Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đại Liên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 5-1-2018] Cách đây một khoảng thời gian, tôi từng mâu thuẫn với một số học viên. Biểu hiện của các lần mâu thuẫn là như nhau, mặc dù lý do trong từng trường hợp là khác nhau. Tôi nhận ra rằng mình đã không nhìn nhận sự việc dựa trên Pháp và trong hầu hết các trường hợp, tôi đều tự đề cao bản thân mình.

Một lần sau khi chúng tôi học Pháp xong, một học viên đã cố ý làm tôi bẽ mặt. Tôi nhận ra rằng mình vẫn ôm giữ cái tình và có những nhân tố ích kỷ. Tuy nhiên, đây chỉ là nhận thức nông cạn. Tôi tin rằng mình có những vấn đề nghiêm trọng và Sư phụ đã sử dụng những mâu thuẫn này để khiến tôi ngộ ra. Tôi tự nhủ, mình phải nghiêm túc để bước đi tốt trên đoạn đường tương lai.

Trên đường về nhà tôi thấy không vui. Tôi cố gắng ước chế cảm xúc của mình, để không có những suy nghĩ tiêu cực, nhưng tôi cảm thấy thật khó để làm điều đó. Tôi liên tục suy nghĩ về hành vi của các học viên đó, cố gắng đoán ý định và tìm lỗi của họ. Tôi cảm thấy không công bằng và muốn nói chuyện với họ, tôi nghĩ rằng mình đang trợ Sư Chính Pháp và giải thể bất cứ điều gì bất chính bằng cách chỉ ra những thiếu sót của họ.

Ngày hôm sau, một số học viên khác đã học Pháp cùng tôi và tôi cảm thấy một sự bình an trong tâm. Khi họ rời đi, đầu óc tôi lại bắt đầu suy nghĩ về những mâu thuẫn và vấn đề tôi đã gặp với những học viên kia. Tôi cảm thấy bị đối xử tệ và không công bằng. Tôi nhận ra mình đã không thực sự buông bỏ chấp trước và cái tình xung quanh những mâu thuẫn này.

Tôi thực sự muốn vứt bỏ nó và tĩnh tâm học Pháp, nhưng tôi cảm thấy rất khó khăn để đạt được trạng thái đó và lo lắng.

Tôi đấu tranh một lúc và tự nhủ rằng mình không thể tiếp tục như thế này. Tôi tự nhủ rằng mình phải vững vàng và không nên hướng ngoại. Tôi phải học Pháp và hướng nội. Vì vậy, tôi ngồi xuống và bắt đầu nghiêm túc học Pháp.

Lúc đầu, tâm trí tôi vẫn nghĩ đến thiếu sót của các học viên khác và cảm thấy bản thân bị đối xử bất công. Vì tôi quyết định hướng nội và tập trung học Pháp, nên Sư phụ đã giúp tôi nhìn ra rằng chính tâm tật đố đã dẫn đến việc tôi cảm thấy bất bình. Tôi quyết định buông bỏ nó. Tôi quyết định rằng dù có chuyện gì đi nữa, tôi vẫn phải chú tâm học Pháp và hướng nội một cách lý trí. Tôi phải cố gắng thoát khỏi những ý nghĩ tiêu cực đó.

Khi tôi bình tĩnh đối mặt với tình huống của mình và quyết tâm hướng nội, tôi có thể thấy rõ những vấn đề của mình. Tôi nhận ra mình đã không muốn hướng nội và đối mặt với những vấn đề của bản thân bằng chính niệm, và đã không hướng nội một cách vô điều kiện như Sư phụ đã dạy chúng ta.

Tôi cảm thấy thân thể mình run lên và tim nhói đau khi bắt đầu học Pháp. Cơ thể tôi co thắt đau đớn. Sau một thời gian, cơ thể tôi ngừng run, một dòng năng lượng xuất hiện xuyên qua thân thể tôi và tôi cảm thấy thoải mái, nhẹ nhõm. Nhưng sau đó tôi lại cảm thấy vật chất khiến tôi buồn bã tập trung quanh tim mình, và tim tôi ngày càng đau nhói hơn.

Tôi đã nghĩ đến việc đặt cuốn sách xuống khi cơn đau trở nên dữ dội hơn và gần như khiến tôi nghẹt thở. Vào thời khắc đó, tôi cảm thấy mình không thể ngừng học Pháp, và nhận ra rằng chỉ qua việc học Pháp, tôi mới có thể vượt qua và loại bỏ vật chất đang khiến tim tôi bị đau.

Sau một thời gian, tôi cảm thấy tim bớt đau và cơ thể thoải mái hơn. Tôi cầm cuốn sách của Sư phụ và tìm được đoạn Pháp điểm hóa cho tôi về những vấn đề cụ thể của mình. Tôi đã thấy những vấn đề của bản thân mà tôi chưa từng nhận ra trước đây, và ngộ được nội hàm sâu hơn của Pháp. Tôi đã học hai bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, chép tay một vài bài viết trong Tinh Tấn Yếu Chỉ và đọc các bài giảng khác của Sư phụ. Tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ trong một giờ đồng hồ để thanh lý trường không gian của mình vào lúc sáng sớm.

Khi tâm tôi xuất hiện niệm đầu về các học viên khác và tôi cảm thấy không hài lòng với họ, tôi liền hướng nội để xem mình có vấn đề tương tự họ hay không. Tôi nhận ra rằng tâm trí mình bị văn hóa Đảng đầu độc và tôi đã nhìn mọi việc từ góc độ của người thường, không phải từ góc độ của một học viên. Tôi cũng tìm ra một số vấn đề và chấp trước nhìn tưởng như là nhỏ. Khi tâm trí tôi vẫn còn đang bận rộn với những vấn đề mới này, Sư phụ đã triển hiện cho tôi nội hàm của Pháp khi tôi học Pháp nhiều hơn, và tôi đã tìm ra gốc rễ của các vấn đề.

Vào đêm thứ tư khi tôi tăng cường học Pháp, tôi nhận ra rằng mình có một quan niệm mà khiến sản sinh ra tình và dục vọng. Quan niệm đó là, khi một người nam và một người nữ tiếp xúc và trở nên thân thiện, tôi sẽ nghĩ rằng họ đang hẹn hò và có những suy nghĩ bất chính. Khi loại bỏ tận gốc tư tưởng này, tôi thấy toàn bộ thân thể mình tràn đầy năng lượng khiến tôi cảm thấy thoải mái như đang ngồi trong vỏ trứng gà.

Vào ngày thứ hai sau khi tôi nhận ra quan niệm này, một số học viên đã chia sẻ về tu luyện của họ. Một số học viên trước từng rời nhóm học Pháp do mâu thuẫn đã quay lại. Sau đó, tôi nhận ra rằng lý do khiến tôi không thể buông bỏ được nhiều chấp trước và không làm tốt các việc là do tôi đã không dựa vào chính lý để chỉ đạo bản thân. Trong hầu hết các trường hợp, quan niệm người thường và những suy nghĩ tiêu cực của tôi đã chiến thắng. Cũng như Sư phụ đã giảng:

“Có người cũng biết rằng nó không tốt, nhưng không cai hẳn được. Thực ra tôi nói với mọi người rằng [vì] họ chưa có một tư tưởng thích đáng chỉ đạo [cho việc này]; nên họ muốn bỏ nó như vậy không dễ.” (Bài giảng thứ bảyChuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy như cánh cửa trong thân thể ở vi quan của tôi đang mở ra.

Khi học Pháp và tu luyện bản thân mình trong thời kỳ này, tôi thực sự cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng và trải qua những thay đổi lớn. Một lần nữa, tôi lại được trải nghiệm sự từ bi của Sư phụ, và uy lực vô hạn của Phật Pháp. Tôi nhận ra rằng thể ngộ của mình về Pháp và khả năng nhìn thấu các vấn đề còn rất hạn chế.

Tôi cũng nhận ra rằng Sư phụ luôn chăm sóc chúng ta và biết những suy nghĩ của chúng ta. Ngài điểm hóa và an bài một cách có hệ thống giúp chúng ta tu luyện và đề cao.

Sư phụ đã giảng:

“Trong vũ trụ này của chúng ta còn một [Pháp] lý: bản thân chư vị cầu gì, chư vị muốn gì thì người khác không muốn can thiệp” (Bài giảng thứ baChuyển Pháp Luân)

Kết quả chúng ta đạt được trong tu luyện phụ thuộc vào việc chúng ta đặt tâm vào đó như thế nào và lựa chọn của chúng ta là gì. Là người tu luyện, chúng ta nên cố gắng đề cao cũng như học Pháp tốt và hướng nội vô điều kiện. Chỉ khi có chính niệm và cân nhắc vấn đề dựa trên Pháp, chúng ta mới có thể mở lòng, tìm ra những vấn đề ẩn sâu, và ngộ được nội hàm của Pháp ở các tầng thứ khác nhau. Kết quả thường sẽ vượt ngoài mong đợi của chúng ta!

Trên đây là thể ngộ hữu hạn của tôi ở tầng thứ hiện tại. Xin hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/5/359294.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/25/167708.html

Đăng ngày 9-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share