Bài viết của Huệ Ngọc, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nội Mông, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 15-04-2020] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, năm nay 72 tuổi, hiện đang sống ở Nội Mông. Năm 1997 là năm may mắn nhất trong đời tôi bởi đó là năm tôi đã đắc được Pháp bước vào tu luyện.

Sư phụ đã tịnh hoá thân thể và hồi phục sức khoẻ cho tôi, giúp tôi thoát khỏi các loại bệnh tật đeo đuổi trong nhiều năm qua. Tôi tuân theo các tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để làm người tốt. Trong quá trình tu luyện, thể xác và tinh thần được tịnh hóa, chuẩn mực đạo đức của tôi cũng được đề cao lên.

Dùng chính niệm giải thể những sách nhiễu của người xấu

Tháng 5 năm 2019, người của Uỷ ban Chính trị và Pháp luật tới làng tôi, lấy cớ giúp người dân thoát nghèo. Họ ở trong khách sạn lớn nhất làng, kỳ thực kế hoạch của họ là bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại địa phương.

Họ gọi các học viên trong danh sách đen đến trung tâm tẩy não được thiết lập trong khách sạn. Họ yêu cầu các học viên viết tờ cam kết từ bỏ tu luyện, nói rằng ai viết cam kết sẽ được xóa khỏi danh sách đen. Mấy lần họ gọi thông báo nhưng tôi không đi.

Có bốn người đã tới nhà tôi. Hai người tới từ Bắc Kinh, trong đó có một người từng là học viên Pháp Luân Công (mọi người gọi là cô giáo Ngô). Một người khác cũng từng là học viên đến từ Nội Mông, và một người từ Uỷ ban Chính trị và Pháp luật tại địa phương. Bọn họ nói những thứ tà lý, mục đích ép tôi viết tờ cam đoan từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi cầu xin Sư phụ và phát chính niệm: “Giải thể những sinh mệnh cùng nhân tố tà ác đang khống chế bọn họ bức hại Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp, cũng như can nhiễu không để họ được cứu.”

Trong tâm tôi bình tĩnh và từ bi, giảng cho họ về sự mỹ hảo của Đại Pháp, dùng chuyện người thật việc thật để vạch trần những dối trá. Tôi nói chuyện với họ cả một buổi chiều. Cuối cùng họ không thể thuyết phục tôi, và phải thừa nhận những gì tôi nói đều là ngay chính.

Tôi nghe nói cô Ngô được trả tiền theo giờ và đã kiếm được một khoản kha khá bằng việc cố gắng thuyết phục các học viên Pháp Luân Công từ bỏ đức tin của họ. Uỷ ban Chính trị và Pháp luật Bắc Kinh đã sử dụng những loại người đó để bức hại học viên, thiên lý không dung, Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sẽ bị trời diệt!

Bọn họ yêu cầu tôi viết bản cam kết nhưng bị từ chối, nên đã tức giận rời đi. Sau đó, luôn có người tới nhà tôi quấy rối, mục đích là để chuyển hoá tôi, muốn tôi viết giấy cam đoan. Tôi cảm thấy họ thật đáng thương, muốn cứu họ, không muốn thấy họ phạm tội với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp. Mỗi khi họ đến nhà, tôi phát chính niệm cường đại để giải thể tất cả sinh mệnh và nhân tố tà ác đang khống chế họ.

Khi nói chuyện với họ, tôi vạch trần những lý niệm lệch lạc và tà thuyết của họ. Khi chính niệm của tôi mạnh mẽ, tà ác sẽ lắng xuống. Nhưng chỉ cần tôi buông lỏng là họ lại trở nên hung hãn và dọa dẫm tôi. Lúc ấy tôi liền chuyển chủ đề, nói về vẻ đẹp của Đại Pháp để vạch trần những giả dối, khiến họ không nói được gì.

Nỗ lực không thành công của các nhân viên tà ác

Một buổi trưa tôi từ bên ngoài về, vừa mệt vừa buồn ngủ, đầu có chút choáng váng. Đang lúc muốn ngồi xuống phát chính niệm, lại có hai nhân viên đến nhà tôi.

Tôi nói bị đau đầu, ý là muốn họ rời đi. Một trong hai người nói với tôi: vậy bà nằm xuống ghế nghỉ ngơi, chúng ta cùng trò chuyện. Họ không muốn rời đi. Tôi nằm xuống ghế sofa và phát chính niệm trong gần một giờ. Cuối cùng họ cũng ra về. Sau này, tôi mới biết họ đã được trả tiền để tới nhà tôi.

Trong khi phát chính niệm, qua thiên mục tôi nhìn thấy rất rõ ràng những người này đang ở trong một cái ao đầy nước đen. Họ gắng sức liều mạng giãy giụa nhưng không thể thoát ra. Tôi cảm thấy thứ nước kia thật lợi hại, nếu hai người bọn họ không được cứu, thì sẽ bị thứ nước kia tiêu huỷ. Bọn họ chỉ vì chút lợi ích trước mắt, truy cầu an nhàn hưởng thụ, mà đã tiếp nhận tà ngộ, phạm tội với Đại Pháp và Sư phụ. Họ chính là những nạn nhân của tà đảng, vậy mà còn ôm lấy cái đảng ấy, nói Đại Pháp là phản đảng. Nếu như họ không tỉnh ngộ thì sẽ bị nước đen trong ao dày vò và huỷ diệt.

Để thức tỉnh họ, tận dụng cơ hội để nói cho họ về những dự ngôn ngày hôm nay. Tôi nói với họ rằng thiện ác hữu báo, những ai bức hại người tu luyện Phật Pháp đang phạm tội lớn, không hoàn trả nổi. Tôi còn nói về khả năng chữa bệnh thần kỳ của Đại Pháp. Quan trọng nhất là các học viên đều chiểu theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và làm người tốt. Các học viên luôn hướng nội tìm và trừ bỏ các chấp trước.

Bọn họ tìm mọi cách để chuyển hóa tôi, nhưng tôi không hợp tác, cuối cùng họ phải rời đi.

Chính niệm làm tốt ba việc

Sư phụ đã giảng:

“[Dẫu] có chuyện gì trọng đại đến mấy xảy ra [thì] vẫn cứ như là không có gì cả, cứ bình thường mà làm những gì mà đệ tử Đại Pháp cần làm; đó chính là con đường mà chư vị đang đi hôm nay; đó chính là uy đức mà chư vị lưu lại.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2004)

Một ngày trước khi ra ngoài, tôi phát niệm gặp được người hữu duyên. Tôi đã gặp người hàng xóm trước đây không muốn nghe chân tướng, cô ấy tin vào Chúa Jesu. Lần này tôi đưa cho cô ấy một bùa hộ mệnh, cô ấy tiếp nhận và lắng nghe tôi nói.

Tôi giảng cho cô ấy về việc ĐCSTQ sử dụng các phương tiện truyền thông để lừa dối dân chúng và bức hại những người tin vào Phật Pháp. Tôi chỉ ra ĐCSTQ là đấu với trời, đấu với đất, huỷ hoại truyền thống. Ông trời cũng muốn tiêu diệt nó, những ai theo nó sẽ bị liên lụy, không thể trốn thoát. Sư phụ của chúng tôi đang cứu người, trong khi ĐCSTQ huỷ hoại con người.

Sau khi cô ấy minh bạch chân tướng, tôi bảo cô ấy hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!”, gặp lúc nguy hiểm sẽ được bảo hộ. Cô ấy đồng ý, quyết định thoái đảng, và cảm ơn tôi trước lúc rời đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/15/403773.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/7/184377.html

Đăng ngày 09-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share