Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 26-10-2019] Tôi đã may mắn đắc Pháp vào năm 1998. Đây là điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời tôi.

Đối diện với việc thi trượt

Năm 1999, tôi tham gia kỳ thi chương trình thạc sỹ của một viện nghiên cứu danh tiếng. Tôi đạt đủ điểm số để được chấp nhận vào trường Đại học Thanh Hoa và Đại Học Bắc Kinh. Khi tôi tham gia phỏng vấn, giáo sư Trần (bí danh) – người phụ trách tuyển sinh – nói rằng: “Chúng tôi chấm bài rất nghiêm khắc, có thể thi đỗ là điều không dễ dàng. Những người vừa đủ điểm chuẩn, chúng tôi đều chuyển đến các trường khác. Hiện tại những người được mời đến phỏng vấn đều có thành tích cao hơn nhiều so với điểm chuẩn, sau khi phỏng vấn, cơ bản đều sẽ được tuyển.”

Tôi trở về và đợi ngày nhập học. Một ngày giáo sư Trần gọi cho tôi. Cô đã xin lỗi và nói rằng họ không nhận tôi vào được. Cô giải thích rằng trường có dự định mở rộng chỉ tiêu tuyển sinh và đã gửi đề nghị. Họ đã rất tự tin rằng đề nghị của họ sẽ được thông qua, và họ đã mời rất nhiều sinh viên đến phỏng vấn. Nhưng đề nghị mở rộng chỉ tiêu của họ lại không được chấp nhận và đã quá muộn để gửi chúng tôi sang các trường khác.

Tâm tôi nặng trĩu. Giáo sư Trần giải thích rằng điều này chưa từng xảy ra trước đây. Rõ ràng năm nay chính phủ đã sa thải nhiều công chức trẻ. Để xoa dịu, họ được khuyến khích học chương trình cao học. Để giúp họ đủ điều kiện nhập học, điểm sàn trong kỳ thi đã phải hạ xuống và các trường đại học phải mời họ đến phỏng vấn và nhận họ thay vì nhận những người được điểm cao hơn. Tôi có thể cảm nhận rằng cô thấy rất tiếc cho tôi.

Thời gian đó việc tuyển sinh vào chương trình cao học rất cạnh tranh. Sau cuộc điện thoại đó tôi rất chán nản. Tôi nằm trên giường và không thể ăn uống gì. Sau đó tôi nhớ ra rằng mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nên tôi đã học Pháp. Tôi nhận ra rằng danh lợi đều là những vật ngoại thân và tôi không nên chấp trước vào chúng. Sau khi buông bỏ được chấp trước, tôi không còn thấy buồn nữa. Thay vào đó tâm tôi tràn đầy sự chân thành, thiện lương và khoan dung. Tôi đã đặt mình vào vị trí của giáo sư Trần. Tôi nghĩ về những điều mà cô ấy phải trải qua khi phải xin lỗi tất cả những người bị ảnh hưởng. Họ có thể không thông cảm. Nhưng đây không phải là lỗi của cô ấy.

Tôi nghĩ về những người bị rơi vào hoàn cảnh như mình. Chắc họ sẽ cảm thấy vồ cùng tồi tệ vì đã đầu tư rất nhiều thời gian và công sức. Tôi đã viết cho giáo sư Trần: ”Mặc dù em không được nhận và em cảm thấy rất buồn vì điều đó, nhưng em biết đó không phải lỗi của cô. Em là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã dạy chúng em cần phải biết nghĩ tới người khác trước trong mọi hoàn cảnh. Em hiểu cô cảm thấy như thế nào và em không muốn trách cô. Mong cô đừng cảm thấy có lỗi. Em cũng nhận thấy rằng những người bị từ chối đều đang trải qua quãng thời gian khó khăn. Được nhận vào chương trình cao học cũng đồng nghĩa với việc đảm bảo cho chúng em một tương lai tốt đẹp. Là một người có niềm tin vào tâm linh, em có thể mở rộng tầm nhìn và buông bỏ được. Nếu có cơ hội được chuyển sang trường khác, mong cô sẽ nhường điều đó cho những người khác trước. Cô có thể đặt em vào cuối danh sách”. Cuối thư, tôi động viên cô hãy tìm hiểu thêm về Pháp Luân Đại Pháp và nói tôi hy vọng cô có thể đến thăm điểm luyện công chung.

Khi người anh họ của tôi biết chuyện, anh ấy cảm thấy rất có lỗi với tôi. Trước cuộc phỏng vấn, tôi nhờ anh ấy liên lạc với một trường đại học khác đề phòng trường hợp tôi trượt trường này. Nhưng vì anh ấy khá chắc chắn là tôi sẽ được chấp nhận vào trường này nên đã không liên lạc với bất cứ trường nào khác. Vì cảm thấy có lỗi, anh ấy muốn hối lộ trường đại học mà công ty cậu ấy đang hợp tác để thế chỗ tôi vào chỗ của một người khác. Nhưng tôi nghĩ mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không vì lợi ích của mình mà làm tổn hại người khác. Tôi từ chối nhận lời đề nghị của anh ấy. Tôi đã từ bỏ cơ hội của mình như thế.

Vào 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Tất cả mọi phương tiện truyền thông của Trung Quốc đều bị kiểm soát bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Họ đưa ra các chiến dịch đầu độc tư tưởng của vô vàn người dân Trung Quốc. Tôi tin rằng giáo sư Trần đã hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chân thành mong cô có một tương lai tương sáng.

Chứng thực Pháp tại trường cao học

Được gia đình động viên, tôi đã một lần nữa ôn thi để tham gia vào kỳ thi cao học. Tôi dành nửa ngày học Pháp và luyện công và nửa ngày còn lại ôn thi. Tôi đã thi đỗ và thành tích đứng thứ 2 trong số các thí sinh. Tôi đã được nhận học cho cả chương trình thạc sỹ và tiến sỹ, chương trình này cho phép tôi được học liền mạch. Tôi biết rằng, nếu không có Đại Pháp thì tôi không thể đạt điểm số cao như thế.

Giáo viên hướng dẫn của tôi là một người chính trực. Bố mẹ cô đã nghỉ hưu và chồng cô là một cán bộ chính phủ cao cấp, nhưng cô chưa từng tham gia ĐCSTQ. Cô làm việc rất chăm chỉ và đối xử tốt với học sinh. Cô rất được mọi người kính trọng.

Thời gian tôi học chương trình cao học ở trường là khoảng thời gian đen tối nhất của cuộc bức hại. Tôi chăm chỉ tuân theo những lời giảng của Sư phụ để trở thành người tốt và kính trọng các giáo sư. Tôi sống hài hoà vơí đồng nghiệp và luôn nghĩ cho mọi người trước bản thân. Khi phạm lỗi, tôi nhận lỗi. Một lần tôi đã làm vỡ một thiết bị thí nghiệm đắt tiền. Không ai biết điều đó. Nhưng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi biết rằng mình phải chịu trách nhiệm cho lỗi của mình. Vì thế, tôi nói với người hướng dẫn mình và nhận sẽ bồi hoàn để mua một cái khác. Cô đã rất bất ngờ về sự trung thực của tôi và đã không bắt tôi phải trả tiền.

Có một nam sinh viên đã phải trình diện tại văn phòng của cô vì thái độ làm việc không tốt. Cậu ấy đã rất bực bội vì bị phê bình. Tôi biết cậu ấy rất buồn vì thế tôi đã đến văn phòng của cô và để nghị được nói chuyện với cô. Với sự đồng ý của cô, tôi đã đưa ra ý kiến của tôi về sự việc. Tôi nói: “Cậu ấy rất thông minh, chỉ có chút lười biếng, vì thế mà cậu ấy không hoàn thành tốt công việc trên phòng thí nghiệm. Cậu ấy rất nhạy cảm. Nếu cô có thể động viên cậu ấy thay vì phê bình thì cậu ấy sẽ làm tốt hơn. Em không có ý bao biện cho cậu ấy. Em chỉ muốn nhóm chúng ta làm việc tốt hơn.” Giáo viên hướng dẫn của tôi rất xúc động về những điều tôi nói. Cô ấy trờ nên tin tưởng tôi sau nhiều sự việc. Cô ấy thậm chí còn tin tưởng giao chìa khoá văn phòng của cô ấy cho tôi.

Nhiều năm sau tôi mới biết rằng, cô ấy nghĩ tôi là một sinh viên xuất sắc mặc dù tôi không phải người nhất trong công việc nghiên cứu. Tôi biết rõ rằng đó là nhờ có Đại Pháp chỉ đường cho tôi. Tôi chỉ nghe theo lời dạy của Sư phụ và cô gắng làm người tốt.

Giảng rõ chân tướng cho đồng nghiệp, thành viên trong khoa và ban giám hiệu

Tôi đã nói chuyện với tất cả các thành viên trong khoa của nhóm nghiên cứu về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi cũng giảng chân tướng cho ban giám hiệu của trường. Tôi cũng giảng cho cả các bạn sinh viên của tôi và đưa cho họ cuốn Cửu Bình. Một vài người đã báo cáo sự việc với giáo sư hướng dẫn, khiến cô ấy chịu nhiều áp lực. Tuy nhiên, cô ấy cố gắng bảo vệ tôi bất cứ khi nào có thể.

Rất nhiều giáo sư và các sinh viên đã hiểu rõ chân tướng. Một vài người đã thoái khỏi ĐCSTQ và cũng giúp những người khác thoái đảng. Họ truyền tay nhau cuốn cửu bình và phần mềm vượt tường lửa cho những người họ quen.

Một sinh viên đã nhận xét: ”Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật đáng khâm phục. Họ vẫn kiên trì ngay cả khi đang bị bức hại”. Một sinh viên khác đã nhận xét trước mặt giáo sư và các bạn cùng lớp: “Thật tốt khi có niềm tin tâm linh”. Một sinh viên cuối cấp rất tin tưởng tôi sau khi biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy thường xin lời khuyên từ tôi bất cứ khi nào cô ấy gặp vấn đề. Cô ấy đã biết chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp từ những cựu sinh viên trong trường và biết rằng những người tu luyện đều là người tốt.

Trước khi tôi vào học đã có một cặp vợ chồng học viên Pháp Luân Đại Pháp là sinh viên của giáo sư Vương. Họ chiểu theo những lời dạy của Pháp Luân Đại Pháp và rất được tôn trọng trong trường vì tính cách ngay thẳng và những thành tựu khoa học đạt được. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, họ đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện chấm dứt cuộc bức hại nhưng họ đã bị bắt và đưa về trường. Vào thời điểm đó, hầu hết mọi người đứng về phía ĐCSTQ và gây áp lực lên ban giám hiệu để sa thải họ. Giáo sư Vương, người hiểu rõ họ, đã từ chối làm việc đó.

Không lâu sau đó, vị hiệu trưởng nghỉ hưu. Mặc dù giáo sư Vương chưa có đủ thâm niên nhưng ông vẫn được chỉ định trở thành hiệu trưởng. Điều đó đã chứng tỏ rằng những điều tốt đẹp mà ông làm đã mang lại phúc báo cho ông và chứng minh câu nói: ”Ngẩng đầu ba thước có thần linh”. Ông biết tôi đang nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp vì thế ông cố gắng bảo vệ tôi. Sự thiện lương của ông đã được hồi đáp, kết quả nghiên cứu của ông ngày một tốt hơn. Ông đã thăng tiến trong sự nghiệp và sau đó trở thanh thành viên của Học viện Khoa học Trung Quốc.

Sau khi tôi tốt nghiệp. Tôi đã gọi điện cho giáo sư hướng dẫn và nói cô nên thoái khỏi ĐCSTQ. Cô nói với tôi rằng cô không còn là đảng viên do tuổi tác. Tôi giải thích tại sao sẽ có lợi khi thoái xuất. Tôi nói: “ĐCSTQ tham nhũng và đã phá huỷ những giá trị truyền thống và đạo đức tốt đẹp của người dân Trung QUốc. Gần 80 triệu người đã bị giết trong các cuộc vận động chính trị. Bây giờ ĐCSTQ tiếp tục đàn áp các học viên Pháp Luân Đại Pháp. ĐCSTQ sẽ bị trời diệt do những tội ác mà nó gây ra. Khi cô phát lời thề độc dâng hiến cuộc đời mình cho ĐCSTQ, thì việc thoái xuất khỏi đảng là vô cùng quan trọng vì thế mà cô sẽ không bị liên luỵ khi nó sụp đổ”. Ngay khi hiểu ra, cô ấy đã đồng ý thoái xuất. Cô cũng giúp chồng mình thoái xuất. Tôi chúc cô có một gia đình hạnh phúc và một tương lai an lành.

Nhiều năm đàn áp khủng bố đã chứng minh rằng không gì có thể khiến các học viên Pháp Luân Đại Pháp từ bỏ đức tin của họ. Trải qua một lịch sử đẫm máu, ĐCSTQ đã lừa dối người dân Trung Quốc nhiều lần. Xin đừng nghe theo nó. Xin hãy tìm ra sự thật cho chính mình.


Bản tiếng Hán https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/26/在考研读研的过程中证实大法-395047.html

Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/4/182022.html

Đăng ngày 31-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share