Bài viết của học viên tỉnh Quý Châu

[MINH HUỆ 25-07-2010 ] Vào năm 1993, Sư Phụ đến tỉnh Quý Châu để giảng Pháp. Trước khi Sư Phụ bắt đầu giảng, nhiều người đã từng tập khí công có nghe nói đến Pháp Luân Công; và đã bị hấp dẫn và đã tin tưởng lời giảng dạy của môn Pháp Luân Công. Mặc dù không có quảng cáo hay áp phích nào, nhiều người đã đăng ký vào khóa giảng đầu tiên ở thành phố Quý Dương. Những người đã hưởng được lợi ích từ việc luyện tập đã phổ biến về sự kỳ diệu của môn tập Pháp Luân Công. Kết quả là, một số công ty thuê xe buýt để chở các nhân viên đến lớp học. Sư Phụ đã đến Quý Châu bốn lần để giảng Pháp và cũng tổ chức buổi họp cho các trợ lý địa phương. Nhìn lại những khoảnh khắc trước đó, nhiều người đã tham dự các bài giảng của Sư Phụ đã cảm động và khóc.

2010-7-20-minghui-falun-gong-202925-0.jpg
Sư Phụ Lý đang giảng Pháp ở thành Phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu, Trung Quốc (tháng 6 năm 1993)

Nhiều người ở Trung Quốc muốn biết Sư Phụ Lý là người như thế nào. Tại sao Ngài được hàng triệu học viên kính trọng sâu sắc đến thế? Sư Phụ Lý và Pháp Luân Công đã bị chế độ Cộng Sản đưa lời dối trá bịa đặt khác nhau như thế nào? Sau đây là các kinh nghiệm cá nhân và có thực từ một số học viên.

Học viên A: Pháp Luân Công là lớp học rẻ tiền nhất trong số các môn khí công ở Trung Quốc

Khóa học Pháp Luân Công là rẻ tiền nhất trong số các môn khí công ở Trung Quốc. Mỗi khóa học giá 40 nhân dân tệ và 20 nhân dân tệ để tham dự khóa thứ hai. Sư Phụ không phải giảng dạy để thu lợi nhuận. Trong thời gian đó Sư Phụ đã giảng Pháp ở Quý Dương, Ngài đã sống một cuộc sống rất giản dị. Ngài đã giặt quần áo của mình vào mỗi buổi tối để có thể mặc vào ngày kế tiếp. Khi Ngài đầu tiên đến Quý Dương, chủ địa phương đã cung cấp lương cho Sư Phụ mỗi ngày 10 nhân dân tệ, và không có gì cho trợ lý của Ngài. Sư Phụ đã từ chối nhận và tự Ngài đã sắp xếp mọi thứ cho bản thân. Ngài ở lại cùng một nơi với các trợ lý và chia sẻ bữa ăn với họ. Khi Ngài quay về khách sạn sau khi kết thúc bài giảng một ngày, Ngài thường đến chỗ các học viên. Đôi khi họ có thể hỏi những câu hỏi, chụp hình với Sư Phụ, hay xin chữ ký của Sư Phụ. Sư Phụ luôn luôn mỉm cười đồng ý.

Một lần khi Sư Phụ đến Quý Dương để giảng Pháp, người chủ địa phương đã đồng ý giữ 60% số tiền thu được và đưa Sư Phụ giữ 40%. Sau đó chủ địa phương đã quyết định giữ hầu hết tất cả khoản thu lệ phí lớp học và hầu như không đưa gì cho Sư Phụ. Vì vậy, Sư Phụ chỉ có thể trả tiền phòng, sân khấu và không có tiền để mua vé xe lửa để quay về Bắc Kinh. Các học viên rất khó chịu về điều này, nhưng Sư Phụ cười một cách khoan dung. Khóa học thứ ba được tổ chức ở thính phòng chính phủ tỉnh Quý Châu. Có rất nhiều người tham dự đứng ở ngoài thính phòng. Nhìn thấy số lượng người ở đó, cơ quan muốn tăng lệ phí giá thuê thính phòng. Sư Phụ đã ân cần giải thích rằng có người đã đề nghị tăng lệ phí lên ở khóa trước đó, nhưng mục đích của Ngài là cứu độ mọi người, không để tạo ra những khó khăn tài chính cho họ. Vì lệ phí không được tăng, nên cơ quan đã làm nhiều điều xúc phạm. Sư Phụ đã rất từ bi và bỏ qua cho họ, và sau đó di chuyển lớp học đến trung tâm hoạt động thanh thiếu niên. Lớp học cuối cùng đã kết thúc ở phòng triển lãm công nghệ.

Học viên B: Sư Phụ luôn gương mẫu trong lời nói và việc làm

Khi tôi vào độ tuổi trung niên, tôi có rất nhiều vấn đề về sức khỏe. Năm 1987, khi tôi nghe rằng khí công có thể cải thiện sức khỏe cho con người, tôi bắt đầu học các loại khí công khác nhau. Mãi cho đến năm 1993 tôi mới gặp môn tu luyện đúng đắn nhất – Pháp Luân Công. Vào tháng 5 năm 1993, Sư Phụ Lý đã chấp nhận lời mời của hiệp hội khí công Quý Châu để giảng dạy Pháp Luân Công ở Quý Dương. Chúng tôi nghe nói về lớp học Pháp Luân Công đầu tiên tại Quý Dương khi anh trai tôi và tôi đi đến văn phòng thông tin khí công Quý Châu để chọn một cuốn sách. Chúng tôi quyết định đăng ký và được trong số những người tham dự lớp học đầu tiên ở Quý Châu. Có khoảng 200 đến 300 người tham dự lớp học đó. Tôi nhớ rất rõ rằng Sư Phụ nói một học viên phải tu luyện tâm tính và tầm quan trọng của đức của một người, một học viên phải làm đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu. Tôi đã học nhiều môn khí công và Pháp Luân Công là chân chính nhất.

Sư Phụ đã không sử dụng bất kỳ ghi chú nào khi Ngài giảng. Ngài giảng rất rõ ràng và trôi chảy. Sức mạnh của các nguyên lý Đại Pháp đã làm xúc động trái tim các học viên. Sư Phụ thuyết giảng theo tình huống của học viên. Ngài thường xuyên thay đổi phương pháp giảng dạy và sử dụng ngôn ngữ đơn giản và dễ hiểu để giải thích nguyên lý Pháp thâm sâu. Vào ngày 15 tháng 8 năm 1993, tôi đã tham dự khóa thứ 3 ở Quý Châu. Vào năm 1994 tôi đi du lịch đến thành phố Thành Đô để nghe bài giảng của Sư Phụ ở đó.

Sư Phụ là người trung thực và ngay thẳng. Ngài sống một cuộc sống giản dị, và khi Ngài đi du lịch, Ngài ở một khách sạn rẻ tiền không phải là khách sạn sang trọng. Khi Sư Phụ giảng dạy ở Thành Đô, mặc dù chỗ ở của Ngài không gần giảng đường, tôi luôn luôn thấy Sư Phụ đi bộ đến lớp. Không giống như các khí công sư khác, Sư Phụ không phô trương và Ngài cũng không tỏ vẻ có quyền năng. Ngài có thể ăn bất cứ thức ăn gì mà không cầu kỳ về thức ăn. Ngài ăn mì gói và cơm, và sẽ dừng lại ở tiệm bánh bao dọc đường hơn là dừng lại ở một nhà hàng có đầy đủ thức ăn. Sư Phụ không lãng phí. Khi Ngài có một bữa ăn với các học viên, Ngài thường hoàn thành xong phần còn lại vì vậy thức ăn không bị lãng phí. Sau bữa ăn, Ngài thậm chí kết thúc gia vị thừa của thức ăn, như nước xốt nóng và nước xốt đậu nành. Sư Phụ mặc áo sơ mi màu trắng cũ, nhưng luôn luôn sạch sẽ. Ngài bộc lộ vẻ ngay thẳng và thực hiện những gì Ngài đã thuyết giảng. Ngài đưa ví dụ cá nhân và rất dễ tiếp cận, luôn luôn đặt người khác lên trước bản thân. Bất cứ khi nào các học viên muốn đưa Ngài về khách sạn, Sư Phụ luôn trả lời tử tế “Tôi khỏe, xin hãy về nhà”. Sau khi tham dự một số khóa giảng, tâm tôi tràn đầy phấn khởi, niềm vui và xúc cảm. Tôi muốn khóc lên nhưng không thể, tôi cảm giác rằng tôi đã gặp lại Sư Phụ sau một thời gian dài, nhiều năm dài cách biệt, Sư Phụ không giống như bất kỳ khí công sư bình thường nào khác. Trong sâu thẳm tôi biết lý do Sư Phụ ở đây, nhưng không thể nào diễn tả được điều đó. Kể từ đó, tôi đã hiểu được ý nghĩa của cuộc sống và ý nghĩa phản bổn quy chân là gì. Tôi có thể điều chỉnh lại hướng đi cho cuộc sống, và vứt bỏ truy cầu danh và lợi.

Học viên C: Tôi được khiêng vào giảng đường nhưng tôi có thể tự đi ra

Học viên C kể lại trong nước mắt “Trước khi tu luyện, tôi bị bệnh trong một thời gian dài. Tôi đã nằm liệt giường quanh năm và là một gánh nặng cho gia đình. Khi tôi biết rằng Sư Phụ đã đến lớp học ở Quý Dương, tôi muốn đến đó bằng mọi cách. ‘Nghe Đạo buổi sáng, buổi chiểu chết cũng yên lòng’. Đó là điều ao ước duy nhất của tôi trước khi tôi chết. Gia đình tôi mang tôi đến giảng đường. Khi Sư Phụ thanh lý thân thể chúng tôi, tôi lập tức cảm thấy không khí mát lạnh chạy đến lòng bàn chân của tôi, và cơ thể tôi cảm thấy ấm áp. Sau khi Sư Phụ thanh lọc cơ thể của tôi, Sư Phụ nói “Hãy thư giãn, đứng dậy và đi!” Tôi cảm thấy hồi hộp nhưng Sư Phụ đã nói tôi không được sợ và bắt đầu đi. Vì vậy tôi đứng dậy và bắt đầu đi. Những tràn vỗ tay khích lệ từ mọi người trong giảng đường làm tôi phát khóc. Cùng lúc đó, thiên mục của tôi mở ra tôi thấy những điều huyền diệu ở không gian khác. Từ đó, con tôi và cháu tôi tất cả đều tin tưởng vào Sư Phụ và Pháp. Bất kể hoàn cảnh xung quanh chúng ta và cuộc bức hại nghiêm trọng như thế nào, thì cũng không lay chuyển đổi sự kiên định của chúng ta tu luyện trong Đại Pháp.”

Học viên D: Chúng tôi đã tới an toàn chỉ trên 3 bánh xe

Nhiều điều kỳ diệu đã diễn ra khi Sư Phụ đến giảng Pháp ở tỉnh Quý Châu. Một ngày nọ, một chiếc xe buýt chở đầy ắp người đến từ Tuân Nghĩa. Họ đang vội vã nhưng không ai nhận thấy rằng một bánh xe đã bị mất cho đến khi họ đến và xuống xe. Người ta đã bị sốc rằng chiếc xe đã chạy chỉ có 3 bánh. Một khi họ đã hiểu rằng Sư Phụ đã bảo vệ họ, họ đã biết ơn và khóc. Dưới sự che chở của Sư Phụ, nhiều tình huống nguy hiểm đã được ngăn chặn và có vô số những câu chuyện giống như vậy giữa các học viên Đại Pháp.

Học viên E: Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời chúng tôi

Tôi rất may mắn được tham dự khóa thứ 3 ở Quý Dương vào năm 1993 và các bài giảng được Sư Phụ thuyết giảng ở Thành Đô vào năm 1994. Khóa giảng thứ 3 ở Quý Dương kéo dài 10 ngày và khoảng 1.400 người tham dự. Trong vài ngày đầu tiên, mọi người cố gắng để có được hàng ghế phía trước và một số người thậm chí còn giữ ghế cho bạn bè họ. Sư Phụ đã giảng Pháp và giải thích các nguyên lý thâm sâu của vũ trụ, điều này đã động đến tâm của các học viên một cách nhanh chóng và làm thức tỉnh họ những thiếu sót của họ. Nhiều người bắt đầu hiểu về làm người tốt như thế nào và thay đổi thế giới quan về cuộc sống. Sau vài ngày việc tranh giành hàng ghế phía trước không còn quan trọng nữa.

Bệnh viêm gan B đã là di truyền trong gia đình tôi. Tôi có 4 anh chị em, và ba người trong số họ đã không sống qua tuổi 35. Em trai tôi cũng bị bệnh siêu gan B, và bác sĩ bảo rằng nó sẽ không sống lâu hơn được. Thật bất ngờ, Pháp Luân Công đã thay đổi hoàn toàn đời sống của chúng tôi. Sư Phụ đã tịnh hóa thân thể cho các học viên trong mỗi khóa. Trong lớp học, Sư Phụ yêu cầu chúng tôi đứng lên và nghĩ về vị trí bệnh của mỗi người hoặc người thân của họ. Sau đó Sư Phụ hô lớn “Một, hai, ba” và mọi người dậm mạnh chân của họ, và các bệnh tật của chúng tôi đã được loại bỏ. Tôi đã tham gia trong nhiều khóa, và mỗi lần tôi nghĩ về các bệnh khác nhau mà gia đình tôi và tôi đã có. Sư Phụ đã tịnh hóa thân thể chúng tôi nhiều lần.

Trên đường từ lớp học về nhà, tôi cảm thấy một bàn tay lớn kéo ra từ trong gan của tôi một khối u lớn, và tôi không còn bị bệnh đau gan nữa. Một lần tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, tất cả các bệnh đã được đẩy ra, và tôi biết rằng Sư Phụ đã tiếp tục tịnh hóa thân thể tôi. Sau khi tham dự khoá giảng năm 1993, tôi đã trở thành một người khoẻ mạnh. Tôi không còn uống thuốc hay đi đến bác sỹ, tiết kiệm cho bản thân và cho quốc gia một khoảng tiền lớn trên hóa đơn y tế. Em trai tôi, người đã được dự đoán chỉ sống sót vài ngày nhưng kỳ diệu thay nó đã sống sót. Bác sỹ nói “Anh đã sống lâu hơn dự đoán. Với tình trạng thể chất của anh, đáng lẽ anh đã chết từ lâu rồi.

Những lời dạy của Pháp Luân Công đã làm các học viên nâng cao giá trị đạo đức của họ, cải thiện sức khỏe và lợi ích cho mọi người và quốc gia. Năm 1999, khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công và các học viên, tôi đã bị đưa đến trại lao động cưỡng bức và trung tâm tẩy não. Đối mặt với cuộc đàn áp tà ác này và trong những khoảnh khắc khó khăn nhất trong cuộc đời tôi, gia đình tôi đã rất ủng hộ tôi. Họ bảo vệ tôi cũng như sách Pháp Luân Công và các tài liệu. Họ đã dũng cảm đứng lên cùng tôi để chống lại cuộc đàn áp đẫm máu chưa từng thấy.

Học viên F: Chứng kiến những phép màu trong hội sức khỏe Đông Phương

Trong hội sức khỏe Đông Phương năm 1992 và 1993, tôi đã chứng kiến Sư Phụ đã loại bỏ đi tất cả các loại bệnh nan y. Sư Phụ đã phát ra công rất mạnh. Bất kể bệnh nghiêm trọng hay bệnh lâu năm như thế nào, bao gồm cả bệnh ở giai đoạn cuối và bệnh kinh niên, Sư Phụ có thể loại bỏ chúng ngay lập tức chỉ với một cái vẫy tay. Nhiều người đến tìm Sư Phụ để điều trị bệnh ở giai đoạn cuối mà bác sỹ đã không thể làm gì được. Những người đã nằm liệt giường và tạo gánh nặng cho gia đình. Trong hội sức khỏe Đông Phương, tôi thấy họ được mang đến trên cái cáng hoặc ngồi trên xe lăn. Sư Phụ dùng tay vẽ một số vòng tròn, giậm chân vài lần, và bệnh nhân được chữa khỏi một cách kỳ diệu, hay có thể đứng lên và đi ra khỏi hội chợ. Một phụ nữ lớn tuổi được đưa đến trên một cái khung căng. Sư Phụ yêu cầu bà đứng lên và đặt bàn tay của bà lên bàn tay của Ngài. Sư Phụ lùi lại một vài bước và yêu cầu bà đi bộ tới. Người phụ nữ lớn tuổi cho biết bà đã bị liệt trong 8 năm và không thể đi lại được. Sư Phụ yêu cầu bà đi một lần nữa, và người phụ nữ lớn tuổi bắt đầu đi, càng lúc càng nhanh hơn. Sau đó bà chạy 2 vòng xung quanh sân vận động. Những người nhìn thấy những điều đã xảy ra đã trở nên xúc động, và nhiều người bắt đầu khóc. Người phụ nữ lớn tuổi đã rơi nước mắt. Gia đình bà rất vui mừng họ đã quỳ xuống phía trước mặt Sư Phụ và gọi Ngài là Phật sống.

Trong hội sức khỏe Đông Phương năm 1993, Sư Phụ đã thuyết giảng về Pháp Luân Công. Ban tổ chức dự định ban đầu hai khóa giảng, nhưng không thể giúp đỡ tất cả mọi người, vì vậy một khóa giảng thứ ba được tổ chức. Tất cả ba khóa đã đầy ắp người, có người ngồi trên các đường dành cho người đi bộ và lan can.

Các khán giả vỗ tay nhiệt liệt một thời gian rất lâu sau khi nghe Sư Phụ thuyết giảng. Sau khi Sư Phụ giảng Pháp xong, một người có bệnh ở giai đoạn cuối của bệnh điều dưỡng Bắc Đới Hà đi đến sân khấu. Ông ấy hét lên và nhảy lên một cách hạnh phúc “Bệnh của tôi đã khỏi, bệnh của tôi đã khỏi”. Ông ấy cảm ơn Sư Phụ đã cứu mạng sống của ông.

Sư Phụ đã tặng tất cả số tiền thu được từ thuyết giảng cho hội từ thiện. Điều này đã nói với tôi rằng Sư Phụ có tính cách cao quý và có trái tim vị tha, cao thượng. Tôi không thể tìm thấy từ nào thích hợp để diễn ta những hành động của Ngài. Bất kể chế độ Giang Trạch Dân đã ra sức bôi nhọ và vu khống Sư Phụ và Pháp Luân Công như thế nào, chỉ cần mọi người rõ chân tướng, những lời dối trá sẽ tự mất. Điều này giải thích tại sao Giang Trạch Dân và nhóm người của hắn rất sợ mọi người hiểu rõ chân tướng.

Có rất nhiều câu chuyện tuyệt vời được Sư Phụ giảng từ mỗi khóa giảng. Đây là một lý do Pháp Luân Công đã thu hút hàng triệu người Trung Quốc và trên thế giới trong một thời gian ngắn. Mỗi học viên được hưởng lợi từ việc luyện tập có thể là một nhân chứng. Bất kể chế độ Giang và ĐCSTQ bôi nhọ Pháp Luân Công, thanh danh của Pháp Luân Công sẽ không bao giờ bị ảnh hưởng bởi sự vu khống của chúng.

Đáp lại lời mời của hội nghiên cứu khoa học khí công của chính phủ Trung Quốc, Sư Phụ Lý đã giảng 54 khóa giảng từ ngày 13 tháng 5 năm 1992 đến ngày 21 tháng 12 năm 1994. Mỗi khóa giảng kéo dài khoảng 10 ngày. Hàng ngàn người tham dự. Từ ngày 21 đến 28 tháng 12 năm 1994, Sư Phụ đã thuyết giảng 50 khóa giảng ở thành phố Quảng Đông với khoảng 5-6000 người. Đó là khóa cuối cùng được tổ chức ở Trung Quốc. Sau khi kết thúc thuyết giảng của Ngài ở Trung Quốc, Sư Phụ đi Hồng Kông và bắt đầu thuyết giảng ở hải ngoại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/7/25/227302.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/8/1/118981.html
Đăng ngày: 22-08-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên tác.

Share