Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Mỹ quốc

[MINH HUỆ 17-12-2017] Phần lớn các học viên ở nhóm học Pháp của tôi thuộc độ tuổi 70, 80. Trong một thời gian dài, chúng tôi chỉ đọc một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân mỗi lần chúng tôi học Pháp cùng nhau. Một học viên khoảng 80 tuổi nghĩ rằng đó là việc khó khăn. Hầu như ông thích hưởng thụ cuộc sống thoải mái và dễ chịu của mình. Ông không muốn luyện công ngoài trời nếu ông cho rằng thời tiết đang lạnh.

Một bài viết đăng tải trên trang web Minh Huệ không lâu trước đây đã khiến tôi suy nghĩ. Tác giả băn khoăn, nếu hai người cùng có năng lực thể ngộ và một người một tháng đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân còn người kia đọc một tuần một bài giảng, tầng thứ của họ có thể sẽ cách biệt cả 10 năm.

Tôi nhanh chóng tới gặp học viên phụ trách nhóm học Pháp. Tôi gợi ý ông đọc bài viết đó trên trang web Minh Huệ và mỗi lần chúng tôi nên học hai bài giảng.

Một ngày, ngay trước khi chúng tôi bắt đầu học Pháp, một học viên nhận ra rằng chúng tôi đang thay đổi cách học Pháp và thực sự trở nên giận dữ. Ông ấy đứng bật dậy và chỉ vào tôi mắng: “Tôi sẽ không bao giờ đồng ý việc này. Ai cho phép ông thay đổi những việc mà đã luôn luôn diễn ra ở đây? Người khiến tôi phải rời nhóm này chính là ông. Tôi sẽ rời khỏi đây!”

Những học viên đã không thể khuyên giải ông trước khi ông bỏ đi. Tất cả diễn ra rất nhanh. Tôi hỏi học viên phụ trách rằng chuyện gì đã diễn ra, và ông nói với tôi ông chưa có cơ hội thảo luận việc thay đổi cách học Pháp với học viên đó.

Nếu đó là sự thực, thì làm thế nào học viên ấy lại biết người gợi ý thay đổi này là tôi? Tôi không thể hiểu được việc gì đã diễn ra và cảm thấy thật tồi tệ. Tôi cũng xấu hổ trước mặt tất cả mọi người. Tôi cố gắng bình tĩnh.

Ngay lúc đó, những lời giảng của Sư phụ đã nhắc nhở tôi cần làm gì:

“Tất nhiên, những khó khăn và mâu thuẫn sẽ không được báo trước cho chư vị; [nếu] nói cho chư vị biết hết, thì chư vị còn tu gì nữa? Chúng sẽ không có tác dụng. Thông thường chúng đột nhiên xuất hiện, [như thế] mới có thể khảo nghiệm tâm tính con người, mới có thể làm cho tâm tính con người thật sự đề cao lên, coi xem có thể giữ vững tâm tính hay không, vậy mới có thể xem rõ được; do đó những mâu thuẫn xảy đến không hề tồn tại ngẫu nhiên.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi biết đó là một khảo nghiệm dành cho mình và tôi cần vượt qua nó. Tôi quyết tâm sẽ làm tốt.

Tôi ở lại và học Pháp một cách trầm tĩnh, và cảm ơn học viên đó. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài học viên đó và những người khác để giúp tôi đề cao tâm tính của mình.

Sư phụ giảng:

“Tất nhiên Phật không quản; [khó] nạn kia chính là ông ấy bày đặt ra; mục đích để chư vị đề cao tâm tính, trong mâu thuẫn chư vị dễ đề cao lên.”(Chuyển Pháp Luân)

Tôi không thể để cơ hội đề cao tâm tính tuyệt vời này trượt mất. Tôi nói với học viên phụ trách rằng: “Khi gặp phải mâu thuẫn và lợi ích cá nhân, một học viên cần có dũng khí để lùi một bước. Đó không phải yếu hèn, đó là thể hiện của đại nhẫn. Hàn Tín được kính trọng vì đức tính nhẫn nhịn của ông như Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân: ‘Hàn Tín dù sao thì cũng chỉ là người thường, chúng ta là người tu luyện, chúng ta còn phải hơn cả ông ta nữa.’ Bên cạnh đó, chất lượng của nhóm học Pháp không phụ thuộc vào số lần chúng ta đọc sách, mà việc chúng ta tập trung như thế nào khi đọc.” Học viên phụ trách rất vui khi nghe điều đó và chúng tôi đã tìm được giải pháp giải quyết mâu thuẫn.

Là học viên trong giai đoạn cuối của thời kỳ Chính Pháp, chúng ta nên tận dụng mọi cơ hội để đề cao bản thân. Những mâu thuẫn là nguồn tài nguyên vô giá mà Sư phụ cấp cho chúng ta để tu luyện. Chúng ta nên ghi nhớ những điều Sư phụ đã dạy và tận dụng mọi cơ hội chúng ta có để đề cao tâm tính của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/17/357990.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/26/166883.html

Đăng ngày 10-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share