí mắt của tôi phủ xuống che đôi mắt của tôi. Tôi phải dùng một băng keo để dán mí mắt của tôi lên để có thể nhìn thấy. Tôi giữ băng keo dán ngày đêm. Từ khi tôi bắt đầu học Pháp và tập công, mí mắt của tôi trở nên bình thường. Tôi cám ơn Sư phụ đã chữa lành đôi mắt cho tôi. Trước khi tập luyện Pháp Luân Công, tôi thường hay bị đau nơi bàn tay, chân và cả người. Từ khi tập luyện, các cơn đau đó biến mất trong một thời gian ngắn.
Được che chở bởi Sư phụ Lý
Sáng ngày 2 tháng 12 năm 2008, trong khi kiểm tra toàn bộ máy móc trong một xưởng xi-măng tại Quý Châu, Tiểu Đặng, một thợ máy và một công nhân khác đang làm việc với một cái búa khoan. Người công nhân đột nhiên đánh trúng cái búa vào miệng của Tiểu Đặng. Người tại hiện trường đều kinh hãi. Ai cũng nghĩ nhất định miệng của anh ta phải bị thương. Họ chạy đến Tiểu Đặng và thấy rằng anh ta không có bị thương, nhưng anh ta chỉ phun ra một ngụm máu. Họ rất lấy làm lạ. Cả xi-măng cũng phải bị bể nếu bị trúng bởi cái búa nặng như vậy. Nhưng da miệng của Tiểu Đặng không sao cả. Tuy nhiên, không ai biết rằng Tiểu Đặng luôn nhớ trong tâm anh mấy chữ “Pháp Luân Đại Pháp Hảo,” và “Chân Thiện Nhẫn Hảo” và đó là vì sao sự mầu nhiệm đã xảy ra cho anh ta.
Cha mẹ của Tiểu Đặng là học viên Pháp Luân Công. Với sự giúp đỡ của cha mẹ, Tiểu Đặng đã thoái ĐCSTQ và giúp phân phát các tài liệu giảng chân tướng. Bây giờ khi ông bị nguy hiểm, Sư phụ Lý đã che chở cho anh.
Một em bé sinh non được cứu
Năm 2006, con trai và con dâu của một học viên Pháp Luân Công lớn tuổi tại thành phố Quý Dương trở lại thành phố quê nhà của họ tại tỉnh Tứ Xuyên. Một ngày kia, người con dâu ra nước ối rồi mà cái thai không hoạt động. Vì cô ta chỉ mang thai có bảy tháng, cô ấy không để ý về điều đó. Sau này, họ nói với người mẹ tại Quý Châu qua điện thoại. Người đàn bà lớn tuổi biết ngay là có chuyện nghiêm trọng và bảo con trai bà mang vợ đi nhà thương ngay để sinh mổ để tránh mất đứa bé. Khi người đàn bà lớn tuổi về Tứ Xuyên, đứa bé đã được sinh ra và dưới sự chăm sóc khẩn cấp. Các bác sĩ thấy rằng đứa bé có hàng chục bệnh nguy hiểm. Họ nghĩ rằng thậm chí nếu đứa bé sống sót, nó có thể bị các bệnh liên quan.
Người con trai và vợ anh biết rằng Pháp Luân Đại Pháp phi thường và cảm thấy rằng chỉ có Đại Pháp là có thể cứu con họ. Bà nội bồng lấy đứa bé tí xíu và âm thầm cầu xin Sư phụ cứu đứa bé. Người bà nội vô vọng đụng vào mặt đứa bé và niệm, “Pháp Luân Đại Pháp Hảo.” Đứa bé dường như lắng nghe. Sau đó, sau khi khám, tất cả các dấu hiệu cho thấy sức khỏe bình thường. Các bác sĩ đều không hiểu được! Đứa bé bây giờ ba tuổi và sức khoẻ hoàn toàn tốt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/7/26/227306.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/8/2/119009.html
Đăng ngày: 30-08–2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.