Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 03-02-2019 ]
Tín Sư tín Pháp vượt quan nghiệp bệnh
Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 58 tuổi đắc Pháp năm 1998. Vào một buổi tối năm 2012, trong khi luyện công với một học viên khác, ngực phải của tôi đột nhiên đau nhói. Tôi sờ chỗ đau và thấy một khối u lớn. Tôi chỉ cho đồng tu xem và cô ấy hỏi, “Chị có lo sợ không?” Tôi đáp, “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi có Sư phụ Lý bảo hộ. Tôi có Sư phụ và tôi có Pháp. Tôi không sợ bất cứ điều gì!”
Nhiều năm sau, ngực bên phải của tôi tiếp tục đau đớn, sưng lên và phần da tím lại. Cánh tay trái của tôi cũng tê buốt. Tôi liên tục phát chính niệm và làm ba việc mà một học viên Pháp Luân Đại Pháp được yêu cầu, đồng thời chu toàn việc nhà như thường lệ.
Vào một đêm năm 2014, tôi có một giấc mơ. Tôi thấy hai con sâu ngô cắn chặt vào ngực phải của tôi. Khi tôi cố kéo chúng ra, chúng lập tức biến thành lớn hơn. Trước khi tỉnh dậy tôi còn nhớ giọng nói, “Lấy dao và cắt đứt hai con sâu này đi.” Sau đó, ngực phải của tôi cảm thấy đỡ đau. Tôi biết rằng Sư phụ đã gỡ bỏ chúng ra khỏi thân thể tôi ở không gian khác đồng thời thanh lý giả tướng về khối u ở ngực của tôi.
Tháng 4 năm 2015, vào một buổi sáng khi thức dậy, tôi thấy máu đang chảy ra từ núm vú phải. Quần áo tôi đẫm máu. Nửa người phải của tôi đau nhức và thấy khó chịu ở cổ họng. Để tránh làm náo động cả nhà, tôi hối hả thay quần áo trước khi phát chính niệm và học Pháp. Trong kinh văn, “Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York,” Sư phụ đã giảng giải cặn kẽ về nghiệp bệnh và uống thuốc rất giống với hoàn cảnh hiện tại của tôi. Điều này càng làm tôi thêm tín Pháp.
Trong năm ngày, tất cả triệu chứng khó chịu của tôi đã biến mất. Núm vú tiếp tục chảy máu thêm 20 ngày nữa. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể tôi. Tôi khóc, cảm ơn Sư tôn và hứa sẽ tiếp tục tu luyện tinh tấn.
Sư phụ giúp tôi vượt qua khổ nạn gia đình
Tôi kể với những người khác về trải nghiệm của bản thân để chứng minh uy lực của Sư phụ và Đại Pháp. Con gái tôi đã biết sự tình của tôi và trong vài ngày, con tôi và em trai tôi đã liên tục nài nỉ tôi nhập viện. Tôi nói với chúng, Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể cho mẹ rồi, mẹ sẽ không đi khám bác sỹ.“ Không thể thay đổi được tôi, anh em và con cái tôi đã lên kế hoạch đưa tôi vào viện.
Em dâu tôi đầu tiên đến gặp tôi và nói, “Chân của chồng em bị sưng to. Chị và con gái chị sẽ cùng đưa anh ấy đến bệnh viện để khám nhé?” Lo lắng cho sức khỏe của em trai, lập tức tôi đồng ý. “Hãy để chị đưa cậu ấy đến bệnh viện và chắc chắn rằng không có gì nghiêm trọng cả. Em không giống chị, em không phải là học viên Đại Pháp và không có Sư phụ bảo hộ.” Tuy nhiên khi đến phòng khám, em trai và em dâu tôi lại đẩy tôi lên giường. Bác sỹ khám cho tôi và nói, “Đây là trường hợp nặng nhất mà tôi từng thăm khám. Cô ấy cần phẫu thuật gấp và kết quả thì không thể tiên lượng được.”
Hai con tôi nghe được và bật khóc vì sốc. Con trai tôi cầm phim chụp mang đến bệnh viện tỉnh để hỏi ý kiến. Bác sỹ ngay lập tức nói, “Không cần phải thăm khám gì thêm. Hãy nhanh chóng đưa bệnh nhân đến điều trị.” Tôi vẫn kiên định vì tôi biết rằng tôi sẽ ổn vì tôi tín Sư tín Pháp. Tôi cầu xin Sư phụ giúp tôi vượt qua khổ nạn này và tôi tập trung buông bỏ chấp trước vào tình thân quyến và chấp trước vào sinh tử.
Năm 2007, chồng tôi phải nằm liệt giường vì bị gãy cột sống trong một tai nạn lao động. Trong nhiều năm, tôi vừa phải làm việc nhà vừa phải làm việc mưu sinh. Vì thế khi con trai tôi quỳ xuống và nói, “Mẹ ơi, xin hãy vì chúng con mà nhập viện điều trị bệnh nhé.” Tôi đáp, “Mẹ là một học viên Đại Pháp, và mẹ có trách nhiệm duy hộ những yêu cầu của Pháp. Thân thể của mẹ không giống với thân thể của người thường. Thân thể mẹ đã như thế này trong nhiều năm qua. Trong thời gian đó, mẹ vẫn chăm sóc cho bố và vẫn tiếp tục đi làm. Thậm chí mẹ còn liên tục chăm lo nông trại của gia đình chúng ta. Nếu không có Đại Pháp, mẹ có thể hoàn thành nhiều việc như thế không? Mẹ có xuất hiện nhiều bệnh như bác sỹ nói không?” Hai con tôi đã không nói nên lời. Tôi tiếp tục nhấn mạnh lần nữa, “Mẹ chỉ theo con đường của Sư phụ an bài. Nếu các con cố ép mẹ đến bệnh viện lần nữa, mẹ sẽ đi khỏi nhà.” Sau đó tôi đã rời nhà và lái chiếc xe ba bánh đến chỗ của một đồng tu.
Sau khi thấy rằng con cái không thể thuyết phục tôi thay đổi ý định, em trai tôi đề nghị cho thuốc ngủ vào nước để tôi uống. Con trai và con gái tôi hiểu về Đại Pháp và đã từng tu luyện cùng với tôi khi chúng còn nhỏ. Con gái tôi nói với cậu của nó, “Từ khi mẹ cháu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sức khỏe của mẹ cháu rất tốt. Mẹ cháu là người chăm sóc gia đình và là trụ cột gia đình chúng cháu. Cháu không đồng ý lừa mẹ cháu theo cách này. Mẹ cháu đã nói sự thật. Nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, làm sau mẹ cháu có thể vượt qua những khổ nạn to lớn trong cuộc đời? Chúng ta sẽ chờ quyết định của mẹ cháu.”
Sau đó con gái tôi đến nhà đồng tu để tìm tôi. Người học viên ấy nói với con gái tôi, “Đại Pháp là uy lực phi thường, nhưng học viên cũng phải chân thành. Bây giờ, là phụ thuộc hoàn toàn vào việc tín Sư tín Pháp của mẹ cháu.” Con gái tôi hỏi tôi, “Mẹ à, mẹ có thể kiên định không lay động không?” Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang dùng lời của con gái tôi để khảo nghiệm tôi, và ngay lập tức tôi đáp, “Đương nhiên rồi!”
Khảo nghiệm gia đình vì thế đã được hóa giải dưới sự trợ giúp của Sư tôn. Gia đình tôi đã bỏ ý định thuyết phục tôi đến bệnh viện và trở nên tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp.
Trong mịt mù khổ nạn, hướng nội để đề cao tầng thứ
Vài năm sau, tôi lại xuất hiện một khối u khác ở ngực phải. Tôi biết đây là can nhiễu của cựu thế lực, và là lúc để tôi đề cao trong Pháp.
Sư phụ giảng,
“… cựu thế lực đã lợi dụng thời gian khác nhau ở trong đó, ở thời gian khác nhau của các không gian ấy mà chúng làm những việc chúng muốn. Kỳ thực Sư phụ cũng xoay trở lại lợi dụng hết thảy những gì chúng làm để thành tựu các đệ tử Đại Pháp …” (Giảng Pháp tại Pháp hội Quốc tế ở Thủ đô Mỹ quốc 2012)
Lợi dụng an bài của cựu thế lực, Sư phụ đang giúp chúng ta đề cao tầng thứ và tiêu nghiệp. Ngộ được Pháp lý này, tôi bắt đầu hướng nội và phơi bày chấp trước oán hận với chồng tôi về những việc xảy ra trong quá khứ, và những bất bình với những người chung quanh tôi. Tôi có thể ôm giữ những chấp trước đó mà hy vọng viên mãn được chăng? Những thứ đó phải bị tiêu trừ. Hễ khi ký ức về những bất bình trong quá khứ triển hiện lên bề mặt, tôi nhân cơ hội này và cầu xin Sư phụ thanh lý chúng. Dần dần, tôi đã trở nên bình tâm hơn.
Phủ nhận bức hại của cựu thế lực, thần tích của Đại Pháp triển hiện
Mùa Hè năm ngoái, thời tiết nóng nực làm cho vùng ngực phải của tôi sưng to và tím lại. Tôi không thể mặc áo vừa, bởi vì ngực bên phải đã trở nên to hơn bên trái, và tôi phải đối mặt với những thắc mắc từ đồng nghiệp và hàng xóm. Thời gian này, tôi vừa được nhận công việc mới là đầu bếp cho một khách sạn. Chỗ làm lập tức yêu cầu tôi đi khám.
Tôi lên đường đến trung tâm y tế và phát chính niệm trên đường đi. Tôi lo lắng quan sát vẻ mặt của bác sỹ khi ông ấy bắt đầu siêu âm ngực tôi. Cuối cùng, bác sỹ ký tên trên kết quả và bắt tay tôi. Tôi bắt đầu khóc và cảm ơn Sư phụ khi nhìn dòng chữ, “Không thấy bất thường” trên tờ kết quả. Sự việc này đã khích lệ tôi rất nhiều. Sau đó tôi càng kiên định hơn vào con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài!
Ngực bên phải của tôi bắt đầu đau nhức và sưng lên trầm trọng hơn. Cơn đau như muốn xé nửa người phải ra khỏi phần lưng tôi. Trong suốt thời gian này, tôi đã nhẩm đi nhẩm lại nhiều lần:
“Viên mãn đắc Phật quả
Cật khổ đương thành lạc
Lao thân bất toán khổ
Tu tâm tối nan quá
Quan quan đô đắc sấm
Xứ xứ đô thị ma
Bách khổ nhất tề giáng
Khán kỳ như hà hoạt
Cật đắc thế thượng khổ
Xuất thế thị Phật Đà”
(Khổ kỳ tâm chí- Hồng Ngâm)
Tạm dịch:
“Viên mãn đắc Phật quả
Lấy chịu khổ làm vui
Nhọc thân không tính khổ
Tu tâm khó qua nhất
Cửa nào cũng phải qua
Chỗ nào cũng là ma
Trăm khổ cùng giáng xuống
Xem sẽ sống ra sao
Nếm đủ khổ trên đời
Xuất thế là Phật Đà”
“Đại giác bất uý khổ
Ý chí kim cương chú
Sinh tử vô chấp trước
Thản đãng Chính Pháp lộ”
(Chính niệm chính hành – Hồng Ngâm II)
Tạm dịch:
“Bậc Đại Giác không e ngại khổ
Ý chí vốn hun đúc bằng kim cương
Không có chấp trước vào sống và chết
Đi trên con đường Chính Pháp một cách ung dung thanh thản”
“Chư vị thấy không được, khó làm được nhưng mà ‘nan hành năng hành’” (Chuyển Pháp Luân Pháp giải)
Tôi phát chính niệm vào ban đêm mỗi khi tôi thức giấc vì cơn đau và trước khi đi làm mỗi sáng lúc 5 giờ 30. Vào buổi chiều, tôi sẽ rời chỗ làm lúc 1 giờ 30, về nhà học Pháp và phát chính niệm, sau đó đi ra ngoài phát tờ rơi giảng chân tướng cho mọi người. Tôi nhận thấy cơn đau giảm đi rất nhiều trong khi tôi giảng chân tướng.
Một tuần sau, tôi thấy một cái nhọt ở ngực bên phải. Nén đau, tôi trích chỗ đó và cố gắng nặn phần bên trong ra. Cơn đau quá tệ, tôi nghiến răng và phát chính niệm mỗi lần làm việc này. Hàng ngày tôi lặp lại việc này, lần nào tôi cũng lấy ra được rất nhiều mủ. Sáu ngày sau, ngực bên phải của tôi đã trở lại khỏe mạnh như bình thường.
Sư phụ đã ban cho tôi cơ hội có một cuộc đời thứ hai. Tôi xin chia sẻ trải nghiệm của mình, hy vọng khích lệ những học viên đang đối mặt với nghiệp bệnh hãy tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp, bảo trì chính tín và làm những việc học viên Đại Pháp nên làm. Các bạn sẽ có thể vượt quan này và theo Sư phụ trở về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/3/381085.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/14/176144.html
Đăng ngày 25-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.