Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-05-2010] Có một thành phố nhỏ tên Mẫu Đơn Giang gần biên giới phía Bắc của Trung Quốc. Ngày 13 tháng 5 năm 1999, ngày sinh nhật của Sư phụ, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đến như thường lệ, chia sẻ kinh nghiệm của họ, và trân quí cơ hội tu luyện. Khi tiếng nhạc bắt đầu, họ xếp hàng ngay ngắn và bắt đầu tập công.
Họ trông hạnh phúc và thanh tỉnh, từ 7-8 tuổi đến 60-70 tuổi, các đồng tu cử động đồng đều. Họ đến để mừng ngày sinh nhật của Sư phụ với nhóm tập công buổi sáng “Kính chào Sư phụ! Chúc Sư phụ sinh nhật vui vẻ!”
Các băng rôn Pháp Luân Đại Pháp để giới thiệu môn tập được treo quanh nơi tập công.
Với sự hồng truyền Pháp Luân Đại Pháp năm 1992, nhờ các hiệu quả mầu nhiệm về sức khoẻ và thăng tiến các giá trị đạo đức, môn tập đã được chào mừng khắp nơi. Có hơn 100 triệu người đã tập luyện Pháp Luân Đại Pháp trước tháng 7 năm 1999, và các điểm tập công Pháp Luân Đại Pháp có ở khắp nơi trong thành phố Mẫu Đơn Giang: trong cung Văn hóa, công viên Nhân dân, công viên Bạch Sơn, công viên Giang Tân, và công viên Nhi đồng… Các bạn có thể nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công khắp nơi.
Tất cả những người chân tu đều tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và điều chỉnh tư tưởng và hành động của họ theo Pháp. Vì họ tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, vô số người tại Mẫu Đơn Giang đã ngưng đánh nhau, hút thuốc, và uống rượu, và trở nên siêng năng trong công việc làm, khiến cho không khí xã hội trở nên khá hơn, thăng tiến sức khoẻ của họ, và tiết kiệm được rất nhiều tiền về chi phí y tế cho quốc gia và gia đình. Vì tập luyện Đại Pháp, vô số gia đình trở nên hài hòa, láng giềng thân cận hơn, và môi trường được thanh lý. Mọi người đều nhìn thấy được điều này. Trong thời gian bị bức hại tàn bạo, một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã trả lại một số tiền lớn nhặt được và từ chối tiền thưởng. Người chủ tài sản bị thất lạc cảm động đến độ ông đã đến một đài Truyền hình để báo cáo điều đó, nhưng chính quyền đã dừng buổi phát sóng câu chuyện vì người làm việc tốt đó là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Tấm vé vào cửa quí giá
Một học viên vốn chưa bao giờ được tham gia một khóa dạy của Sư phụ cũng như được nhìn thấy Sư phụ đã tham gia khóa dạy lần thứ 14 qua băng hình vào ngày 7 tháng 9 năm 1996, và gia đình ông tham gia khóa thứ 16. Họ trân quí các tấm vé tham dự kể từ đó.
Trong khóa học chín ngày, một bài giảng được trình chiếu mỗi ngày và một người tự nguyện hướng dẫn các bài công pháp. Sau ngày thứ chín, người hướng dẫn và các học viên chia sẻ những sự thay đổi mà họ trải qua trong chín ngày đó. Cảm giác lớn lao nhất là cái nhìn của họ về cuộc đời đã thay đổi. Họ bây giờ biết cách làm thế nào để là một người tốt, và toàn thân họ được thay đổi! Sau này họ đã tham gia tại nhiều điểm tập công chung gần đó để tập công.
Một học viên vốn là một người hút thuốc và uống rượu trong thời gian lâu. Sau khi tập Pháp Luân Công, ông hiểu được cần phải từ bỏ tất cả các chấp trước của ông. Nghiện hút thuốc là một chấp trước, và hơn nữa hút thuốc không tốt cho ông. Ông quyết định từ bỏ chấp trước và tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp. Sự mầu nhiệm bắt đầu! Ông quên tất cả về hút thuốc, và thâm chí còn không thể chịu được khói thuốc lá. Khói thuốc làm cho ông thật sự bị bệnh. Thay vì có các cảm giác của các triệu chứng không hay, ông cảm thấy rất tuyệt vời, rất nhẹ nhàng, và tràn đầy sức lực!
Vui mừng đắc Đại Pháp, vô sự sau tai nạn
Có nhiều câu chuyện mầu nhiệm đã xảy ra trong vùng của chúng tôi. Có một làng tên là Đại Thanh Bối tại thị trấn Thiết Lĩnh Hà, gần thành phố Mẫu Đơn Giang. Làng không có dịch vụ xe buýt và đường xá cũng không tốt. Có một cặp vợ chồng trong làng. Người chồng nghiện rượu và thuốc lá, và ông có đủ thứ bệnh. Họ cãi nhau luôn. Ông ta muốn bỏ thuốc lá và rượu, nhưng không thể. Sức khoẻ của vợ ông cũng không tốt.
Sau khi họ đắc được Đại Pháp và đọc Chuyển Pháp Luân lần thứ nhất, người chồng thình lình hiểu ra được rằng là một học viên, ông ta phải đạt được tiêu chuẩn và làm mọi việc theo yêu cầu của Sư phụ: ông ta không thể hút thuốc hoặc uống rượu. Với tư tưởng đơn sơ đó, ông có thể từ bỏ cả hút thuốc lẫn uống rượu. Ông trở nên đầy sức khoẻ và mặt ông trông sáng sủa, như được tái sinh. Vợ ông cũng trở nên khoẻ mạnh, tất cả các bệnh tật của bà đều biến mất, họ không còn cãi nhau nữa, và gia đình trở nên hài hòa. Nhìn thấy sự thay đổi của họ, nhiều người có tiền duyên với Đại Pháp cũng đến học.
Tại một làng nhỏ khác gần Đại Thanh Bối, một gia đình ba người cũng đắc được Pháp. Một ngày kia người chồng đi lên núi với chiếc xe bò kéo. Thình lình chiếc xe bị đổ khiến ông bị kẹt phía dưới. Ông sợ quá và không thể cử động. Sau đó ông hiểu ra: Ta là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, ta phải xin Sư phụ giúp trong trường hợp nguy cấp, chỉ Sư phụ mới có thể giúp ta! Với tư tưởng này, ông ta thình lình cử động được. Ông bò chậm chạp ra khỏi chiếc xe bò và không bị thương chút nào. Chỉ áo quần ông bị rách. Ông cố xoay cái xe lại, nhưng không thể vì nó rất nặng. Ông nghĩ: Ta sẽ xin Sư phụ lần nữa. Ông không dùng nhiều sức lực và chiếc xe được lăn trở lại. Thông thương, khi các xe lộn nhào như vậy, nếu người lái xe không bị chết, cũng tối thiểu bị thương nặng, nhưng ông không một chút trầy trụa. Ông mừng rỡ, khi trở về nhà ông nói với mọi người trong làng rằng Sư phụ của Đại Pháp đã cứu ông và gia đình ông (vì ông là trụ cột kinh tế trong nhà.) Nhiều người chứng kiến sự mầu nhiệm của Pháp Luân Đại Pháp và cũng đến để tập luyện.
Thân nhân gia đình biết ơn Sư phụ Đại Pháp
Một ngày, vợ của học viên Pháp Luân Đại Pháp A và đứa con là học sinh tiểu học đi chợ trên một chiếc xe đạp. Một chiếc xe hơi chạy nhanh đụng vào chiếc xe đạp và đứa trẻ bị rơi xuống đất nhiều mét cách đó. Chiếc xe đạp hoàn toàn hư hoại, nhưng đứa trẻ chỉ bị một cái răng mẻ. Nó không sao cả, và họ không đòi bồi thường tiền người lái xe như người khác.
Cháu gái của học viên Pháp Luân Đại Pháp B là một học sinh lớp 7. Một ngày tại trường, cô bé bị đánh ngã bởi một cậu bé cao lớn lớp trên và cô bị bất tỉnh. Sau khi được mang đến bệnh viện, cô được chuẩn đoán bị chấn thương não. Phía cạnh phải của đầu cô chảy máu, và cô cảm thấy buồn nôn. Học viên B và gia đình bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp Hảo” và đứa bé ngủ thiếp đi. Và cô bế hoàn toàn bình phục vào ngày hôm sau.
Con gái của học viên Pháp Luân Đại Pháp C học đại học tại Cáp Nhĩ Tân. Một ngày cô bị một xe tắc xi đụng phải, và cái chân của cô bị kẹt dưới bánh xe. Sau khi người lái xe hiểu ra, ông lùi bánh xe lại, và cô chỉ bị một chút trầy trụa ở da, dù có dấu bánh xe nơi óng quần của cô! Cô nói với người tài xe tắc xi là cô không sao cả và ông ta có thể đi. Cô thật sự không sao! Sự may mắn như vậy là nhờ Đại Pháp mang đến. Các học viên Đại Pháp đều hiểu ra rằng thậm chí các thân nhân của mình đều dưới sự bảo hộ của Sư phụ. Xin cảm tạ Sư phụ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/13/223041.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/5/27/117428.html
Đăng ngày: 15-08-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.