Bài viết của Tân Huệ, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-12-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998. Công việc của tôi là một giáo viên cấp ba đã cho tôi nhiều cơ hội để giảng chân tướng cho những người xung quanh.

Giảng chân tướng cho giáo viên, học sinh, và các viên chức

Trải qua nhiều năm, các đồng nghiệp của tôi đều thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và hơn 300 học sinh của tôi đã thoái Đội Thiếu niên Tiền phong.

Vào một năm, trong tiết học đạo đức, thay vì làm theo chương trình bôi nhọ Đại Pháp, tôi đã giảng chân tướng cho các em học sinh. Các em hoàn toàn bị thuyết phục trước những lý lẽ của tôi, và đã đồng ý thoái Đội, đồng thời xé tất cả những trang sách trong sách giáo khoa của các em có nội dung phỉ báng Đại Pháp.

Tôi cũng giảng chân tướng cho các viên chức ở Phòng Giáo dục trong khu vực của tôi và yêu cầu họ chấm dứt sử dụng các câu hỏi có nội dung thóa mạ Đại Pháp trong kỳ thi sát hạch giáo viên. Kết quả là, những câu hỏi này đã biến mất trong các kỳ thi sau đó; thậm chí, một số viên chức đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Hiệu trưởng cũng nhận xét rằng, bất cứ khi nào ông nêu tên tôi trong các buổi họp với những hiệu trưởng khác và viên chức giáo dục, họ đều khó tìm ra lỗi sai của tôi trong công tác giảng dạy và tổ chức lớp học.

Các vấn đề về sức khỏe nảy sinh

Mặc dù trên bề mặt, tôi khá là tinh tấn trong tu luyện, nhưng tôi bắt đầu phải trải qua các vấn đề về sức khỏe vào năm 2013. Tôi bắt đầu có các triệu chứng kiệt sức và yếu ớt, gần như bất tỉnh hai lần. Tôi bị sốc với sự tình này, bởi vì tôi vẫn liên tục làm ba việc. Vào giai đoạn đó, một đồng nghiệp của tôi cũng trải qua những triệu chứng tương tự. Ông ấy đã tới bệnh viện và được chuẩn đoán mắc bệnh tiểu đường.

Tôi không đi gặp bất kỳ bác sỹ chuyên khoa nào mà thay vào đó, tôi bắt đầu hướng nội tìm. Có lẽ vấn để bắt nguồn từ việc tôi thích ăn đồ ngọt như mía, hoa quả, và kẹo chăng? Tôi cố điều chỉnh chấp trước này bằng việc tránh những đồ ăn đó nhưng các triệu chứng nghiệp bệnh của tôi vẫn không thuyên giảm.

Tình trạng sức khỏe của tôi tiếp tục tồi tệ sau khi tôi về hưu vào năm 2014. Tôi liên tục kiệt sức, bực bội, và hậu đậu. Trí nhớ của tôi bắt đầu suy giảm và tôi không còn cảm giác ăn ngon miệng nữa.

Cha tôi qua đời vào năm 2015. Vì lo nỗi đau mất cha sẽ ảnh hưởng xấu đến tình trạng sức khỏe của tôi, nên gia đình tôi đã cầu xin tôi tới bệnh viện. Mặc dù không đồng ý đi viện, nhưng tôi vẫn cảm thấy sự sốt sắng và nỗi buồn trong lòng họ. Tôi cảm thấy hối tiếc khôn thấu vì đã cô phụ sự từ bi của Sư phụ và Đại Pháp. Sau đó, tôi nhận ra mình có vấn đề lớn trong tu luyện và tôi cần phải hướng nội một cách nghiêm túc để tìm ra vấn đề.

Hướng nội tìm và phát hiện ra các chấp trước

Trong khi hướng nội tìm, tôi nhận ra rằng, mặc dù tôi đang học Pháp, nhưng tôi không thật sự đắc Pháp. Do bị phân tán tư tưởng bởi những sự việc trong quá khứ và hiện tại, cùng với tình trạng uể oải nghiêm trọng, những nỗ lực tu luyện của tôi đã bị cản trở và tôi đã bị rớt xuống.

Do đó, vấn đề đầu tiên mà tôi phải xử lý là sự mất tập trung khi học Pháp. Ngoài việc tham gia các buổi học Pháp nhóm, tôi thường học Pháp ở nhà nhiều nhất có thể. Tôi sử dụng đủ loại biện pháp để chống chế mỗi khi tôi cảm thấy uể oải, như đứng lên, đi lại, và quỳ gối, cũng như rửa mặt vào thời gian nghỉ trong lúc học Pháp. Đôi khi tôi đọc to cho chính mình nghe. Tôi cũng bắt đầu chép Pháp bằng tay và ghi nhớ nội dung cuốn Chuyển Pháp Luân. Mặc dù việc ghi nhớ Pháp là vô cùng khó khăn, nhưng tôi đã giành hầu hết nỗ lực của mình vào việc này.

Sau khi có được nhận thức sâu hơn về Pháp, tôi bắt đầu hướng nội và tìm ra một số chấp trước của mình, như tâm danh lợi, ích kỷ, sắc dục, tật đố, tranh đấu, và khao khát một cuộc sống thoải mái. Chỉ sau đó, tôi mới nhận ra những thiếu sót trong tu luyện của bản thân trước đây. Tôi đã quanh quẩn tại một tầng thứ quá lâu mà không đề cao lên được.

Ở trường học, các đồng nghiệp của tôi thường trêu đùa với nhau, trong đó có cả những câu chuyện liên quan tới tình dục và đụng chạm một cách hài hước vào người nhau. Mặc dù không ai coi việc trêu chọc đó là nghiêm trọng, nhưng việc tôi còn thích nghe những câu chuyện thế này đã chỉ ra chấp trước vào sắc dục vẫn hiện hữu trong tâm tôi.

Tôi từng biên soạn và in các bài ôn tập thi cho học sinh. Trong khi các giáo viên khác lấy tiền của học sinh cho những tài liệu này, thì tôi không bao giờ làm như vậy. Tuy nhiên, một vài học sinh vẫn kiên quyết đưa tiền mặt cho tôi nên tôi đã nhận nó.

Trong gia đình, vợ tôi vẫn luôn bôi nhọ Đại Pháp, cô ấy thường phản đối và cản trở những nỗ lực tu luyện của tôi. Mặc dù phải chịu đựng sự can nhiễu đó, nhưng tôi đã không nỗ lực hết sức để cải biến tư tưởng của vợ mình. Tôi tự ép mình phải buông bỏ, nhưng các nỗ lực của tôi chỉ là hời hợt, và tôi không thật sự trừ bỏ những chấp trước từ trong tâm.

Ba năm trước, một người bà con nhờ tôi giúp đỡ. Tôi giới thiệu ông ấy với một người bạn, và người bạn này đã giải quyết thành công vấn đề của ông ấy. Để bày tỏ lòng biết ơn, ông ấy đã đưa cho tôi 15.000 Nhân dân tệ. Trước kia, tôi tham gia vào một vụ gây quỹ giả và bị lừa một khoản tiền đúng bằng số tiền này. Tôi đã nghĩ món quà này là cách mà Sư phụ đã bù đắp cho khoản tiền tôi đã mất, nên tôi đã nhận một cách vui sướng.

Tuy nhiên, tôi hiểu rằng số tiền này không phải là kết quả của những nỗ lực trung thực của tôi. Tôi đã trả lại ông ấy và nói chuyện với ông về Đại Pháp. Ông ấy đã cảm động và thốt lên: “Các học viên Pháp Luân Công thật sự là người tốt. Sư phụ của ông quả thật là tuyệt vời!” Sau đó, cả hai vợ chồng ông đã thoái ĐCSTQ ngay lập tức.​

Tầng thứ tu luyện đề cao sau khi các chấp trước được giải quyết

Sau những nỗ lực học Pháp nhiều hơn và buông bỏ các chấp trước, tôi đã được đề cao tầng thứ. Tôi ngộ Pháp nhanh hơn và sâu hơn. Những chấp trước và các vấn đề trước đây của tôi dường như quá nhỏ bé và không đáng kể, và tâm chấp trước của tôi vào danh, lợi, đồ đắt tiền của người thường giảm đi đáng kể. Kết quả là, tôi cảm thấy thân thể nhẹ nhõm và khỏe khoắn hơn.

Ngoài việc khắc phục những thiếu sót trong học Pháp, tôi bắt đầu nghiêm khắc hơn trong việc luyện công. Hàng ngày, tôi bắt đầu thức dậy vào lúc 3h30 sáng và hoàn thành cả năm bài tập bất chấp hoàn cảnh hay thời gian biểu của tôi có biến động thế nào. Trước đó, đôi chân của tôi kém linh hoạt và tôi không thể ngồi ở tư thế kiết già. Lần này, tôi đã có thể ngồi đúng tư thế. Mặc dù vô cùng đau đớn, đến nỗi toát cả mồ hôi, và chảy nước mắt, mắt cá chân sưng phồng, đi lại khó khăn, và thậm chí đi tiểu ra máu, nhưng tôi vẫn kiên trì tập luyện và kết quả là, tôi đã có thể ngồi song bàn trong một giờ đồng hồ một tháng sau đó.

Sau gần hai năm tu luyện tinh tấn, sức khỏe của tôi bắt đầu cải thiện rõ rệt và tôi đã hồi phục hoàn toàn vào năm 2017. Hiện giờ, tôi cảm thấy mình tràn đầy năng lượng và thực sự hạnh phúc. Nhiều người nói rằng trông tôi trẻ hơn nhiều so với tuổi thật.

Trong quá trình tu luyện, các vấn đề vẫn thường xuyên nảy sinh. Nếu người tu luyện có thể xử lý những vấn đề của họ theo các nguyên lý của Đại Pháp, thì họ sẽ được trải nghiệm, như một sự hồi đáp, một sự đề cao lớn trong tầng thứ tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/17/357994.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/20/167653.html

Đăng ngày 11-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share