Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-02-2019] Tôi 82 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong hơn 20 năm. Những khó khăn tôi đã trải qua trong quá trình tu luyện đã khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn, và kết quả là tín tâm của tôi với Sư phụ và Đại Pháp trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Tôi rất biết ơn vì Đại Pháp đã ban cho tôi cuộc đời thứ hai.

Sau một ngày giảng chân tướng cuối tháng 4, tôi trở về nhà và thấy 3 cảnh sát đang đợi tôi. Họ hỏi tôi đã ở đâu và làm gì.

Mặc dù họ xuất hiện bất ngờ, tôi nhận ra rằng không có lý do gì phải hoảng sợ, bởi vì Sư phụ đang ở bên tôi.

Tôi bình tĩnh đáp: “Hôm nay tôi ra ngoài làm việc mà tôi nên làm. Tôi đã làm rất không tốt. Ngày mai tôi sẽ lại đi nữa.”

Họ muốn đưa tôi tới đồn cảnh sát, nhưng tôi không chịu đi.

“Tôi không thuộc về nơi đó. Tôi sẽ không đi.”

Họ hỏi lý do tại sao tôi không chịu từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi đáp: “Không có Pháp Luân Công trong đời, tôi hẳn đã chết từ lâu rồi.”

Tôi bắt đầu phát chính niệm cố gắng thanh trừ tà ác. Một lúc sau, các sỹ quan nói rằng họ sẽ trở lại vào ngày hôm sau rồi họ rời đi.

Ngay lập tức tôi xuất niệm: “Được thôi. Nếu các anh đến lần nữa, tôi sẽ nói cho các anh nghe chân tướng về Pháp Luân Công lần nữa. Tôi muốn cứu các anh!” Họ đã không bao giờ quay lại.

Một cuộc gặp gỡ khác với cảnh sát xảy ra vào mùa Thu năm ngoái khi tôi tới bệnh viện để thăm con dâu. Một số sỹ quan cảnh sát xuất hiện và nói rằng họ đã thấy tôi dán các tờ rơi về Pháp Luân Công trên hệ thống camera giám sát công cộng. Họ yêu cầu tôi đi cùng họ.

Tôi đáp: “Pháp Luân Công là tốt nhất. Môn tu luyện này dạy mọi người theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi muốn có nhiều người hơn biết về một điều tốt đẹp như vậy!”

Tôi không chịu rời đi. Họ xốc tôi lên và đưa tôi ra khỏi bệnh viện. Tôi nói rằng tôi sẽ không đi cùng họ.

Tôi nói: “Xe của các anh sẽ không di chuyển được!”

Thực sự là họ đã không thể khởi động xe. Họ gọi taxi đưa tôi tới đồn cảnh sát. Tôi nhẩm thơ Hồng Ngâm của Sư phụ. Tôi không sợ họ.

Chúng tôi tới đồn cảnh sát vào khoảng 11 giờ trưa. Họ liên tục hỏi tôi về người đã làm những tờ rơi và nơi tôi đã lấy chúng. Tôi cảm thấy tiếc cho họ. Họ hoàn toàn không biết gì về số phận khủng khiếp đang chờ đợi mình!

Tôi trả lời: “Tôi không thể nói. Các anh sẽ làm những việc xấu và điều đó không tốt cho các anh.”

Họ dừng chất vấn tôi khoảng giữa buổi chiều. Một sỹ quan cảnh sát đã ghi chú “Không khai”. Họ nói tôi ký vào bản ghi chú, nhưng tôi từ chối. Sau đó họ lấy một cây kim để lấy mẫu máu của tôi. Tôi nói với họ rằng tôi sẽ không để họ làm như vậy ngay cả khi họ kề dao vào cổ tôi.

Họ cầu xin tôi: “Bác có thể dán những tờ rơi ở chỗ nào khác không… không phải trong khu vực mà chúng cháu chịu trách nhiệm giám sát được không?”

Tôi đáp: “Dán tờ rơi ở đây mang lại phước lành cho khu vực này! Tôi muốn nhiều người hơn biết về tin tốt này. Không phải là tốt sao khi mọi người nhận phước lành?”

Tôi hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Các cảnh sát trong phòng nhắc lại hai câu trên theo tôi. Lòng từ bi của tôi đã khiến mọi người trong phòng cảm động. Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã trở về nhà an toàn.

Tôi rất biết ơn Sư phụ! Uy đức vô lượng của Sư phụ đã cứu những người này khỏi cuộc sống đáng thương! Điều này cho thấy rằng trước một học viên Pháp Luân Đại Pháp, những sinh mệnh bị tà ác kiểm soát không còn sức mạnh.

Sư phụ đã giảng:

“Khi chư vị đụng phải kiếp nạn, thì tâm từ bi ấy sẽ giúp chư vị vượt qua quan [ải] khó khăn ấy, đồng thời Pháp thân của tôi sẽ coi sóc chư vị, bảo hộ sinh mệnh của chư vị, nhưng nạn ấy nhất định là khiến chư vị qua.” (Pháp Luân Công – Chương III)

Thể ngộ của tôi là khi đối diện với khổ nạn, chúng ta phải giữ thanh tỉnh. Chúng ta cần chiểu theo Pháp và không nên sử dụng tư tưởng của người thường. Nếu tâm chúng ta bị động, tà ác sẽ lợi dụng cơ hội này.

“Thực ra Từ Bi là năng lượng rất to lớn, là năng lượng của Chính Thần. Càng Từ Bi thì năng lượng càng lớn, các thứ bất hảo đều bị giải thể rớt cả.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Điều quan trọng nhất là phải tín Sư tín Pháp. Chúng ta phải dùng lòng từ bi để đối xử tốt với mọi người và cứu họ. Khi chúng ta tràn ngập từ bi, các tình huống sẽ nhanh chóng thay đổi tốt hơn.

Tôi vô cùng vinh dự được là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi sẽ theo con đường mà Sư phụ đã an bài cho tôi và trở về gia viên thực sự của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/25/383181.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/19/176202.html

Đăng ngày 28-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share