Bài của Liên, một đệ tử từ tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 3-7-2009] Tôi tập Pháp Luân Công trong hơn 10 năm và đã gặp rất nhiều gian khổ, nhưng tôi có sự kiên định trong tu luyện. Tôi biết ơn lòng từ bi vô hạn của Sư Phụ, và muốn chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của mình.

1. Chứng kiến sức mạnh của Đại Pháp

a. Bắt đầu tu luyện

Vào ngày 31-5-1997, sau khi xong việc tôi bắt một chiếc xe buýt từ công ty về nhà và ngồi cạnh một người bạn là một đệ tử Pháp Luân Công. Cô ấy gợi ý.” Tại sao bạn không tập Pháp Luân Công?” Tôi nói với cô ấy, “Tôi có mọi vấn đề về sức khỏe và cần nghỉ ngơi trước tiên sau khi về nhà trước khi tôi có thể chuẩn bị bữa tối. Tôi không nghĩ mình có thể tập bất cứ thứ gì.”

“Rất nhiều người khỏi bệnh từ sự ốm yếu của họ sau khi tập Pháp Luân Công,” cô ấy nói. ” Có thật không?” Tôi hỏi. ” Vâng, tất nhiên,” và cô ấy cũng nói với tôi thời gian và địa điểm của nhóm tập địa phương. Hồi đó, tôi đanh hồi phục khỏi bệnh viêm thận cấp tính và có triệu chứng phù dưới da, thường xuyên bị hoa mắt, và đoản khí.  Tôi bị kiệt sức sau một ngày làm việc và cảm thấy hai chân nặng như chì.  Tôi liên tục phải thay đổi cỡ giày để cho vừa đôi chân phù nề của tôi.  Tôi thường xuyên bị đau đầu cùng với đau dạ dày, nhịp tim không đều, nôn mửa, và các triệu chứng khác.  Tôi bị đau cổ và lưng và sau đó bị suy nhược thần kinh.  Mặc dù tiêu tốn rất nhiều tiền, tôi vẫn không tìm được cách chữa trị.  Khi tôi nghe nói rằng Pháp Luân Công có thể chữa lành các bệnh của tôi nên quyết định tập thử.

Sau bữa tối hôm đó, tôi tới điểm tập nhóm. Một phụ đạo viên tập hợp tất cả những người mới đến lại với nhau và chỉ cho chúng tôi các động tác. Tập trong gần hai tuần, tôi có thể cảm nhận rằng Sư Phụ đã tiêu trừ nghiệp lực cho tôi. Tôi từng bị đau đầu dữ dội và các triệu chứng cảm, và có nhịp tim không đều và đau dạ dày. Bất kỳ tiếng động mạnh nào cũng khiến tôi buồn nôn. Tôi không dậy khỏi giường được và phải nghỉ làm nhiều ngày. Tôi đau khổ, nhưng đột nhiên nhớ lại một bài giảng của Sư Phụ, “Nghiệp bệnh” và bảo chồng tôi tìm nó. Một đệ tử khác tới thăm. Cô ấy bất ngờ vì các triệu chứng bệnh của tôi. Trong giọng nói yếu ớt tôi kể lại điều gì đã xẩy ra với tôi trong mấy ngày qua. Cô ấy nói,” Đây là một điều tốt. Sư Phụ ở đây để tiêu trừ nghiệp lực của cô, và cô sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.” Cô ấy cũng nói với tôi rằng những đệ tử khác cũng trải qua những điều tương tự như tôi, nhưng vẫn nhất định đi làm. Sau khi cô ấy về, chồng tôi đọc Pháp cho tôi và một Pháp Luân nhỏ xuất hiện trước mắt tôi trong khi tôi đang nghe. Nó không ngừng xoay. Tôi sớm cảm thấy buồn ngủ.

Ngày hôm sau tôi cảm thấy không đau đớn và khỏe hơn. Tôi nghĩ nếu những đệ tử khác có thể trở lại làm việc, tôi cũng có thể. Sư Phụ sẽ giúp đỡ tôi. Hồi đó hiểu biết của tôi về Pháp kém, và tôi đã không biết rằng tôi nên học Pháp. Tôi cũng chấp trước vào việc thoát khỏi những triệu chứng bệnh của mình. Tôi thử nhiều lần để mặc quần vào. Chồng tôi hỏi tôi có muốn ăn sáng không. Tôi lắc đầu vì tôi vẫn không đủ sức nói. ” Em có thể đi làm không?” anh ấy hỏi. ” Có.” Tôi chắc chắn. Anh ấy giúp tôi mặc quần vào và chúng tôi nghỉ ngơi. Anh ấy đóng gói một bữa trưa cho tôi. Tôi cố gắng ngồi trên giường để nghỉ, nhưng tôi không thể ngồi thẳng. Anh ấy kéo chiếc xe đạp ra và giúp tôi ngồi lên.

Anh ấy đưa tôi đến ga tàu. Tôi phải đi bộ một đoạn tới ga. Nó khoảng 2km từ ga tàu gần nhất tới nơi tôi làm. Tôi xuống tàu và đi bộ tới chỗ làm không chút khó khăn nào. Trong khi đi bộ tôi nghĩ về sự tuyệt vời của Đại Pháp! Tôi nghĩ tôi phải siêng năng tập luyện. Tất cả các chứng bệnh của tôi sớm biến mất.

Nó giống như những gì Sư Phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân

“Bàn về Đại chu thiên, tuy rằng không cho phép chư vị phiêu [đãng bay] lên, nhưng chư vị sẽ cảm thấy thân nhẹ nhàng, như đi trên gió vậy. Trước đây đi mấy bước là mệt, hiện nay đi [bộ] xa mấy cũng cảm thấy rất nhẹ nhàng, đạp xe đạp cảm thấy như có người đẩy, leo bậc thang cao mấy cũng không mệt; đảm bảo sẽ như vậy.”

Tôi thu được lợi ích từ việc tập luyện, và ra ngoài nói với mọi người về sự tốt lành của Pháp Luân Công. Tất nhiên tôi nói với các đồng nghiệp của mình. Sớm sau đó, chúng tôi tạo thành một nhóm tập ở nơi làm việc của tôi, và nhiều người tới và tập cùng nhau.

b. Không bị thương sau một vụ tai nạn xe

Sau khi mua bán ở một cửa hàng và đi qua đường ở trước đó, một chiếc xe máy đâm tôi từ đằng trước với tốc độ cao. Chân tôi bị đâm bởi bánh trước của xe, và chiếc ghi đông xe thọc mạnh vào bụng tôi. Tôi đã không sợ hãi, nhưng tôi cảm thấy đau ở bụng. Tôi nghĩ, ” Mình là một đệ tử Đại Pháp, có sự bảo hộ của Sư Phụ và sẽ không có bất cứ vấn đề gì.” Người lái xe bị hoảng sợ. Tôi nói với anh ấy, ” Tôi không sao. Anh có thể đi bây giờ.”

Trên đường về nhà, tôi nghĩ về những gì Sư Phụ đã nói trong Chuyển Pháp Luân

“Nợ thì phải hoàn [trả]; do vậy trên đường tu luyện có thể phải gặp một số điều nguy hiểm. Nhưng khi gặp những sự việc loại này, chư vị sẽ không sợ hãi, cũng không để cho chư vị thật sự gặp nguy hiểm.”

“Những sự việc kiểu như thế là đến để lấy đi [sinh] mệnh [của người ta]; nhưng sẽ không gặp nguy hiểm gì.”

Sư Phụ đã cứu tôi thêm một lần nữa, giúp tôi trả nợ nghiệp, và bảo vệ tôi mọi lúc. Tôi vô cùng biết ơn những gì Sư Phụ đã làm cho tôi.

2. Tin tưởng vào Sư Phụ và Đại Pháp

a. Có chính niệm vững vàng

Vào ngày 20-7-1999, chế độ của Giang Trạch Dân bắt đầu cuộc bức hại. Tôi bối rối và không biết phải làm gì. Tuy nhiên tôi chắc chắn, rằng Sư Phụ là vô tội và Đại Pháp là Pháp của vũ trụ. Mẹ tôi ngã bệnh vào 17-7-1999, và chịu một cuộc giải phẫu đầu, vì thế bà nghỉ ngơi ở nhà tôi, và tôi nghỉ làm vài ngày để chăm sóc bà. Người em cũng là đệ tử Đại Pháp của tôi nói, ” Chị, chị hãy chăm sóc mẹ, và em sẽ tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp.” Sau đó cậu ấy đi.

Tôi nên làm gì? Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Đại Pháp. Tôi kiên trì tập Pháp Luân Công và đọc Pháp cho mẹ tôi. Mẹ tôi rất ủng hộ Đại Pháp và tin tưởng vào Sư Phụ và Đại Pháp. Kết quả là, người mẹ 79 tuổi của tôi bắt đầu đi lại được 40 ngày sau khi bà ngã bệnh. Cả gia đình tôi được lợi ích từ việc tập luyện.

Tôi không thể đợi và muốn tất cả mọi người trong chỗ làm biết rằng Đại Pháp là chính Pháp và dạy mọi người phải Thiện. Tôi phân phát các tài liệu Đại Pháp và các tờ rơi, áp phích Đại Pháp.

Sau khi tôi trở lại làm việc, người quản lý của tôi nói chuyện với tôi, bởi vì cảnh sát địa phương đã liên lạc với quản lý cấp trên ở nơi làm việc. Tôi kiên quyết và nói với họ rằng tôi đã không làm gì sai. Kể từ đó tôi thường xuyên nói với những người quản lý và các đồng nghiệp về sự tốt đẹp của tu luyện và tất cả mọi người đều nhìn thấy lợi ích từ kinh nghiệm cá nhân tôi, họ ủng hộ Đại Pháp.

Một người quản lý bí mật nói với tôi, “Trưởng phòng bảo vệ đã báo nhóm tập cô điều phối với cảnh sát. Tôi biết rằng Pháp Luân Công là tốt, nhưng tốt hơn là cô tập ở nhà để tránh rắc rối.” Tôi tiếp tục chỉ ra những bức tranh cho người quản lý và các đồng nghiệp, minh họa rằng các đệ tử Đại Pháp bị tra tấn và rằng Pháp Luân Công đã phổ biến ở rất nhiều quốc gia trên thế giới. Họ rất ủng hộ.

Vào một dịp tôi dậy lúc 4h sáng để đi phân phát những tài liệu Đại Pháp trong vùng cư trú, tới cửa từng nhà trong các căn hộ chung cư, bắt đầu từ tầng cao nhất. Tôi đã không chú ý tới sàn nhà ướt và trượt trên bậc thang giữa tầng 5 và tầng 6. Lưng của tôi đập xuống bậc thang, và đau vô cùng. Tôi trở nên lo sợ rằng ai đó có thể nghe thấy tiếng động và báo tôi với cảnh sát. Đột nhiên tôi nhớ lại một đoạn trong Chuyển Pháp Luân,

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.”

Tôi nhớ câu chuyện về người phụ nữ lớn tuổi không bị đau sau khi một chiếc ô tô đâm vào bà, giống như trong Chuyển Pháp Luân. Tôi tự nhủ,” Tôi sẽ không sao, bởi vì tôi là một đệ tử Đại Pháp. Có rất nhiều thứ đợi tôi làm cho họ, và tốt hơn là tôi phải nhanh tới những chỗ khác.” Tôi vịn tay vào lan can rồi từ từ đứng lên. Tôi không thể đứng thẳng, nhưng tôi vẫn có thể đi. Tôi đi từng bước một trong khi phân phát các tài liệu. Vào khoảng lúc tôi đến tầng một tôi đã có thể duỗi thẳng lưng ra.

Tôi tiếp tục làm việc này trong hai phần nữa của tòa nhà này, cho đến khi tôi hết các tài liệu. Hai tuần sau tôi trở lại bình thường. Sau khi tôi chia sẻ kinh nghiệm của mình với những đệ tử khác, họ xúc động và biết ơn sự che chở của Sư Phụ. Tôi vô tình chạm tay vào lưng mình và phát hiện ra rằng hai đốt xương sống nhỏ dày và bất thường, kết quả của vụ tai nạn xe hồi nhỏ, đã trở nên bình thường. Sư Phụ không chỉ bảo vệ tôi khỏi bị thương lần này, mà còn loại trừ những căn bệnh kinh niên của tôi. Tôi nhận ra rằng miễn là chúng ta làm những điều đúng với chính niệm, Sư Phụ sẽ an bài những điều tốt nhất cho chúng ta.

b. Thành lập một điểm sản xuất tài liệu ở nhà

Với đòi hỏi tăng nhanh của tài liệu Đại Pháp, chúng tôi thường xuyên thiếu và tôi bắt đầu làm chúng bằng tay. Tu luyện khiến tôi nhận ra rằng tôi không thể chỉ dựa vào người khác làm tài liệu. Tôi nên tạo một cái của riêng mình để giảm gánh nặng cho các đệ tử khác, như vậy họ có thể có thời gian học Pháp và tiến bộ. Nếu tôi làm điều này sớm hơn, một số người đã có thể không bị bắt.

Chồng tôi không ngừng ủng hộ việc tu luyện của tôi, đặc biệt sau khi anh ấy chứng kiến sự thay đổi trong tôi sau khi tôi bắt đầu tập luyện. Anh ấy cũng bắt đầu tập luyện. Chúng tôi mua một chiếc máy tính, một máy in và ghi đĩa. Bây giờ anh ấy có nhiệm vụ làm đĩa DVD, và tôi chịu trách nhiệm in sách Đại Pháp. Chúng tôi cảm thấy tuyệt vời khi nhìn các đệ tử khác mang các tài liệu Đại Pháp từ chúng tôi, biết rằng họ sẽ cứu thêm nhiều người.

Có rất nhiều chấp trước cần loại trừ trên hành trình về nhà. Tôi sẽ làm mọi thứ phù hợp với Pháp, nhìn vào trong và loại bỏ nhiều chấp trước hơn.

Sư Phụ nói trong kinh văn “Lời chúc” ( Pháp hội Canada 2009)

“Hãy kiên định đi trên đường cuối cùng cho tốt, học Pháp cho tốt, tu tốt cơ sở của bản thân mình, chính niệm tự nhiên sẽ mạnh; những việc mà đệ tử Đại Pháp cần phải làm sẽ nhất định được làm tốt. Tà ác kết thúc rồi, hoàn cảnh biến đổi rồi, thì càng không được buông lơi tu luyện của bản thân mình, trong sứ mệnh thần thánh cứu độ chúng sinh hãy trui luyện uy đức và huy hoàng của chư vị!”

Tôi sẽ đi theo Sư Phụ và dành nhiều thời gian hơn học Pháp, giữ vững chính niệm, và làm mọi việc phù hợp với Pháp, cứu thêm nhiều người, làm tốt ba việc và phản bổn quy chân cùng với Sư Phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/7/3/203882.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/7/21/109347.html
Đăng ngày 25-07-2009: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share