Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-01-2018] Đã 19 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngay khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, tôi đã bị quấy rối, bị bắt nhiều lần và bị giam giữ bất hợp pháp ở một trại lao động cưỡng bức hai lần.

Cho dù tôi đã trượt ngã và làm không tốt khi đối mặt với các khảo nghiệm, nhưng Sư phụ đã không từ bỏ tôi. Khi đối diện với những thống khổ, Sư phụ luôn điểm hóa và khích lệ tôi. Vì vậy, sau mỗi lần trượt ngã, tôi đều đứng lên và tiếp tục tu luyện. Bởi vì tu luyện là nghiêm túc, nên chỉ dựa vào sự can đảm thôi là chưa đủ, người ta cần phải hướng nội để tìm ra thiếu sót.

Sư phụ giảng:

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002”, Giảng Pháp tại các nơi II)

Hướng nội và hướng ngoại

Tôi từng bị bắt ba lần trong khoảng thời gian từ năm 2011 đến năm 2016. Mặc dù tôi khá là tinh tấn, và biết hướng nội tìm sau mỗi lần vấp ngã, nhưng tôi đã tự hỏi mình “Tại sao tôi bị bức hại? Tôi có còn ở trong Pháp không?”

Khi đối mặt với cuộc bức hại vào tháng 11 năm 2016, tôi không thể tìm ra được thiếu sót của mình, nên tôi đã tĩnh tâm học Pháp và hướng nội.

Thế rồi tôi nhận ra rằng trong những năm đó, tôi có nhiều xung đột với các học viên khác, nhưng tôi vẫn chưa hề thật sự hướng nội và tu luyện nghiêm túc. Thay vào đó, tôi đã hướng ngoại.

Cứ khi nào có một học viên nào đó cố chỉ ra chấp trước của tôi, tôi lại nghĩ: “Người học viên này đang có tâm tật đố, anh ta cần phải xem lại tâm tính của bản thân, hoặc người này không còn ở trong Pháp.” Và cứ như vậy, tôi đã bỏ lỡ nhiều cơ hội mà Sư phụ đã an bài cho sự đề cao của tôi.

Sau đó, tôi hướng nội và nhận ra tôi có tâm oán hận, tâm tật đố, tâm sắc dục, tâm hiển thị, và coi thường người khác.

Tôi tăng cường phát chính niệm để tịnh hóa trường không gian của mình. Với những điểm hóa của Sư phụ và sự giác ngộ từ trong Pháp, tôi đã có thể nắm bắt được hầu hết những niệm đầu xấu và loại bỏ chúng. Hiện giờ, tôi thường chăm chú quan sát từng ý niệm của bản thân và điều chỉnh chúng phù hợp với các nguyên lý của Đại Pháp, và kiên nhẫn hơn.

Điều quan trọng nhất là tôi có thể thực sự nhận thức được các nguyên lý của Đại Pháp, và xả bỏ nhiều chấp trước của mình. Khi tôi gặp vấn đề và cảm thấy sai hoặc bị đối xử bất công, tôi hướng nội và không hướng ngoại.

Tu luyện tốt sau khi hướng nội

Một học viên và tôi ghé thăm một học viên khác đang có vấn đề về tài chính, sức khỏe và tu luyện. Chúng tôi là bạn bè, học Pháp cùng nhau, và cùng phối hợp trong các hạng mục Đại Pháp. Chúng tôi bị giam ở cùng một trại lao động cưỡng bức. Tuy nhiên, chúng tôi ít khi gặp nhau kể từ sau đó.

Khi chúng tôi gặp lại, bà ấy than phiền về tôi trước mặt chồng bà ấy và các học viên khác và nói rằng bà ấy không hề muốn gặp tôi. Tôi bối rối và nói: “Tôi xin lỗi. Tôi không biết là tôi mang tới cho bà nhiều đau khổ như vậy.”

Trên đường về nhà, một đồng tu đã cố an ủi tôi: “Bà đã từng giúp bà ấy rất nhiều, làm sao bà ấy có thể nói những lời như vậy? Bà có sao không? Đừng coi những lời nói đó là nghiêm trọng.” Tất cả những gì tôi nhớ là tôi không biết nói gì khi người học viên đó trách móc tôi. Nhưng hiện giờ, tôi đã nghĩ ra tại sao tôi lại làm tổn thương bà ấy và cảm thấy tệ về sức khỏe và môi trường sống của bà.

Khi nghĩ về việc này, tôi nhớ lại rằng, vào năm 2006, khi tôi bắt đầu làm công tác điều phối, tôi vô tình làm tổn thương bà ấy do những quan niệm người thường và không tu luyện tốt bản thân.

Nhớ lại việc này giúp tôi điều chỉnh thái độ của bản thân và tôi không còn giận bà ấy nữa, đồng thời việc không ngừng hướng nội tìm đã giúp tôi loại bỏ được những chấp trước của mình. Tôi tự nhủ rằng tôi không nên để những chấp trước này tạo ra gián cách giữa tôi và các học viên!

Loại bỏ những ý nghĩ sai trái

Một học viên nói rằng: “Có vài học viên bảo tôi rằng bà và phụ đạo viên thường đi cùng nhau nhiều hơn cần thiết. Đừng dẫn chỉnh thể lạc đường với những tư tưởng của bà!” Sau khi về nhà, tôi đã nghĩ: “Nhiều năm trước, bà buôn chuyện sau lưng tôi và làm nhiều học viên tin tưởng bà, và giờ bà lại làm thế.” Ngay lập tức, tôi nhận ra mình không nên nghĩ như vậy.

Sau đó, bà ấy gọi cho tôi bằng điện thoại chỉ sử dụng để liên lạc với các học viên, bà ấy gọi tên tôi rõ to mà không quan tâm đến sự an toàn của tôi, và nói với tôi một lúc lâu. Tôi nói: “Tại sao bà thích tung tin đồn, đó chẳng phải là tâm tật đố sao? Xin bà đừng làm như vậy nữa.” Sau khi đặt điện thoại xuống, tôi cảm thấy sự hận thù đang xâm chiếm tâm tôi.

“Tôi đang làm gì vậy?” tôi thầm nghĩ. “Tôi đang tu luyện bản thân mình phải không? Việc này đâu có giúp mình đề cao? Tôi nên cảm ơn bà ấy. Dù sao, bà ấy làm vậy cũng là vì bà ấy cảm thấy cần phải có trách nhiệm với chỉnh thể!”

Sau khi nghĩ vậy, tôi phát chính niệm: “Loại bỏ tất cả các nhân tố tà ác gây gián cách giữa chúng tôi. Tôi sẽ chỉ nhìn vào những điểm tốt của học viên.” Tâm tôi tràn đầy sự yên bình và hòa ái sau 20 phút.

Những thay đổi sau khi đề cao tâm tính

Đêm hôm đó và cả ngày hôm sau, tôi bị đi ngoài. Tôi hiểu rằng Sư phụ đang thanh lọc thân thể cho tôi.

Một học viên yêu cầu tôi tới vùng nông thôn để giảng chân tướng về Đại Pháp.

Tôi cầu xin Sư phụ: “Sư phụ, xin chờ sau khi con trở về, rồi Ngài tiếp tục tịnh hóa thân thể cho con.” Trong khi ra khỏi nhà, tôi không còn cảm thấy khó chịu nữa. Khi về đến nhà, tôi lại bị đi ngoài trong một ngày.

Thật đúng như Sư phụ giảng,

“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi. Biến đổi gì? Những truy cầu chấp trước những thứ xấu của mình, chư vị sẽ quẳng chúng đi.” (Chuyển Pháp Luân)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/7/359369.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/8/167856.html

Đăng ngày: 4-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share