Bài viết của Lục Cừ, một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-07-2009] Có một cựu chiến binh 70 tuổi đã về hưu sống tại thành phố nơi tôi ở. Ông ấy là chồng của một bạn đồng tu. Bởi vì ông bị đầu độc nặng bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), ông ấy xung đột với Đại Pháp và làm ngơ với phong trào thoái Đảng. Một ngày ông ấy nhìn thấy một học viên nữ trẻ trên phố. Bởi vì họ đều biết nhau, cô ấy bắt đầu cố gắng thuyết phục ông thoái ĐCSTQ. Nhưng bởi do ông ấy muốn giữ thể diện, ông ấy không phản đối với những điều cô ấy nói một cách rõ rệt. Vì thế, cô ấy nghĩ rằng ông ấy đã đồng ý thoái. Khi ông ấy về nhà, ông ấy đã nổi cáu với vợ của ông và nói vài điều giống như, “Nói tới nói lui đều cố gắng thuyết phục tôi thoái Đảng. Đừng hòng! Điều đó thật là lố bịch!” Ông ấy cũng nói những thứ vu cáo về Đại Pháp. Để làm cho ông ấy ngừng lại, vợ của ông ấy đã tranh cãi với ông.

Cứu độ người là rất khẩn cấp. Những gì mà các bạn đồng tu đã làm để cứu người là rất quý báu. Tuy nhiên, các học viên đôi khi hành xử có phần quá hấp tấp. Kỳ thực, tôi cũng có vấn đề này khi tôi cố gắng thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ. Tôi không để ý tới liệu họ có thật sự hiểu ý nghĩa của việc thoái Đảng hay không hiểu. Tôi hối thúc họ biểu lộ lập trường ngay lập tức, nghĩ như thế, mặc kệ nhận thức của họ, miễn là họ đồng ý thoái, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Giờ đây tôi nhận ra rằng, cho dù một người đồng ý thoái ĐCSTQ trên bề mặt, nếu tâm của anh ta không thay đổi và anh ấy không nhận ra sự mầu nhiệm của Đại Pháp và bản chất tà ác của ĐCSTQ, và anh ấy không tin rằng việc thoái Đảng sẽ mang tới cho anh ta tương lai tốt đẹp, vậy thì thoái có ích gì đâu? Nếu chúng ta giảng thanh chân tướng một cách sâu sắc với anh ấy, và anh ấy đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ sau khi hiểu rằng nó thật sự là tà ác, thì anh ấy sẽ được cứu.

Một học viên khác trong thành phố của tôi kể cho tôi câu chuyện này. Cô ấy tới nhà một người bạn già và bảo với bà ấy sự thật về Pháp Luân Công. Trong lần đầu viếng thăm, bạn của cô chỉ lắng nghe cô và không nói gì cả. Vào lần thứ hai, bạn của cô chấp nhận các tài liệu giảng thanh chân tướng mà cô đưa cho. Cô nghĩ, “Mình không nên quá hấp tấp. Miễn là bà không đuổi tôi đi, tôi sẽ vẫn mang tài liệu tới cho bà. Tôi không muốn ép bà phải bày tỏ quan điểm ngay lập tức. Sau khi bà hiểu ra hàm nghĩa chân chính của việc thoái Đảng, bà sẽ tới với tôi một cách tự nhiên.” Vì thế, bất kỳ lúc nào cô có tài liệu mới, cô đều gửi hoặc mang chúng tới cho bạn của cô. Hai tháng sau, bạn cô bảo người bà con của cô nói với cô hãy tới nhà của bà ấy. Người học viên tới, và sau khi trao đổi một lúc, bạn cố lấy ra một mẩu giấy từ ngăn kéo với một danh sách các tên trong đó. Bạn cô nói, “Chỉ một số ít nhưng người trong danh sách là Đảng viên. Số còn lại là Đoàn Viên. Đó là các con của tôi, những đứa con dâu, những đứa cháu, những cậu con rể, cháu gái, v…v… Họ bảo tôi rằng họ muốn thoái Đảng và các tổ chức liên đới. Hãy giúp chúng tôi thực hiện điều này trên mạng internet.” Sau khi tôi nghe thế, tôi nhận ra rằng người học viên này đã làm một việc vĩ đại. So sánh với chị ấy, tôi đã quá thiếu kiên nhẫn để thành công. Khi tôi vội vàng thực hiện mục đích, tôi nói rất nhanh và thiếu trí huệ. Tôi luôn muốn có kết quả nhanh sau khi giảng sự thật với họ, bất kể họ hiểu ý của tôi tốt xấu thế nào. Khi họ không bày tỏ quan điểm, tôi cố gắng ép họ. Kỳ thực, ngay khi tôi làm điều này, tôi đã trộn lẫn những chấp trước người thường của tôi vào việc cứu độ chúng sinh. Nghĩ lại, tôi nhận ra rằng, thậm chí cả khi một số người họ gật đầu để thoái Đảng, họ có thể không thật lòng.

Giờ tôi đã ngộ ra một lý rằng tôi không nên truy cầu kết quả nhanh hoặc số lượng. Hơn nữa, tôi nên nhấn mạnh thêm vào tính hiệu quả của những nỗ lực giảng thanh chân tướng của tôi và để ý hơn nữa vào hình tượng mà các đệ tử Đại Pháp để lại trong mắt người thường. Dù cho chúng ta có ít hay nhiều thời gian để giảng thanh chân tướng, chúng ta nên luôn để cho người thường thấy rằng chúng ta, các học viên Đại Pháp là những người lịch sự, lý trí, cẩn trọng, và thanh tỉnh. Có những ví dụ khi chúng ta không có đủ thời gian để giải thích sự thật một cách sâu sắc. Trong trường hợp đó, chúng ta nên cố gắng hết khả năng để đặt nền tảng cho họ biết sự thật trong tương lai. Các học viên khác có thể gặp họ trong tương lai, và họ cuối cùng sẽ được cứu. Chúng ta cũng nên nỗ lực hơn trong việc chân thành giảng sự thật cho họ, mà không nên ép buộc họ phải lựa chọn chỗ đứng ngay lập tức. Nếu chúng ta không để lại cho họ với một ấn tượng tốt, họ có thể không hiểu hoặc thậm chí tránh mặt chúng ta. Trong trường hợp đó, không những chúng ta không thể cứu họ, mà chúng ta còn đẩy họ xuống huỷ diệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/8/17/206671.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/8/29/110401.html
Đăng ngày: 31-08-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share